Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiểu theo nghĩa đơn giản là cắt đứt khả năng để người nào đó có thể trở mặt với mình và theo về phía bên kia.
“Ta có thể hiểu.”
Sắc Phong khẽ cười nói: “Nhưng tôi chỉ mượn dùng chút thôi, đợi tôi với anh kí khế ước linh hồn rồi, không lâu sau, tôi sẽ đem trả nó cho anh.”
Advertisement
“Tôi nhìn ra được, anh có được quạt Thanh Phong, nên thực lực cũng không yếu, dù tôi đánh bại anh, thì buộc phải bỏ ra một số thứ.”
Sắc Phong nói tiếp: “Nếu anh đi theo tôi, đương nhiên tôi sẽ không bạc đãi anh, chỉ khi thực lực của anh mạnh rồi, mới có tác dụng càng lớn đối với tôi.”
Advertisement
“Cái này...”
Dương như Quách Ý cũng muốn đồng ý, nhưng lại có chút chần chừ do dự, trong mắt tràn đầy lòng tham: “Nếu tôi đi theo cậu, thì cậu có thể cho tôi những lợi ích gì, có thể khiến tôi thăng cấp đến cảnh giới hóa thần không?”
“Ha ha, đương nhiên là có thể rồi!”
Sắc Phong cam kết: "Sau khi đến trái đất anh là thuộc hạ đầu tiên của tôi, tất nhiên sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của tôi, sao tôi có thể bạc đãi anh được.”
“Chúng ta mở môn phái ở trái đất, sử dụng vô số tài nguyên, có mỗi cảnh giới hóa thần thôi thì là cái thá gì, chỉ là mới bắt đầu mà thôi.”
“Được!”
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, cuối cùng Quách Ý cũng khẽ gật đầu, nghiến răng nói: “Tôi đồng ý đi theo cậu, cậu chủ!”
Vừa nói xong, Quách Ý cúi xuống đất, hai tay dâng quạt Thanh Phong lên, quỳ một chân trên đất, trong ánh mắt tràn đầy sự lễ phép, rõ ràng là muốn đưa quạt Thanh Phong cho Sắc Phong.
“Ha ha ha, được đấy được đấy, người hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, từ giờ trở đi, anh chính là thuộc hạ của tôi.”
Sắc Phong cũng cúi xuống, chậm rãi đi đến trước mặt Quách Ý, khẽ cười nói: “Anh tên là gì?”
“Thuộc hạ tên Quách Ý.” Quách Ý lễ phép đáp lại.
“Quách Ý, ừm, tôi nhớ rồi.”
Sắc Phong khẽ gật đầu, hai tay lập tức co lại, rất nhanh đã ngưng tụ ra một linh khế ước linh hồn, đưa tới trước mặt Quách Ý, mở miệng nói: “Kí vào khế ước linh hồn đi.”
Nói xong, Sắc Phong liền đưa tay lấy quạt Thanh Phong đi, không hề phòng bị gì với Quách Ý.
Bởi vì.
Anh ta thấy, Quách Ý đã cậy nhờ mình, khế ước linh hồn cũng đã chuẩn bị xong.
Đối mặt với thuộc hạ của mình, lại còn chuẩn bị kí kết khế ước linh hồn, đương nhiên Sắc Phong sẽ không có cảnh giác, trong lòng tràn đầy sự vui sướng cầm lấy quạt Thanh Phong.
“Vâng, cậu chủ, thuộc hạ sẽ kí khế ước này ngay.”
Quách Ý khúm na khúm núm đáp, không dám ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cùng lễ phép.