Tiền mùa giải ngày kế tiếp.
Mãi đến khi Đỗ Tam Anh bốc thăm đến lần thứ mới xuất hiện một đội không bỏ quyền.
Nhưng đội này... vừa lên sân khấu vừa khóc lóc thảm thiết.
Vương Thuấn ngồi trong hồ quan sát cùng với nhóm Bạch Liễu, nhìn cảnh này mà lông mày giật hết cả lên.
Đối phương run lẩy bẩy ngồi trn băng ghế cách xa Bạch Liễu cả cây số, thỉnh thoảng lại lén liếc nhìn hắn, Bạch Liễu nhẹ nhàng bâng quơ nhìn lại thì bên kia sợ tới mức suýt chút nữa kêu lên, năm người rùng mình ôm nhau khóc thút thít.
"Hôm qua tên hề tuyên bố dọa sợ họ rồi." Vương Thuấn không thể nhịn được cười "Họ nghĩ cậu cũng là loại thích giết người như tên hề."
Bạch Liễu nở nụ cười: "Bị dọa sợ như vậy mà vẫn tham gia thi đấu với chúng ta, cũng không tồi."
"Không phải ai cũng bỏ phiếu trắng." Vương Thuấn thở dài, "Loại công hội nhỏ này năm sau không biết có còn sống hay không, bất luận thế nào cũng phải đánh cược một lần."
Bạch Liễu nhìn màn hình TV lớn ở giữa hồ quan sát: "Anh nghĩ chúng ta có thể kết thúc thi đấu trước trận đấu đội hôm nay không?"
Vương Thuấn ngẩn ra, suy nghĩ một hồi mới đáp: "Không biết nữa."
"Mỗi trận đấu trong giai đoạn tiền mùa giải cũng dựa vào tính điểm, nhưng khác với phương thức kết toán tổng hợp của giai đoạn giữa mùa giải là nó kết toán luôn sau mỗi trận đấu."
"Mỗi trận đấu đơn được điểm, đấu đôi được điểm, đấu đội được điểm, từ cách tính điểm này thì cho dù đấu đơn và đấu đôi đều thắng thì cũng chỉ nhận được điểm, vẫn phải đấu đội mới có nhiều điểm."
"Cũng theo cách tính này thì đấu đơn và đấu đôi không quan trọng, dù thắng hay thua thì đấu đội sẽ quyết định thắng bại cuối cùng."
Vương Thuấn nghiêm túc nói: "Nhưng thật ra không phải thế."
"Có một trường hợp đặc biệt, chỉ cần chiến thắng đánh đôi và đánh đơn là thi đấu sẽ kết thúc."
Vương Thuấn chỉ vào giao diện điều khiển cho Bạch Liễu xem: "Có một quy tắc đặc biệt dành cho đấu đơn và đấu đôi, được gọi là quy tắc giới hạn thời gian."
"Nội dung của quy định này là, nếu đội thắng có thể hoàn thành đấu đơn hoặc đấu đôi được trong vòng một giờ đồng hồ, thì họ sẽ được nhân đôi số điểm kiếm được trong trận đấu."
"Nói cách khác, nếu đội viên của chúng ta có thể kết thúc thi đấu đơn và đấu đôi trong vòng một giờ đồng hồ thì điểm của họ sẽ được nhân đôi lên, tức là điểm."
Vương Thuấn nhìn Bạch Liễu: "Lúc này trận đấu sẽ được kết thúc, được gọi là kết thúc thi đấu sớm."
"Rất khó kết thúc trận đấu sớm trong giai đoạn giữa mùa giải và vòng loại trực tiếp, thậm chí ngay cả trong giai đoạn trước mùa giải cũng khá hiếm thấy, yêu cầu kết thúc trận đấu trong một giờ quá khắc nghiệt, chỉ khi hai đội có sự chênh lệch lớn về sức mạnh thì mới làm được thôi."
Bạch Liễu kéo cằm, nhếch lên khóe miệng lười biếng: "Điều đó có nghĩa là, chỉ cần chúng ta có thể kết thúc thi đấu sớm thì độ thu hút của chúng ta cũng tăng lên gấp bội, đúng không?"
Vương Thuấn gật đầu: "Đúng vậy, điều đó thể hiện sức mạnh vượt trội của chiến đội, mà sức mạnh là đặc điểm hấp dẫn nhất trong giải đấu."
"Nếu có thể kết thúc thi đấu sớm trong giải đấu..." Vương Thuấn hít một hơi thật sâu, "Độ thu hút có thể bù đắp cho việc mọi người ít tiếp xúc với công chúng."
Vương Thuấn nhìn Đường Nhị Đả đang khởi động làm nóng người chuẩn bị thi đấu, rồi lẩm bẩm một mình: "Kết thúc thi đấu sớm là ước mơ của mọi Chiến Thuật Gia."
Màn hình lớn ở giữa hồ quan sát nhấp nháy, một dòng chữ xuất hiện:
【 hệ thống nhắc nhở: Trận đấu đơn sắp bắt đầu. 】
【 đội viên ( Thợ săn hoa hồng) của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang VS đội viên ( Kẻ lữ hành) của Saileas】
【Trò chơi thi đấu là 《 Thuyền mộng 》, cách để giành chiến thắng là giết thuyền trưởng của Thuyền mộng, người chơi đầu tiên đặt chân lên Vùng đất đã mất sẽ chiến thắng. 】
【Bắt đầu thi đấu! 】
Một luồng sáng trắng lóe lên bao trùm lấy Đường Nhị Đả và người đối diện, giây tiếp theo bọn họ đã xuất hiện trn màn hình TV cực lớn.
Bảy phút sau.
Đường Nhị Đả cầm súng đăng xuất, súng ghim sau eo còn tỏa ra một luồng khói nhạt.
Theo sát đó là đối thủ của gã hai mắt hoảng hốt, quỳ trn mặt đất đau đớn đăng xuất.
Đường Nhị Đả do dự một lúc, nhưng vẫn đi tới rồi đưa tay ra đỡ đối thủ đang choáng váng, gã tự nhiên gật đầu nói: "Cám ơn."
【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi (Thợ săn hoa hồng) đã kết thúc thi đấu sớm, chiến thắng thi đấu đơn, nhận được điểm】
Đường Nhị Đả đi tới bên cạnh Bạch Liễu ngồi xuống, quay đầu gật đầu chào Bạch Liễu, Bạch Liễu mỉm cười: "Làm tốt lắm, Đường đội trưởng."
"Tiếp theo là chúng ta."
Bạch Liễu và Mục Tứ Thành chậm rãi đứng dậy.
【 hệ thống nhắc nhở: Trận đấu đôi sắp bắt đầu. 】
【đội viên Bạch Liễu, Mục Tứ Thành của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang VS đội viên Vương Lăng, Vong linh tiểu binh của Saileas】
...
Năm mươi bảy phút sau.
Bạch Liễu sửa sang lại chiếc áo sơ mi trắng của mình và Mục Tứ Thành hùng hùng hổ hổ cùng nhau đăng xuất.
"Đậu má, sao lại mất nhiều thời gian như vậy!" Mục Tứ Thành cực kỳ bất mãn, "Đường Nhị Đả chỉ mất có bảy phút, đến lượt chúng ta phải mất đến hơn năm mươi phút là sao!"
Mục Tứ Thành hừ hừ liếc nhìn Bạch Liễu: "Bạch Liễu, anh chỉ huy có vấn đề phải không?"
Bạch Liễu mặt không đổi sắc đáp lại: "Ừ, nhất là khi cậu đột nhiên tụt lại phía sau để tự đi đánh boss một mình, suýt chút nữa là liên lụy đến cả tôi, đúng là tôi cảm thấy mình chỉ huy có vấn đề thật đấy."
Mục Tứ Thành: "..."
Khí thế hùng hổ của cậu ta nháy mắt giảm xuống ngay lập tức, nhỏ giọng thì thào: "Thì tại tôi muốn kết thúc thi đấu sớm mà..."
Bạch Liễu cười làm người khác lạnh cả sống lưng: "Muốn kết thúc sớm thì lần sau nghe lời tôi là được."
Mục Tứ Thành: "... Được rồi."
Hai đội viên vừa mới đăng xuất đối diện ngồi sụp xuống đất, hai mắt trợn trắng, thở hổn hển, gần như không thể tin nổi nhìn về phía hai người còn đang thủng thỉnh đấu võ mồm.
Trò chơi đó cực kỳ nguy hiểm, yêu cầu hai người phải liên kết chặt chẽ với nhau thì mới đối phó được, thế nhưng có một đội viên của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang bị tụt lại phía sau không thấy tăm hơi, nhưng chiến thuật gia áo trắng kia không hề hoảng sợ, vẫn bình tĩnh thi đấu, gần như một đường thẳng tiến kết thúc thi đấu.
Loại khả năng tính toán này... cũng quá bin thái đi!
【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu và Mục Tứ Thành đã kết thúc thi đấu sớm, chiến thắng thi đấu đôi, nhận được điểm】
【 hệ thống nhắc nhở: Đoàn Xiếc Thú Lang Thang có tổng cộng điểm, kết thúc thi đấu sớm, được tiến vào vòng tiếp theo】
【Đội Saileas bị loại】
......
Đỗ Tam Anh bốc thăm chiến đội khác trong thùng, giơ tay gọi lớn tên: "【Kẻ cướp mộ】!"
......
【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Phù Thủy Nhỏ kết thúc thi đấu sớm, chiến thắng thi đấu đơn, nhận được điểm 】
【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành và Bạch Liễu kết thúc thi đấu sớm, chiến thắng thi đấu đôi, nhận được điểm】
【 hệ thống nhắc nhở: Đoàn Xiếc Thú Lang Thang có tổng cộng điểm, kết thúc thi đấu sớm, được tiến vào vòng tiếp theo】
【Đội Kẻ cướp mộ bị loại】
......
Đỗ Tam Anh nhìn sát vào tên đội ngũ trn mảnh giấy: "【Chó săn có cánh】?"
......
【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mộc Kha sử dụng Tấn công chớp nhoáng kết thúc thi đấu sớm trong vòng phút, phá kỷ lục thi đấu đơn nhanh nhất, đạt được danh hiệu Người chơi Tia chớp, chiến thắng thi đấu đơn, nhận được điểm】
【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành và Bạch Liễu kết thúc thi đấu sớm, chiến thắng thi đấu đôi, nhận được điểm】
【 hệ thống nhắc nhở: Đoàn Xiếc Thú Lang Thang có tổng cộng điểm, kết thúc thi đấu sớm, được tiến vào vòng tiếp theo】
【Đội Chó săn có cánh bị loại】
......
Đỗ Tam Anh nghiêm túc đọc tên đội trn tờ giấy: "【 Phỉ Thúy Hổ Đặc Đán 】."
...
【 hệ thống nhắc nhở: Đoàn Xiếc Thú Lang Thang có tổng cộng điểm, kết thúc thi đấu sớm, được tiến vào vòng tiếp theo】
【Đội Phỉ Thúy Hổ Đặc Đán bị loại】
......
Đỗ Tam Anh thò tay vào thùng giấy dưới ánh mắt gần như đờ đẫn và kinh ngạc của những người bên cạnh, cậu đọc từng chữ tên của đội trn đó: "【 Biệt thự gió lốc 】?"
Người bên cạnh nhìn trộm Bạch Liễu đang đứng sau lưng Đỗ Tam Anh, cẩn thận thấp giọng thảo luận:
"... Liệu lần này Đoàn Xiếc Thú Lang Thang có kết thúc thi đấu sớm nữa không?"
" Biệt thự gió lốc tốt xấu gì cũng đã lọt top của tiền mùa giải năm ngoái! Bèo lắm cũng phải đánh một trận đấu đội chứ!"
"Tí nữa qua đó coi thử xem sao, tôi nhớ số hồ quan sát của họ rồi, hình như thì phải?"
Hồ quan sát số đông nghịt người, khán giả tới sau hầu như không tìm được chỗ đứng, may mà chỉ dày đặc về mặt thị giác.
Các hồ quan sát trong hệ thống đều là không gian có thể mở rộng vô hạn để có thể chứa vô số khán giả.
Mọi người trong khán phòng đang ồn ào thảo luận:
"Quá mạnh, từ đầu đến cuối trận nào cũng kết thúc thi đấu sớm..."
"Danh Sách Sát Thủ năm ngoái cũng chỉ kết thúc thi đấu sớm ở thi đấu đơn thôi, đấu đôi không mạnh như vậy..."
"Đội này là tân binh hết hả?! Sao lại mạnh như vậy?!"
"Nhờ Chiến Thuật Gia." Một giọng nữ lười biếng xen vào cuộc trò chuyện của đám khán giả.
Đám khán giả giật mình, vừa quay lại thì há hốc mồm: "Hồng, Hồng Đào Hoàng Hậu!"
Hồng Đào mỉm cười, vẫy tay chào họ: "Mọi người có khỏe không?"
Một khán giả phấn khích đến mức mặt đỏ bừng, hai mắt sáng ngời, kích động đến nỗi không thốt nên lời: "Tôi là fan của cô, Hoàng Hậu, tôi thích cô lắm! Tôi đã đặt tất cả điểm của tôi vào Hiệp Hội Quốc Vương rồi!"
Hồng Đào cười đến mi mắt cong cong: "Thật sao? Cảm ơn đã thích tôi, nhưng đàn ông vẫn phải để lại một chút cho riêng mình nhé."
Khán giả này xấu hổ gật đầu ngoan ngoãn, lắp bắp nói, "Tôi, tôi sẽ, Hoàng Hậu!"
"Sao Hoàng Hậu lại tới đây xem thi đấu?" Khán giả thận trọng tò mò hỏi, "Không phải người đang chuẩn bị cho trận đấu giữa mùa sao?"
Hồng Đào nhìn vào màn hình giữa hồ quan sát, thì thầm, "Hôm nay Hiệp Hội Quốc Vương không có thi đấu nên tôi trốn ra ngoài để xem người khác thi đấu, nhưng chút nữa phải về sớm rồi."
"Hôm nay Danh Sách Sát Thủ có thi đấu."
Khán giả nháy mắt lộ ra vẻ uể oải, giọng nói chán nản hẳn: " Hoàng Hậu, chút nữa người phải về xem Hắc Đào thi đấu sao?"
Hồng Đào mỉm cười tươi tắn: "Đúng vậy."
Khán giả sút chút nữa là khóc, hắn thích Hồng Đào, nhưng Hồng Đào lại theo đuổi Hắc Đào bí mật công khai trong trò chơi, thế mà Hồng Đào gặp hắn lại nhắc đến Hắc Đào, quả thật đã khiến cho trái tim yếu đuối của vị "fan chồng" này tan nát.
Vị khán giả bên cạnh thấy khán giả kia sắp khóc thì nhanh chóng chuyển chủ đề: "Hoàng Hậu vừa nói đội mới của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang mạnh như vậy là do Chiến Thuật Gia là sao ạ?"
"Tôi cứ tưởng là người mới có thực lực mạnh cơ chứ." Khán giả liếc nhìn Lưu Giai Nghi đang ngồi cạnh Bạch Liễu, "... ví dụ như Phù Thủy Nhỏ."
Hồng Đào ánh mắt rơi nhẹ trn bóng lưng Phù Thủy Nhỏ: "Giai Nghi quả thật rất mạnh, nhưng tính bất ổn của cô bé cũng cao nhất trong đội, tôi đã dành rất nhiều thời gian để cố gắng cân bằng lại sự bất ổn của cô bé."
"Tất cả tân binh đều gặp vấn đề này, vì vậy họ cũng chính là những quả bom hẹn giờ trong thi đấu, hễ phạm sai lầm là sẽ kích nổ cả trò chơi."
"Người mới chiến thắng thì dễ, giữ được chiến thắng mới là khó."
Ánh mắt Hồng Đào nhìn về bóng lưng Bạch Liễu: "Chỉ có chiến thuật gia mới có thể cân bằng sự bất ổn của các đội viên."
"Tân binh càng mạnh thì càng khó cân bằng sự bất ổn, Chiến Thuật Gia của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang có thể nuốt nổi sự bất ổn của nhiều tân binh như vậy, đó là một điều rất lợi hại."
Hồng Đào đổi tay ôm má, tư thế thoải mái lười biếng, trong mắt hiện lên ánh nước lúng liếng gợi tình:
"Tôi thích những người đàn ông sử dụng roi thành thạo, nếu không gặp Hắc Đào trước thì tôi cũng sẽ thích hắn."
Người hâm mộ gần đó phẫn nộ: "Nhưng hắn chơi bẩn cướp Phù Thủy Nhỏ của người còn gì, Hoàng Hậu!"
Tròng mắt đỏ như rượu của Hồng Đào trợn tròn, liếc nhìn khán giả.
Khán giả này bị Hồng Đào lườm một cái thì im bặt lại.
Hồng Đào lại đưa mắt nhìn màn hình lớn, giọng điệu của cô rất nhạt nhẽo:
"Giai Nghi không bị ai cướp đi cả."
"Giai Nghi lựa chọn chủ động đi cùng hắn, tôi không thể giữ cô bé lại, hôm nay tôi đến đây để xem Giai Nghi phát huy, đừng nói về Giai Nghi như vậy trước mặt tôi, tôi không thích."
Một khán giả bên cạnh khịt mũi khinh thường: "Hồng Đào Hoàng Hậu, thời này là thời nào rồi rồi mà cô còn đánh giá Chiến Thuật Gia dựa trn tiêu chuẩn xem mắt đàn ông vậy hả?"
"Chẳng lẽ người nào đẹp trai, dùng roi thành thục thì trong mắt cô cũng tốt đẹp hơn những người khác à?"
Hồng Đào nhướng mắt nhìn qua, nhìn một lúc lâu mới phản ứng, đột nhiên nói: "Anh là Chiến Thuật Gia của Sơn Dương Cuồng Nhiệt?"
Người này cười lạnh một tiếng, rất tự mãn nói: "Xem ra Hoàng Hậu còn nhớ tới tôi, cũng coi như tôi lọt vào mắt Hoàng Hậu rồi nhỉ?"
Hồng Đào khẽ cười dịu dàng: "Thật ra không nhớ rõ lắm, tôi không nhớ mấy người đàn ông đã xấu lại còn bại trận dưới tay tôi đâu."
Người đàn ông này giận tím mặt đứng lên, thế nhưng nháy mắt lại cưỡng chế ngồi xuống, vẻ mặt vặn vẹo và mỉa mai: " Hồng Đào, đừng vội đắc ý, đợi tôi thành công vượt qua tiền mùa giải thì nhấm nháp đến cô sớm thôi."
"Vậy sao?" Hồng Tảo cười hờ hững nghiêng đầu, mái tóc dài màu đỏ rượu xõa xuống, "Không bằng thắng Bạch Liễu trước một trận cho tôi xem thử?"
"Bạch Liễu?" Người này vẻ mặt cực kỳ khinh thường, "Chỉ có loại người mê trai như cô mới cảm thấy Bạch Liễu lợi hại, tên này chẳng qua mổ gà lấy trứng, lòe thiên hạ thôi, chỉ là Chiến Thuật Gia cấp thấp nhất."
- -----oOo------