Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

chương 20: thị trấn siren (20)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit & beta: JaniceD

Thấy Bạch Liễu sắp bị cắn tới nơi, khán giả đang vây xem nóng ruột đến độ muốn nhảy dựng cả lên, đám người nhốn nháo tức thì biến thành mấy ông chú nóng tính, thay nhau gào thét điên cuồng với cái màn hình nhỏ:

"Dậy đê! Đứng lên đánh quái đi chứ! "

"Đợi qua được cái cửa này rồi hẵng ngủ tiếp không được hả? Bộ sợ chờ vượt ải xong thì bị ăn bớt mất một tiếng để ngủ hay sao? Mẹ cậu không dạy là lúc chơi game không nên treo máy à!?"

"Tôi làm khán giả bao nhiêu năm rồi, nhưng chưa bao giờ gặp trường hợp như thế nãy, rõ là nắm chắc được phần thắng, nhưng lại cứ thế tự hiến thân mình cho quái vật?"

Trong lúc mọi người đang ồn ào láo nháo, Bạch Liễu bên trong màn hình giống như bị tiếng gào của bọn họ đánh thức thật, đôi mắt nhập nhèm hé mở.

Cậu nhìn những gợn sóng lăn tăn trên mặt biển, nửa cái đầu cá của đám ngư dân đang lấp la lấp ló ở nơi đó, chúng vừa há miệng thật to vừa lội về phía thuyền nhỏ của Bạch Liễu.

Cậu nhìn thấy đôi chân đã biến thành cái đuôi trơn nhẵn như con lươn ở dưới nước của bọn chúng, nó di chuyển hết sức linh hoạt, uốn lượn như rắn trong làn nước, chúng nhanh chóng tiến về phía Bạch Liễu.

Cách đó không xa là thuyền của Andre, trên đó dính đầy máu cùng khung xương trắng hếu còn sót chút thịt vụn của hắn.

Khung xương nửa người dưới của Andre đã bắt đầu biến đổi, gần giống như con cá. Quần áo của hắn bị xé nát bươm, rơi lả tả đầy hai bên mạn thuyền, những mảnh vải vụn thê thảm trôi nổi trên mặt biển, vậy mới thấy đám người cá kia hung mãnh tới nhường nào.

Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc ấy, Bạch Liễu lại chỉ từ tốn cầm chăn bông nhúng hai cái xuống biển, rồi lại lôi lên để trải trên mặt thuyền. Cậu giống như đang muốn trốn tránh khỏi thực tại, chui vào trong chăn run cầm cập. Cái bộ dạng y như con rùa đen rụt đầu nhát gan ấy đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ quần chúng nhân dân đang vây xem bốc hoả hừng hực.

Nhưng động tác tay chân của Bạch Liễu trông vẫn vô cùng chậm chạp, khó khăn, hệt như thân thể cậu đang dần bị đông cứng lại.

Mười ngón tay của Bạch Liễu vốn trắng nõn, hiện tại lại bắt đầu bị những lớp vân trông như đá cẩm thạch bao phủ.

Tình huống của cậu bây giờ giống hệt như Lucy lúc trước, thân nhiệt hạ xuống với tốc độ chóng mặt, cậu cảm giác bản thân đang dần biến thành một tảng đá cứng ngắc, bất kể là suy nghĩ hay hành động đều không thể lưu loát như mọi khi, vì vậy Bạch Liễu mới liên tục run rẩy một cách mất kiểm soát không ngừng.

Cậu nhìn đạo cụ "Thùng rượu" trên màn hình chờ trước mặt, ra lệnh: [Lấy một thùng rượu mạnh]

[Hệ thống: Đã lấy ra]

Một thùng rượu mạnh xuất hiện trên thuyền, con thuyền nhỏ bé bị sức nặng của thùng đè cho chìm hẳn một đoạn, khán giả trông thấy cảnh ấy liền sốt ruột gấp bội.

Lũ quái vật sắp chạm tới thuyền của Bạch Liễu!

Bạch Liễu rút một hộp diêm từ trong túi quần ra, vẫn núp ở trong cái chăn bông ướt sũng, hai tay cậu không còn chút sức lực gì cả, run rẩy quẹt mấy lần que diêm mới bén lửa.

Nét mặt vẫn giữ được nguyên vẻ bình tĩnh. Sau khi châm được lửa, Bạch Liễu vén chăn đứng dậy, nâng chân dẫm vỡ nắp thùng rượu, rồi dùng sức đổ hết xuống mặt biển.

Loạt thao tác ấy khiến người xem sinh ra cảm giác không nỡ nhìn thẳng, họ đồng loạt che mắt:

"Rót rượu mạnh xuống biển...... Do trị số tinh thần của cậu ta giảm còn thấp quá nên mới nghĩ ra cái trò này đúng không?"

"Cũng không hẳn là không thể đốt, rượu chứa cồn nồng độ cao có thể nổi trên mặt biển, cháy được tầm mấy phút, nhưng làm thế có khác gì muối bỏ bể? Hơn nữa, đám quái vật ngư dân không sợ lửa, cách này căn bản là vô dụng."

Bạch Liễu ném que diêm xuống lớp rượu mạnh trên mặt biển, ngọn lửa vốn chỉ nhỏ xíu lập tức bùng lên, cháy hừng hực. Cậu quấn cái chăn ướt đứng giữa đám lửa với vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, tựa như đang cố ý chờ lũ người cá bơi lại đây.

Đêm khuya, giữa mặt biển đen ngòm lạnh băng lại có một đám lửa nóng rực đang cháy. Bọn người cá bơi đến bao vây con thuyền nhỏ, chúng đắc ý bơi vòng quanh, cái đuôi vung vẩy khoe khoang. Trong khung cảnh quái dị ấy, Bạch Liễu im lặng ngồi trên thuyền, trong đôi con ngươi đen láy phản chiếu hình ảnh của ngọn lửa đang cháy hừng hực trên mặt biển kia.

Đôi đồng tử của cậu được ánh lửa tô điểm thêm, khuôn mặt bắt đầu dị hóa mang theo nét hấp dẫn đầy ma mị, nhìn qua còn giống người cá ngoi lên từ đáy biển sâu hơn cả đám quái vật kì dị kia.

Lũ người cá đang gấp gáp muốn bắt con mồi vừa ló đầu ra khỏi mặt nước đã nhanh chóng bị ngọn lửa bén sang, cháy bùng lên, phát ra âm thanh xèo xèo của thịt nướng, kế đó là tiếng gào rú vang dội, chúng nhanh chóng ngửa bụng, vô lực giãy giụa trên mặt biển.

Một đám cá bị nướng tỏa ra mùi hương thơm lừng kì dị, lũ người cá đang muốn áp sát thuyền nhỏ phía sau đều quay sang ăn đám bị nướng kia. Chỉ trong chốc lát, xung quanh thuyền đã vang lên những tiếng cắn xé da thịt cùng tiếng xương cốt bị nhai vỡ vụn.

Mùi cá nướng và máu tanh thoảng thoảng trong không khí, vào khoang mũi của Bạch Liễu lại biến thành một mùi hương kỳ dị, vừa ngon lành vừa tràn đầy sức mê hoặc, khiến cho cậu không nhịn được mà liếm môi, tuy vậy, cảm xúc trên gương mặt vẫn bình tĩnh dị thường.

Xung quanh là khung cảnh lũ người cá đang điên cuồng cắn xé lẫn nhau, còn Bạch Liễu vẫn cứ lẳng lặng ngồi trên thuyền. Gương mặt vốn u ám tái nhợt vì dị hoá kia đã bị sức nóng của ngọn lửa hun tới phơn phớt hồng. Cậu nhìn cái thuyền nhỏ trống rỗng của Andre, mỉm cười.

Đó là một nụ cười mang cảm giác cực kì thỏa mãn như đã đạt được phần thưởng và quà tặng như ý, gần như chẳng khác là bao so với đám người cá đang há to miệng nhấm nháp thịt cá nướng kia, khiến người ta nhìn mà sởn hết cả gai ốc.

Bạch Liễu khẽ thầm thì bằng chất giọng khản đặc: "Ngủ ngon, Andre."

[Nhiệm vụ nhánh— " 'Con tàu tình yêu đích thực': Mong người chơi Bạch Liễu chiến thắng Andre trong vụ cá cược". Xác nhận đã hoàn thành, đạt được phần thưởng điểm tích lũy]

[Nhiệm vụ nhánh— Âm mưu đẫm máu của Jeff, tiến độ %]

[Nhiệm vụ chính — "Tham gia đại hội đánh bắt người cá". Xác nhận đã hoàn thành, đạt được phần thưởng điểm tích lũy]

["Sách Quái vật Thị trấn Siren" được đổi mới — Người cá(/)]

[Tên quái vật: Người cá (Trạng thái: Ấu trùng)]

[Nhược điểm: Lửa, ánh sáng. Khá yếu ớt, sức mạnh tương đương với con người]

[Phương thức công kích: Cắn, cào. Không gây dị hóa, trí lực khá thấp, không thể sử dụng đồ vật]

[Trang sách quái vật - Người cá (Trạng thái: Ấu trùng): Thu thập hoàn thành, hy vọng người chơi tiếp tục cố gắng]

Một bảng danh sách phần thưởng cùng thành tựu dài thay nhau hiện lên, khiến đám người xem trước màn hình nhỏ sợ ngây người.

Một lúc lâu sau, người từng nói Bạch Liễu đang dâng mạng cho quái vật mới nhịn không được mà phun ra một câu cảm thán: "Đù!"

Câu nói ấy như một cái búng tay, đánh thức toàn bộ đám người chơi đang ngơ ngác, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhau điên cuồng thắc mắc:

"Chuyện gì đây?!"

"Tự dâng mạng cái khỉ gì! Rõ ràng người ta chỉ nằm thôi cũng thắng, đúng là dân trâu bò!"

"Quỷ tha ma bắt, xem mà váng hết cả đầu. Nhanh nhanh sang bên diễn đàn hỏi Mục thần coi chuyện gì vừa xảy ra đấy?!"

"Rượu mạnh cậu ta dùng sao không bị hòa tan trong nước?!"

"Tôi vừa xem lại đạo cụ [Rượu mạnh] mà cậu ta mua, đệt, mấy người đoán thử xem tôi ngụp lặn hơn mười trang thuyết minh về nó đã đã phát hiện cái gì? Thứ này mang một nửa đặc tính cố định của dầu, vĩnh viễn không thể hòa tan trong nước! Quỳ luôn, một dân mới cứng sao lại tìm được đạo cụ này?"

"Cậu ta đọc hết một lượt tất cả mấy bản thuyết minh về đạo cụ à?"

"Mục thần trả lời tui! Ảnh bảo tượng người cá không sợ lửa, thủy thủ người cá cũng thế, nhưng còn ấu trùng người cá, tức là loại không có bùa hộ mệnh ấy, thì sẽ sợ!"

"Hơn nữa Bạch Liễu rất thông minh, cậu ta hẳn là đã phát hiện ra vụ thịt người cá được nấu chín có sức hấp dẫn với lũ quái vật kia hơn nhiều. Vậy nên mới dùng một mồi lửa nướng chín lũ ấu trùng đó, đám người cá kia không công kích người chơi nữa, mà sẽ chọn ăn thịt chín."

......

[Có người like TV nhỏ của Bạch Liễu, người follow, người nạp điểm cho TV nhỏ của Bạch Liễu. Người chơi Bạch Liễu đạt được điểm tích lũy]

[Người chơi Bạch Liễu đạt được hơn like trong một phút, danh tiếng tăng mạnh lắm đó nha!]

[Chúc mừng người chơi Bạch Liễu đạt được vị trí mở rộng. Xác định gia nhập vị trí ở khu "một người chơi" được hệ thống đề cử, lượng người xem đang tăng mạnh! ]

......

Bạch Liễu buồn chán ngồi trên thuyền chống cằm nhìn đám người cá đang cắn xé lẫn nhau, trên người vẫn đang khoác cái chăn bông ướt sũng để phòng ngừa ngọn lửa bén đến.

Khi quá trình ăn uống của bọn chúng có dấu hiệu sắp ngừng, cậu lại đổ thêm rượu mạnh xuống.

So với Bạch Liễu thì thịt đã được nướng chín hiển nhiên ngon lành hơn nhiều, chẳng người cá nào thèm đoái hoài tới cậu. Nhìn Bạch Liễu bây giờ cứ như một tên đầu bếp, ngồi yên trên thuyền đảm nhận công việc nướng thịt cho đám người cá ăn.

Bạch Liễu vừa nướng thịt, vừa nhẩm tính sơ sơ trong lòng một chút, đại khái cần phải dùng bốn năm thùng rượu mạnh mới có thể chống đỡ được đến khi trời sáng. Tương đương với điểm tích lũy, cũng chỉ là số lẻ của đạo cụ [Bong bóng khí] có giá tận điểm, Hơn nữa, có dùng xong cậu vẫn còn thừa thùng rượu lớn.

Sở dĩ lí do khiến Bạch Liễu mua rượu mạnh là vì cậu từng nghe ông cụ trông coi bảo tàng tượng sáp nói, người cá có thể đem đi chế biến, nướng lên cũng được, hơn nữa mọi người ai cũng mê mẩn loại thịt cá ấy.

Thế mà nướng được thật, chỉ cần lửa nhiệt độ cao là được. Hơn nữa còn hấp dẫn hơn thịt sống gấp mấy lần.

Chỉ cần nhìn mức độ thèm khát của Andre là biết, lượng cá sống hắn ta ăn đêm nay không nhiều bằng mấy món thịt cá được chế biến lúc sáng.

______________________________________

Lời của team chúng mình: Qua chương này chúng ta đã rút ra bài học, “ăn chín uống sôi áp dụng cho tất cả mọi người”.

Vì hôm nay mình có chút việc bận, nên chương chưa được check xong, hẹn các tình yêu vào ngày mai nhé, mai tui hứa sẽ bù chương cho mọi người.

( ˘ ³˘)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio