Tiêu Đình vốn dĩ là từng là một người lính, cho nên anh ấy sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý thà chết đứng còn hơn sống quỳ, trịnh trọng nói: "Sống là hồn của nước Hoa, chết là quỷ của nước Hoa!"
"Sống là hồn của nước Hoa, chết là quỷ của nước Hoa!"
"Sống là hồn của nước Hoa, chết là quỷ của nước Hoa!"
thành viên Huyết đồ cũng đồng thanh hô lên, không ngừng lặp lại lời của Tiêu Đình nói, mỗi người đều thấy chết không sờn.
"Hừ!"
"Không biết tốt xấu!"
Đoan Mộc Lưu tức giận, trầm giọng nói: "Cho các người cơ hội sống mà các người không biết trân trọng, vậy thì đừng trách tôi đây lòng dạ độc ác, thời gian trước, tôi từng đi đến nước Hoa, tôi có biết đến phương pháp cản thi."
"Cơ thể các người cứng cáp, khỏe mạnh, không gì xuyên qua được, ha ha, đúng là một tài nguyên tuyệt vời mà."
Ánh mắt Đoan Mộc Lưu lóe lên một tia sát ý, lạnh lùng nói: "Hôm nay, tôi sẽ giết chết hết mấy người, rồi sau đó luyện chế các người thành những cái xác không hồn, vì tôi mà phục vụ!"
Vừa dứt lời, Đoan Mộc Lưu liền giơ tay ra muốn một kích giết chết Tiêu Đình và thành viên Huyết đồ.
"Cậu chủ!"
"Nhanh! Chạy!"
Tiêu Đình hét lớn, sau đó nhắm chặt hai mắt lại, chấp nhận phán quyết của vận mệnh.
thành viên Huyết đồ, cũng tự biết mình chắc chắn sẽ chết, thế là cùng nhắm mắt lại chờ chết.
Ầm!
Nhưng chính vào lúc này, từ nơi xa xa bỗng nhiên truyền tới một luồng sức mạnh ngang tàng, bao phủ toàn bộ nơi đó trong nháy mắt.
Tô Thương, ra tay rồi!
Anh nhìn thấy các thành viên Huyết đồ vì mình mà cam tâm từ bỏ mạng sống, Tô Thương liền thay đổi ý định, quyết định cố gắng một lần.
Thế là.
Anh không hề chần chừ, trực tiếp sử dụng bí thuật huyết tế, đồng thời điều động chìa khóa Đông phủ, dự định biến lực tấn công của mình trở nên mạnh nhất, anh muốn thử xem như vậy có thể làm lay động được Đoan Mộc Lưu hay không.
Mấy ngày trước, Tô Thương đã dùng những dược liệu mà Trương Trọng Ngu mang tới, luyện chế thành ba viên khí huyết đan, lúc đó anh đã ăn hết một viên.
Bây giờ, anh còn lại hai viên, sau khi khởi động huyết tế, anh đã ăn trước một viên khí huyết đan, cho nên cho dù là sử dụng huyết tế thì anh cũng không cần lo lắng bị phản phệ nữa.
Giờ này phút này, Tô Thương đã chuẩn bị kỹ càng, anh đã rót linh khí vào chìa khóa Đông phủ.
"Chìa khóa Đông phủ!"
"Tiêu diệt cho tôi!"
Cùng với tiếng quát của Tô Thương, chìa khóa Đông phủ tiến thẳng về phía Đoan Mộc Lưu, tản ra thiên uy sáng rực.
"Hử?"
Đoan Mộc Lưu vốn đang định giết chết thành viên Huyết đồ, lúc này liền dừng tay lại, bởi vì ông ta cảm nhận được một mối nguy hiểm đang cận kề.