Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

chương 45: chuyến tàu cuối nổ tung (7)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Huyên, Liễu Beta: Sơ Tình

"Tôi đề nghị mọi người nên dùng đạo cụ gia tăng tốc độ di chuyển." Sau khi đeo đạo cụ vào, Bạch Liễu nhìn【Hành khách】đang tụ tập bên ngoài cửa, "Tốc độ di chuyển của những quái vật này rất nhanh."

Mục Tứ Thành mau chóng đeo băng cổ tay giúp tăng tốc độ di chuyển, miệng ngậm kẹo que bỗng bật cười thành tiếng.

Bạch Liễu nghe điệu cười quỷ dị ấy thì quay đầu, nhìn thấy hai chân Mục Tứ Thành đạp lên vách, dùng móng vuốt khỉ vồ lấy thành tàu, đạo cụ tăng tốc đã được đeo lên người – đây là tư thế chuẩn bị chạy trốn.

Mục Tứ Thành thấy Bạch Liễu nhìn mình, hắn cười hì hì buông một bên móng vuốt khỉ xuống, giơ hai ngón tay chào hỏi Bạch Liễu, ánh mắt hướng về phía Bạch Liễu rõ ràng không có ý tốt: "Vậy tôi đi trước một bước đây, Bạch Liễu, tôi không muốn tham gia vào kế hoạch gϊếŧ chết Kẻ điều khiển rối đầy lỗ hổng của anh đâu, tự anh giải quyết cho tốt đi nhé."

"Với cả ——" Mục Tứ Thành nhíu mày, lắc lắc tượng nhân ngư nhỏ màu trắng trước mặt Bạch Liễu, "Tôi đã lấy đạo cụ【Bùa hộ mệnh người cá】của anh rồi, đây là để đổi lại hai ngàn điểm anh lừa tôi. Tôi đã nói rồi, không người nào có thể khiến tôi chịu thiệt."

"Tiện thể báo cho anh một tiếng, Bạch Liễu." Móng vuốt khỉ của Mục Tứ Thành dùng sức giẫm mạnh, cả người hắn vụt đi như cơn gió rồi biến mất trong toa tàu. Bạch Liễu chỉ kịp nghe thấy tiếng cười xấu xa của Mục Tứ Thành: "Tôi ghét nhất là hợp tác với người khác, lần này coi như cho anh một bài học, nếu anh còn có thể sống sót thì không cần cảm ơn tôi đâu, bye bye!"

【Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành dùng kỹ năng [Móng vuốt khỉ của đạo tặc] đánh cắp đạo cụ [Bùa hộ mệnh người cá] từ trong hệ thống của người chơi Bạch Liễu.】

【Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành dùng kỹ năng [Khả năng tiềm tàng của đạo tặc], tốc độ di chuyển +.】

Chỉ trong chớp mắt Mục Tứ Thành đã hóa thành tàn ảnh, hoàn toàn biến mất trước mắt Bạch Liễu, để lại Đỗ Tam Anh đang há hốc mồm và Bạch Liễu vẫn bình tĩnh nhìn nhau.

Đỗ Tam Anh đứng chết lặng, cậu ta nhìn Bạch Liễu, vẻ mặt khiếp sợ, đưa tay chỉ về hướng Mục Tứ Thành rời đi rồi lại chỉ sang Bạch Liễu: "Anh, không phải các anh có quan hệ hợp tác à?! Tại sao Mục Tứ Thành lại bỏ anh chạy mất rồi? Cậu ta còn trộm đồ của anh nữa đó! Các anh không phải bạn bè hả?!"

Nhìn thấy Mục Tứ Thành ra tay, Vương Thuấn đứng trước Tivi nhỏ thở dài một hơi trong lòng. Quả nhiên tên trộm Mục Tứ Thành đi theo Bạch Liễu vào trò chơi là vì anh ta muốn trộm đạo cụ của Bạch Liễu.

"Thị trấn Siren" là trò chơi khởi động dành riêng cho người mới. Bảng trò chơi rất ít khi được làm mới, người chơi già dặn kinh nghiệm không vào được, người mới không ra được.【Bùa hộ mệnh người cá】này phải tập hợp đủ các trang sách quái vật mới có được, hơn nữa đây còn là đạo cụ ngàn vàng khó cầu. Trước đó Vương Thuấn từng nghe Mục Tứ Thành đang tìm mua【Bùa hộ mệnh người cá】, phỏng chừng khi ấy ủng hộ Bạch Liễu cũng là vì lí do này.

Nhưng sự keo kiệt và không biết xấu hổ của Bạch Liễu làm Mục Tứ Thành nhận ra Bạch Liễu sẽ không bán【Bùa hộ mệnh người cá】cho hắn. Chính vì vậy hắn trực tiếp ra tay trộm từ trong tay Bạch Liễu.

Cái tên Bạch Liễu này không hổ là có giá trị may mắn bằng mà. Vương Thuấn thở dài, trong trò chơi đụng phải Đỗ Tam Anh giá trị may mắn trăm phần trăm am hiểu thể loại thu thập này nhất, đối tượng hợp tác lại là Mục Tứ Thành mang tâm lý chán ghét bạn đồng hành, còn ấp ủ âm mưu xấu, rồi phải đối đầu với Trương Khôi lòng dạ độc ác nung nấu ý định bắt mình làm con rối...

Tình cảnh bây giờ phải nói là đã giẫm lên tất cả loại mìn có thể giẫm, khó cho cậu rồi.

Chẳng qua không phải ai cũng có tâm trạng thông cảm cho Bạch Liễu như Vương Thuấn. Phần lớn khán giả đều bạc tình và nhìn thẳng vào hiện thực. Bạch Liễu chủ động tìm kiếm sự hợp tác, kết quả bị Mục Tứ Thành đâm sau lưng làm chút ít khán giả đặt niềm tin cho cậu bấy giờ vô cùng thất vọng.

Bạch Liễu vốn bị ba người chơi cấp bậc đại thần hút đi không ít khán giả, số còn lại cũng chẳng nhiều, tuy nhiên cậu lại phát huy sai lầm. Mặc dù không có ai giẫm đạp cậu nhưng like của khán giả chỉ đếm trên đầu ngón tay, điều này dẫn đến dữ liệu tivi nhỏ của Bạch Liễu thảm không nỡ nhìn.

【Có người mới like tivi nhỏ của Bạch Liễu, người mới follow tivi nhỏ của Bạch Liễu, không có ai donate cho người chơi Bạch Liễu.】

【 người mới đang quan sát tivi nhỏ của Bạch Liễu, cách dữ liệu video ở trò chơi lần trước quá lớn, người chơi Bạch Liễu sắp từ [Khu vực trò chơi multi-player] xuống [Khu nhảy disco trên mộ phần], mời người chơi Bạch Liễu nghiêm túc chơi trò chơi!】

【Khẩu hiệu chào mừng của khu nhảy disco trên mộ phần dành cho người chơi Bạch Liễu: Yo~ Biểu hiện của bạn như đang nhảy trên con đường tử vong ~yo~ vụng về đến mức tôi buồn cười ~yo~ Khu nhảy disco trên mộ phần luôn chào mừng những người chơi game không tốt, đã chuẩn bị một tivi nhỏ hình dạng nấm mồ để người chơi nhảy disco!】

Còn bên Mục Tứ Thành thì trái ngược hoàn toàn, nhờ hành động đâm sau lưng Bạch Liễu mà dữ liệu tivi của Mục Tứ Thành tăng vọt trong nháy mắt, theo sau tivi của Đỗ Tam Anh rời khỏi phân khu, tiến vào Đại sảnh trung ương một cách suôn sẻ.

"Khu nhảy disco trên mộ phần?" Khi nhìn thấy tên khu vực này, sắc mặt Vương Thuấn cuối cùng sa sầm xuống, trở nên cực kỳ khó coi, "Chỉ có người chơi biểu hiện quá tệ so với lần trước mới bị đưa tới khu vực này, mặc dù số liệu bây giờ của Bạch Liễu không thể xem là tốt, nhưng cũng chưa đến mức bị đưa tới khu này chứ! Trò chơi mới bắt đầu bao lâu mà đã!"

Nhưng rất nhanh Vương Thuấn đã hiểu vì sao Bạch Liễu lại bị đẩy vào khu này —— Không phải do biểu hiện hiện tại của cậu quá tệ, mà là lần trước biểu hiện quá tốt.

Hệ thống đánh giá Bạch Liễu… không nghiêm túc chơi, lười biếng, vậy nên làm thế để cảnh cáo Bạch Liễu.

Vương Thuấn không khỏi rơi vào tình cảnh dở khóc dở cười sau khi phản bác quyết định của hệ thống. Thế nhưng dù cảm thấy không vừa ý đến đâu đi chăng nữa thì anh cũng không có khả năng thay đổi sự thật rằng Bạch Liễu sẽ bị đưa tới【Khu nhảy disco trên mộ phần】. Mang theo đống cảm xúc ngổn ngang và tâm trạng nặng nề, anh ta thu dọn đồ đạc rồi đi về hướng【Khu nhảy disco trên mộ phần】.

Cũng có khán giả theo sau Vương Thuấn, nhưng phần lớn người xem ở đấy đều cau mày than thở sau đó rời khỏi, gia nhập khu TV nhỏ của mấy vị đại thần khác.

Vương Thuấn gần như lẻ loi đi tới Khu nhảy disco đầy những ngôi mộ màu trắng. Tivi nhỏ ở đây đều có cây thập giá trên đầu, nhìn qua trông như bia mộ nhỏ. Ở cửa ra vào đặt hai vòng hoa cực kỳ lớn, câu đối phúng điếu treo trên ấy vừa lúc là【Ngôi sao muôn người chú ý】-【Chết không có chỗ chôn】.

Cách sắp xếp của【Khu nhảy disco trên mộ phần】như kho chứa bàn thờ, hình ảnh bên trong tivi nhỏ cũng chỉ có hai màu trắng đen.

Người chơi bên trong tivi trông rất thê thảm, bởi vì tông màu đen trắng nên nhìn qua hệt như di ảnh. Có cảm giác đây không phải livestream trên dương gian, mà là ở cõi âm không khí u ám khiến người ta sợ hãi.

Số lượng khán giả ở đây rất ít, phần lớn mọi người đều đang lo lắng cho những người chơi trong tivi nhỏ, chỉ tiếc mài sắt không thành kim giống như Vương Thuấn lúc này.

Đây cũng là điều bình thường, bởi vì【Khu nhảy disco trên mộ phần】còn có biệt hiệu là【Nơi ngôi sao mới ngã xuống】. Nếu lần chơi trước có số liệu cao, nhưng số liệu lần này lại quá kém thì sẽ bị hệ thống phán định là không nghiêm túc, sau đó đày đến đây.

Chỗ này cũng coi như【lãnh cung】trong đại sảnh trò chơi.

Rất nhiều người bị đẩy vào【lãnh cung】, nhưng người chơi có thể rời khỏi【lãnh cung】thì phải nói là cực kỳ ít ỏi. Bởi vì yêu cầu để rời khỏi nơi này chính là số liệu trò chơi đạt được trong【Khu nhảy disco trên mộ phần】phải cao hơn lần trước, lúc đó hệ thống sẽ chỉ định vị trí quảng bá mới để rời khỏi đây.

Số liệu tivi nhỏ tổng hợp của Bạch Liễu lần trước là hơn ., từ khi Vương Thuấn tham gia trò chơi tới nay, anh ta chưa từng nghe nói người chơi nào có thể đạt được số liệu . khi livestream trong【Khu nhảy disco trên mộ phần】, nhưng nếu Bạch Liễu mắc kẹt ở【Khu nhảy disco trên mộ phần】này thì rất dễ rơi vào【Khu không người】, vậy coi như khỏi vực dậy nổi…

Trong khi Vương Thuấn mang tâm trạng nặng nề thì lúc này trên diễn đàn, những người chơi tầng dưới chót vốn không ưa Bạch Liễu đang ăn mừng hết sức vui vẻ:

【Xin chúc mừng người chơi Bạch Liễu, kẻ được thổi phồng là Siêu Tân Tinh tương lai cùng với TV nhỏ trên mộ phần của anh ta!】

【Tôi đang gấp tôi đang gấp lắm rồi! Lúc nào Bạch Liễu mới rơi vào Khu không người vậy!? Đến đặt cược đi! Tôi cược tiếng sau hắn ta sẽ bị đá vào đó!】

【Bây giờ tôi chỉ muốn hỏi, mấy người trước đó tung hô Bạch Liễu giờ ở đâu rồi? Không lẽ đều đến "lãnh cung" với Bạch nương nương hả? Trước đó không phải khen ghê gớm lắm sao? Giờ ra đây show mặt cái nào!】

————

Bạch Liễu hoàn toàn không hay biết gì về trận gió tanh mưa máu diễn ra trên diễn đàn, giờ đây cậu phải đối mặt với thử thách còn khắc nghiệt hơn.

Những xác chết bị đốt cháy đen ở bên ngoài điên cuồng lao vào trong toa tàu, bọn họ, hoặc có thể gọi là chúng nó, nằm nhoài trên mặt đất với tư thế kỳ dị, cái đầu ngẩng cao kề sát vào lưng, cổ dường như bị bẻ gãy, tứ chi chạm đất di chuyển loạn xạ trông như những con nhện mặt người, vùng da cháy khét trên khuôn mặt hiện lên các loại biểu cảm rất thông thường.

Họ giống như các hành khách bình thường đang ngồi lướt điện thoại trong khi chen chúc cùng những hành khách khác. Có【hành khách】chưa kịp di chuyển đã bị đẩy sát tới cửa kính, trong nháy mắt hóa thành vũng máu thịt be bét, tạo cho Bạch Liễu ảo giác đây là chuyến tàu trong giờ cao điểm buổi sáng.

Đỗ Tam Anh né một thi thể đang lao tới, vỗ ngực sợ hãi nói: "Tốc độ và sức mạnh của mấy quái vật này đều rất lớn." Vừa nói, cậu ta vừa trang bị thêm đạo cụ cho mình.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng đạo cụ [Bumper car may mắn], tốc độ di chuyển +, có thể may mắn tránh thoát những sinh vật ý đồ tấn công mình, thời hạn sử dụng là giờ ~】

Đỗ Tam Anh nhanh chóng leo lên chiếc bumper car năm màu sặc sỡ, ở trên còn có vài hình pony bé nhỏ, thoạt nhìn cực kì ấu trĩ. Thế nhưng một Đỗ Tam Anh gầy gò như thế ngồi vào lại chẳng có vẻ gì là không hợp.

Đỗ Tam Anh nôn nóng vẫy tay với Bạch Liễu: "Bạch Liễu, mau lên đây, tôi lái xe dẫn anh đi! Bầy quái vật sắp lao tới rồi!"

Đỗ Tam Anh không phải tiện tay cứu Bạch Liễu, giác quan thứ sáu vô cùng mãnh liệt nói cho cậu ta biết rằng trong trò chơi này, Bạch Liễu mới là chìa khóa giúp cậu ta qua cửa, vậy nên dù thế nào đi chăng nữa, người này cũng không thể chết được.

Biểu cảm của Bạch Liễu vẫn rất bình tĩnh, cậu từ chối sự trợ giúp của Đỗ Tam Anh, sau đó trang bị đạo cụ cho mình.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu trang bị đạo cụ [Vỏ điêu khắc], sức phòng ngự +, bởi vì đây là trang bị nặng, tốc độ di chuyển của người chơi Bạch Liễu -. 】

"Ặc!!" Đỗ Tam Anh thấy Bạch Liễu mặc bộ khôi giáp bằng đá cẩm thạch nặng nề, cồng kềnh đến mức đứng không vững phải khuỵu gối xuống, Đỗ Tam Anh nhìn mà muốn hộc máu.

Gương mặt cậu ta dần mất bình tĩnh, khua tay gào lên với Bạch Liễu: "Bạch Liễu! Anh mặc sai đạo cụ rồi! Đạo cụ này có tính phòng ngự! Nó hạ tốc độ của anh đấy! Anh cởi ra nhanh đi!"

Bạch Liễu bị bộ khôi giáp đá cẩm thạch nặng mấy chục cân ép phải quỳ trên mặt đất, đứng lên chẳng nổi, thế nhưng lời nói thốt ra vẫn rất có khí phách: "Không mặc sai, tôi không cởi."

Vẻ mặt cao quý của Bạch Liễu khiến khán giả đang xem TV nhỏ của Đỗ Tam Anh vô cùng bất mãn:

"Cậu ta đang làm quái gì vậy?! Bị đá xuống khu mộ phần rồi nên muốn tự hủy luôn hả?"

"Chắc hắn còn không biết mình bị đá vào khu mộ phần ấy chứ, nhưng mà hành động vác đá chơi rượt đuổi này xứng đáng nhận giải hành động gây hoang mang đấy…"

"Thế mà bé Vẹt còn có lòng tốt đi lo cho hắn!? Đừng cứu thằng ngu đó! Mặc kệ hắn, cho hắn quỳ đến chết ở đấy! Cậu mau chạy trước đi!"

Đỗ Tam Anh vội muốn chết, cậu ta có linh cảm điên cuồng rằng mình nhất định phải cứu Bạch Liễu: "Anh không có đạo cụ di chuyển nào sao? Cái loại tăng tốc độ ấy! Thôi quên đi, anh cởi cái giáp không có chút tác dụng này ra nhanh nhanh. Giờ lên xe tôi còn kịp đấy!"

"Bộ giáp này vẫn có tác dụng." Bạch Liễu click vào kỹ năng cá nhân, bình tĩnh nói: "Tôi có phương tiện giao thông, cậu không cần lo cho tôi."

Đỗ Tam Anh gấp không chịu nổi: "Tốc độ của đạo cụ đó là bao nhiêu?! Nếu như thấp hơn thì anh ngồi xe của tôi đi!"

"Tốc độ di chuyển sao?" Bạch Liễu click vào kỹ năng cá nhân【Ví tiền cũ】trong giao diện, cuối cùng lộ ra nụ cười kỳ quặc, "Có thể bằng tốc độ của Mục Tứ Thành đấy."

Đỗ Tam Anh kinh ngạc: "Tốc độ di chuyển của đạo cụ là ư? Có loại đạo cụ nào như thế hả?"

Phía sau Bạch Liễu, hành khách bốc cháy đang lao nhanh tới với bộ dạng vặn vẹo, vô số bàn tay khô quắt bị đốt đen kịt bốc lên tia lửa và khói thuốc cố gắng chạm vào lưng cậu. Có tia lửa xẹt qua gò má trắng ngần của Bạch Liễu, thế nhưng ánh mắt cậu không hề dao động chút nào.

Vào thời khắc sống còn ngàn cân treo sợi tóc, Bạch Liễu bỗng đưa hai tay lên miệng tạo thành hình cái loa, kéo dài giọng, lười biếng hô: "Mục Tứ Thành, tôi cần cậu giúp, helppp ——!"

Đỗ Tam Anh bối rối: "????????"

Không phải lúc nãy Mục Tứ Thành đã trộm đồ của Bạch Liễu rồi bỏ đi sao?! Vì sao người này còn xin sự giúp đỡ từ Mục Tứ Thành?! Nghĩ thế nào cũng thấy Mục Tứ Thành sẽ không lại giúp Bạch Liễu!

Đỉnh đầu khán giả đang xem TV nhỏ của Đỗ Tam Anh cũng bay đầy dấu chấm hỏi. Sau khi chứng kiến nhiều hành động gây hoang mang của Bạch Liễu, họ thậm chí còn nghĩ kẻ này bị điên.

Nếu không phải, thật sự khó lòng giải thích những hành động lạ lùng của Bạch Liễu.

Thế nhưng, vào lúc này khán giả bên Mục Tứ Thành càng hoang mang hơn.

Bọn họ trơ mắt nhìn Mục Tứ Thành đang vui vẻ chạy thoát khỏi hiện trường trộm đồ nghe được câu【 Mục Tứ Thành, tôi cần cậu giúp.】thì sắc mặt chợt biến đổi, hai chân như bị cái gì đó ghìm lại. Hắn dừng tại chỗ ngay lập tức.

【Hệ thống thông báo: Bởi vì người chơi Bạch Liễu khởi động kỹ năng cá năng, người chơi Mục Tứ Thành nhất định phải phối hợp với mọi hành động của người chơi Bạch Liễu.】

【Bây giờ, người chơi Bạch Liễu yêu cầu bạn quay trở lại, như mong muốn của cậu ấy, bạn hãy toàn lực trợ giúp, giúp cậu ấy thoát khỏi nguy hiểm.】

"ĐCM!!!" Sắc mặt Mục Tứ Thành tối sầm, hắn như bị thứ gì đó điều khiển, bắt đầu chạy nhanh về phía toa tàu mình vừa rời khỏi.

"ĐCM Bạch Liễu!!!"

"Anh dám dùng kỹ năng cá nhân điều khiển tôi! Kỹ năng của anh không phải là trộm đồ sao?!"

Trên gương mặt tức giận của Mục Tứ Thành gần như viết sạch mấy chữ ma cà chớn Bạch Liễu chơi tôi.

Trong một nhịp thở, Đỗ Tam Anh nhìn Bạch Liễu sắp bị con quái vật phía sau nuốt chửng, gấp đến nỗi cứ cào cào lỗ tai. Vậy mà Bạch Liễu chỉ mỉm cười cụp mắt, cậu mặc bộ khôi giáp nặng nề làm bằng đá cẩm thạch quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu lên, hơi dang tay ra, giống như đang chờ ai đó tới đón.

Đỗ Tam Anh thấy hành động đó càng thêm khó hiểu, vừa sốt ruột vừa hiếu kỳ hỏi: "Bạch Liễu, rốt cuộc anh mặc khôi giáp để làm gì thế?!"

"Bộ giáp này để tăng tính phòng ngự." Bạch Liễu vốn dĩ muốn nhún vai một cái, nhưng vì bộ khôi giáp quá nặng nên không tài nào nâng lên được, "Tôi sợ phương tiện giao thông tốc độ di chuyển lát nữa sẽ tức giận đánh tôi, cho nên tôi mặc cái này vào trước, như vậy có thể chống đỡ được chút."

"??????" – Đỗ Tam Anh đơ người.

Phương tiện giao thông còn biết đánh người! Đó là cái quái gì thế?!

Ngay lúc Đỗ Tam Anh muốn văng tục tới nơi, một bóng người lao tới nhanh đến gần như vô hình. Hắn tức giận gào lên trong khi túm lấy cổ áo Bạch Liễu kéo cậu: "Bạch Liễu, cái tên súc sinh này!!! Anh làm gì với tôi hả?! Vì sao tôi lại bị anh khống chế chứ?!"

Mục Tứ Thành dùng hết sức bình sinh kéo một cái. Ở phía sau Bạch Liễu, mấy xác chết hành khách đã há to cái miệng còn bốc lửa, quơ cánh tay cháy bừng quét qua đuôi mắt của Bạch Liễu, tuy cậu tránh được nhưng lông mi vẫn cháy xém một chút.

Bạch Liễu vẫn bình tĩnh nhướng hàng mi bị đốt của mình, chậm rãi chớp mắt hai cái, sau đó nở nụ cười thiếu đòn: "Tôi chỉ nhờ cậu giúp đỡ thôi đó nha, Mục Tứ Thành, không phải chúng ta đã nói rồi sao?"

"Tôi xin giúp đỡ từ cậu, cậu đến giúp tôi, đây không phải chuyện cậu đã đồng ý à? Làm sao có thể coi là khống chế được, cậu phải gặp nhiều rồi chứ."

Mục Tứ Thành mang gương mặt u ám kéo theo Bạch Liễu chạy qua mấy toa tàu. Đỗ Tam Anh thấy trạng thái của Mục Tứ Thành không ổn, vội vội vàng vàng lái chiếc xe nhỏ của mình đi theo.

Mục Tứ Thành trở tay ném Bạch Liễu xuống đất như ném miếng giẻ rách. Biểu cảm của hắn vô cùng hung ác, hắn đạp một chân lên cổ Bạch Liễu. Hai mắt Mục Tứ Thành đỏ đậm, hô hấp dồn dập, lồng ngực phập phồng kịch liệt, gân xanh trên trán hiện rõ rệt, cánh tay đang nắm cổ áo sơmi của Bạch Liễu cũng nổi đầy gân xanh.

Mục Tứ Thành cười dữ tợn, cúi đầu nhìn thẳng vào mắt Bạch Liễu, đay nghiến nói từng từ: "Được lắm, Bạch Liễu, anh giỏi đấy."

"Đời này, tôi ghét nhất là bị người khác khống chế." Mục Tứ Thành nghiến răng nghiến lợi mỉm cười, khiến cho người ta sởn cả tóc gáy, "Anh thật sự chọc tôi giận rồi."

Nói xong, Mục Tứ Thành nện một quyền lên người Bạch Liễu, bộ khôi giáp đá cẩm thạch giống như thạch cao phơi khô, chầm chậm vỡ thành từng khối rớt đầy xuống đất. Khóe miệng Bạch Liễu chảy ra máu tươi, thế nhưng cậu vẫn cười, như thể sớm biết Mục Tứ Thành sẽ vung ra cú đấm này.

【Hệ thống thông báo: Khôi giáp của người chơi Bạch Liễu hoàn toàn hư hại vì ngăn cản một lần tấn công của người chơi Mục Tứ Thành, không có cách nào sửa chữa. HP của người chơi Bạch Liễu giảm xuống vì bị tấn công.】

"Cậu có chắc muốn giết tôi không?" Bạch Liễu mấp máy đôi môi đầy máu, cười hỏi: "Kỹ năng khống chế tôi dùng với cậu là loại buộc chặt HP của hai chúng ta. Tôi chết rồi, không chừng cậu cũng sẽ chết đấy Mục Tứ Thành."

Bạch Liễu đang lừa Mục Tứ Thành.

Chắc chắn có rất nhiều kỹ năng trói buộc HP của người bị khống chế và người khống chế.

Mục Tứ Thành thu bớt biểu cảm trên gương mặt, hắn hít sâu mấy hơi để điều chỉnh hô hấp, ánh mắt như sắp nổi giông bão, hàm răng cắn chặt: "Khi trò chơi này kết thúc, tôi sẽ tìm cách phá bỏ ràng buộc giữa chúng ta sau đó gϊếŧ chết anh, Bạch Liễu."

Bạch Liễu mỉm cười, cậu biết mình lừa người ta thành công: "Đó là chuyện của sau này, vậy hiện tại thì sao?"

Mục Tứ Thành trừng mắt nhìn Bạch Liễu, cái tên này dường như nắm rõ mọi thứ trong lòng bàn tay. Hắn không nhịn được mắng một tiếng: "Đcm thằng chó bố đệt chết mày bây giờ!"

Mắng xong, Mục Tứ Thành liếc qua mấy thi thể cháy đen đang đuổi tới. Hắn nắm cổ áo của Bạch Liễu, mặt không cảm xúc chạy nhanh về phía trước.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kỹ năng [Khả năng tiềm tàng của đạo tặc], tốc độ di chuyển +, bởi vì mang theo người chơi Bạch Liễu (trọng lượng kg, bị thương nhẹ), tốc độ giảm —— cuối cùng tốc độ di chuyển tăng thêm +.】

Đỗ Tam Anh thấy mà choáng váng, cậu ta ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Mục Tứ Thành rời đi, sau đó nhìn trần tàu điện ngầm lúc nãy bị Mục Tứ Thành một quyền đập nát bộ khôi giáp làm cho bể tanh bành, lầm bầm lầu bầu nói: "Vậy phương tiện giao thông có tốc độ sẽ đánh người mà Bạch Liễu nói là Mục Tứ Thành sao?"

Đỗ Tam Anh luôn dựa vào giá trị may mắn để qua cửa, cậu có cách chơi khá ngây thơ. Đây là lần đầu cậu ta chứng kiến kiểu chơi không từ thủ đoạn, xem người khác thành phương tiện giao thông như Bạch Liễu. Cậu ta nhìn Mục Tứ Thành nghiến răng nghiến lợi xách Bạch Liễu rời đi, không nhịn được rùng mình một cái.

Chuyện gì vậy trời? Bỗng dưng Đỗ Tam Anh có dự cảm mình và Mục Tứ Thành sẽ trở thành công cụ bị Bạch Liễu lợi dụng trong tương lai.

Thật là hãi hùng mà, cái tên này không sợ Mục Tứ Thành đánh chết anh ta trong cơn tức giận sao? Còn có thể bình tĩnh nói phương tiện giao thông muốn đánh người nữa, Mục Tứ Thành vừa rồi thật sự động sát tâm ấy chứ...

Tâm hồn Đỗ Tam Anh chịu chấn động cực mạnh, cậu ta ngơ ngác khởi động chiếc xe nhỏ đầy hình dán Pony của mình, theo sau Bạch Liễu và Mục Tứ Thành đi về phía trước.

Cùng chịu sang chấn mạnh còn có rất nhiều người xem, hình như đầu óc khán giả ở đây đều rơi vào trạng thái ngưng trệ. Mấy phút sau, tất cả mọi người vẫn trầm mặc nhìn TV nhỏ, có lẽ không biết nên nói gì mới phải. Những điều diễn ra trước mắt tựa cú vả mặt cho ai đã chế giễu mỉa mai Bạch Liễu mấy phút trước. Một lúc sau, có khán giả lúng túng ho hai tiếng, làm bộ nói:

"Tên Bạch Liễu này cũng có chút tài năng đấy, ha ha ha ha..."

"... Đâu chỉ là một chút chứ..." Có người lên tiếng với tâm trạng phức tạp: "Cậu ta vậy mà khống chế được Mục thần. Lúc trước【Bậc thầy múa rối】mượn sức mạnh của Công hội Quốc Vương cũng chẳng làm được..."

"Kỹ năng cá nhân của người này và【Bậc thầy múa rối】giống nhau không? Đều là khống chế người chơi hả?"

"Hẳn là vậy, lần này được xem hai người có kỹ năng thao túng đấu với nhau. Mặc dù【Bậc thầy múa rồi】có tới ba con rối, nhưng bên này Mục thần cũng trở thành con rối trong tay Bạch Liễu, bốn đấu hai, mặc dù tôi vẫn thấy Kẻ điều khiển rối có cơ hội lớn hơn. Nhưng mà chiêu này của Bạch Liễu thật sự quá lợi hại, khả năng thắng là %..."

"Mục thần đáng thương quá, tránh được mùng một cũng không tránh được ngày rằm, cuối cùng vẫn thành con rối dưới tay người khác."

"Tôi muốn đi xem TV nhỏ của Bạch Liễu, từ góc nhìn của Mục thần thấy không rõ ràng lắm..."

"Tôi cũng qua bên Bạch Liễu coi... Anh ta ở【Khu nhảy disco trên mộ phần】đúng không? Đáng tiếc ghê, nếu thể hiện sớm một chút chắc cũng chẳng rơi xuống đó rồi..."

Mục Tứ Thành liên tục để mất khán giả vào tay Bạch Liễu.

——————

Có nhiều khán giả vọt tới【Khu nhảy disco trên mộ phần】, dần dần vây quanh TV nhỏ của Bạch Liễu, nhưng bọn họ đều không thể hấp dẫn được sự chú ý của Vương Thuấn.

Vương Thuấn chăm chăm nhìn TV của Bạch Liễu, sững sờ mất hai giây, anh ta bắt đầu ngẫm lại, kỹ năng cá nhân của Bạch Liễu không phải trộm đồ sao?

Cuối cùng Vương Thuấn hơi kinh hãi lắc đầu một cái. Lẽ nào từ lúc đó Bạch Liễu đã gài bẫy lừa Mục Tứ Thành vào tròng rồi ư? Vì khiến cho Mục Tứ Thành hạ thấp cảnh giác và tưởng rằng kỹ năng của mình là trộm đồ, sau đó khống chế hắn ta?

Nếu kỹ năng cá nhân của Bạch Liễu là thứ khác, có lẽ Mục Tứ Thành sẽ đề phòng. Thế nhưng nếu chỉ là kỹ năng trộm đồ, Mục Tứ Thành sẽ không.

Bởi vì trong trò chơi này Mục Tứ Thành có【Kỹ năng trộm cắp】, được phán định là đạo tặc mạnh nhất. Mục Tứ Thành từng trộm đồ của Hắc Đào, có thể nói là đạo tặc vô địch.

Thế nhưng Bạch Liễu lại trộm được đồ trong tay Mục Tứ Thành.

Lần đầu tiên là thuốc tẩy trắng tinh thần, lần thứ hai là thuốc bổ sung thể lực, lần thứ ba thậm chí cả người Mục Tứ Thành cũng bị Bạch Liễu trộm đi.

Lần thứ tư là —— ánh mắt Vương Thuấn dừng ở khu vực càng lúc càng có nhiều người tụ tập kia, tâm trạng của anh ta vô cùng phức tạp —— Bạch Liễu còn trộm cả khán giả từ TV nhỏ của Mục Tứ Thành.

_______

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Mục cần được dạy dỗ thêm, mọi người đừng gấp, thằng nhóc tiểu Mục là chuyên gia cắm flag đấy.

Tiểu Mục: Cho dù Mục Tứ Thành này có chết, phải nhảy ra khỏi đoàn tàu cũng tuyệt đối không cam tâm tình nguyện bị Bạch Liễu khống chế!

Sau khi trò chơi kết thúc:

Tiểu Mục: Thẻ linh hồn ngàn điểm, chỉ bán cho Bạch Liễu.

Bạch Liễu: Đắt quá, không mua.

Tiểu Mục: Đm anh!!

•••••

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio