Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thêm cả Trường Phong thì Tô Thương đã giết được tên cao thủ Ngoại vực rồi.
Tại núi Côn Luân, trước khi anh bế quan đã giết người, sau khi bế quan lại giết một người, có điều đều không lấy cái thứ được điềm xấu này.
Advertisement
Bởi vì Tô Thương cảm thấy, trái đất sẽ nhanh chóng được hồi phục linh khí thôi, có những thứ này cũng vô dụng.
Bây giờ xem ra giữ lại để bồi dưỡng cho những người thân cận bên cạnh, cũng là một lựa chọn tốt.
Advertisement
Việc lấy ra cánh tay của Trường Phong đã được giải quyết, bây giờ có thể bắt đầu rồi.
Tô Thương khoanh chân ngồi sau lưng Nam Cung Ngự, hai tay nhanh chóng bấm quyết, linh khí quanh thân tràn ngập.
...
Thời gian trôi qua nhanh chóng, thấm thoát đã hết nửa ngày, Tô Thương cuối cùng cũng dừng lại.
Luồng ánh sáng đã tản đi, Nam Cung Ngự tại hiện trường đã hoàn chỉnh, cánh tay trái khôi phục như lúc ban đầu.
Đồng thời.
Trên cơ thể Nam Cung Ngự lúc này phát ra uy thế cực kỳ cường đại khủng bố, nhìn khí tức là đã biết ông ấy đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh hậu kỳ rồi.
Vốn dĩ ông ấy cũng ở cảnh giới Giả đan, hơn nữa cũng không chỉ một lần làm vỡ vụn kim đan.
Vì thế, dưới sự trợ giúp của cơ thể Trường Phong, Nam Cung Ngự đột phá đến Kết đan, như nước chảy thành sông.
Hơn nữa có thêm sắc vàng của vảy rồng nữa, ngăn được những điềm xấu, Nam Cung Ngự có thể liên tiếp tấn cấp, lấy tốc độ khủng khiếp mà đặt chân đến Kết đan đỉnh phong.
Sau đó, Kim đan vỡ vụn, đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh.
Bởi vì cơ thể của Trường Phong, thuộc cảnh giới Hóa thần, Tô Thương lại tiến hành cô đọng lại hết lên cánh tay này, vì thế nên sức mạnh của nó là cực kỳ lớn.
Sau khi Nam Cung Ngự tấn cấp Nguyên anh sơ kỳ, cũng không ngừng tăng tốc tấn cấp, mà tiến thẳng đến Nguyên anh hậu kỳ, rồi cảnh giới mới ổn định lại.
"Nguyên anh hậu kỳ."
Tô Thương hài lòng nhìn kiệt tác của mình, khẽ cười nói: "Được lắm, mình ngược lại lại có thêm một trợ thủ rồi."
Sau khi nói một mình, Tô Thương nhấc tay vung lên, sau một giây, Nam Cung Ngự liền tỉnh lại.
"Tôi..."
Lúc này, Nam Cung Ngự đứng dậy, cảm nhận được sức mạnh khổng lồ trong cơ thể mình, vô cùng mừng rõ mà nói: "Tôi lại có thể đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh rồi sao!"
"Cảnh giới Nguyên anh, tuổi thọ mấy ngàn năm, không ngờ Nam Cung Ngự lại có thành tựu ngày hôm nay, ha ha ha."