Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

chương 1745

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Như bây giờ cũng tốt, linh khí được khôi phục anh ấy muốn bắt đầu ngay lập tức, Giang Bắc sắp gặp sóng gió, loạn tung lên hết đến nơi rồi.

Hai đứa nhóc Du Du và Tinh Hà này, có thể đi cùng Tây Dao về vùng đất tổ, thì Tô Thương cũng bớt đi một chút lo lắng.

“Cảm ơn ơn tha mạng của Quách thiếu gia ạ.”

Advertisement

Lúc này, Quách Ý đã xử lý xong chuyện của mình.

Anh ấy cũng không đuổi cùng giết tận người của gia tộc Hạ Hầu, mà chỉ giết những tên lúc trước đã git chết bạn của anh ấy, còn những người khác, Hắn cũng không có đem Hạ Hầu gia tộc người đuổi tận giết tuyệt, chỉ là xử tử mấy tên lúc ấy đối bạn hắn hạ sát thủ người, về phần những người khác, Quách Ý cũng không có truy cứu.

Advertisement

“Cảm ơn sớm quá rồi đấy, gia tộc Hạ Hầu, còn có một người bắt buộc phải chết.”

Quách Ý cầm quạt trong tay, giọng điệu bình thản nói: “Tứ tiểu thư của gia tộc Hạ Hầu các người, hôm nay tôi hi vọng có thể nghe thấy tin qua đời của cô ta, nếu không đích thân tôi sẽ san bằng gia tộc Hạ Hầu, đến lúc đó, sẽ không phải là chuyện riêng của một người nữa đâu!”

“Xin Quách thiếu gia yên tâm, tôi nhất định cho anh một câu trả lời thỏa đáng.” Một tên đứng đầu của gia tộc Hạ Hầu cung kính nói.

“Ừm.”

Quách Ý khẽ gật đầu, sau đó quay lại đứng ra phía sau lưng Tô Thương, trong ánh mắt tràn đầy sự tôn trọng.

“Quách Ý, sao anh không giết hết bọn họ vậy?” Tô Thương cười hỏi.

“Thưa cậu chủ, trái đất sắp bước vào thời kì hoàng kim rồi, đến lúc đó những người này, sẽ là một phần lực lượng để chống lại ngoại vực, tôi không thể vì thù riêng, mà làm giảm đi thực lực của trái đất được.” Quách Ý đáp lại một cách chi tiết.

“Ừm, được đấy, bố trí ổn đấy.”

Tô Thương gật đầu tán thưởng, sau đó liếc nhìn tất cả người của gia tộc Hạ Hầu, trầm giọng nói: “Gia tộc Hạ Hầu, tôi nhớ rồi, nếu các ngươi dám cả gan tận tâm phục vụ cho ngoại lực, và còn cho rằng đó là vẻ vang, thì tôi sẽ ra tay ngay lập tức mà không có chút do dự nào.”

“Không chỉ là gia tộc Hạ Hầu thôi đâu, mà các ngươi cũng thế, gia tộc Đông Phương chính là vết xe đổ của các ngươi, hi vọng các ngươi sẽ tự giải quyết cho ổn thỏa!” Tô Thương lạnh lùng nói.

Những người này bị dọa đến nỗi nơm nớp lo sợ, nhao nhao đồng ý, vô cùng sợ hãi Tô Thương.

“Tây Phương Sáng.”

Sau khi uy hiếp một trận, ánh mắt của Tô Thương dừng lại trên người Tây Phương Sáng, rồi nói: “Người của những cổ tộc này, ông với bọn họ từng quen biết nhau, từ nay về sau, ông hãy quản lý bọn chúng đi.”

“Tôi…”

Tây Phương Sáng gượng cười nói: “Tô minh chủ, cậu đây là làm khó tôi rồi đấy.”

“Tôi bây giờ, chỉ là tạo thành được một mảnh vỡ của kim đan, là cảnh giới giả đan nhất chuyển, trong thập đại cổ tộc còn có rất nhiều người mạnh hơn tôi.”

Tây Phương Sáng nói tiếp: “Nói đến gia tộc Hạ Hầu, lão tổ tông Hạ Hầu Vũ nhà bọn họ, là giả đan cửu chuyển, thực lực vượt xa tôi, thì sao mà nghe lệnh của tôi được.”

“Còn nữa, người của gia tộc Đông Phương đến núi Cửu Phong lần này, cậu đã giết hết rồi, nhưng gia tộc Đông Phương còn tồn tại những tên cao thủ rất mạnh, Đông Phương Diệu đã là giả đan tam chuyển rồi, cha của ông ta là Đông Phương Không Sáng, thực lực lại càng kinh khủng hơn.”

Tây Phương Sáng liên tục gượng cười nói: “Tôi thấp cổ bé họng, có tài đức gì mà thống lĩnh thập đại cổ tộc cơ chứ.”

“Không sao.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio