Edit: Liễu Beta: Nhi
Tất cả ảo cảnh tan tành trước mắt Bạch Liễu như một tấm gương vỡ vụn, Bạch Liễu với đủ kiểu chết kỳ quái ở trong ảo cảnh như tấm ảnh chụp bị thiêu đốt dần hóa thành tro tàn.
Bạch Liễu chậm rãi mở đôi mắt không tiêu cự ra.
Tất cả mọi người theo bản năng nín thở lui về sau một bước, Đỗ Tam Anh đang co người lại trong một góc nhìn về phía Bạch Liễu hai mắt trống rỗng, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, thấp thỏm lui lại một bước.
Đỗ Tam Anh bây giờ có một linh cảm rất kỳ quái, Bạch Liễu khiến cho tóc gáy cậu ta dựng đứng, nhưng đồng thời cũng mang tới hưng phấn khiến tim cậu ta đập nhanh hơn.
"Tình huống bây giờ là thế nào đây..." Đỗ Tam Anh tự lẩm bẩm, "Bên chúng ta có thêm một quái vật, hay là..."
Móng vuối khỉ đen kịt của Mục Tứ Thành bị kéo ra cửa xe, khó khăn cào nhẹ một vết nhỏ trên ở cánh cửa, có lẽ là để ngăn cản bản thân bị lôi đi. Cửa xe chậm rãi khép lại, bên trong khe cửa chỉ còn lộ ra một đôi mắt trắng dã dường như không cam lòng của Mục Tứ Thành.
Một giây sau, Bạch Liễu chuyển động.
Cậu dùng tốc độ nhanh đến mức khó tin dẫm lên bề mặt toa tàu, vách toa bằng sắt thép bị Bạch Liễu dẫm đến lõm xuống, chỉ trong nháy mắt Bạch Liễu đã xuất hiện trước cửa tàu nơi Mục Tứ Thành đang bị kéo đi. Vẻ mặt cậu bình tĩnh, dùng sức đạp mạnh hai phát vào giữa khe cửa. Một giây trước khi tay phải Mục Tứ Thành hoàn toàn bị lôi ra khỏi toa tàu, Bạch Liễu đã dùng hai chân đạp ở hai bên khung cửa, chặn lại cửa toa tàu sắp khép kín.
Bạch Liễu thở ra một hơi, hai tay giữ lấy hai bên cửa rồi dùng sức kéo ra, dùng sức mạnh đến nỗi xương bả vai bị áo sơ mi bó sát cũng gồng lên, cửa kính của toa tàu phát ra mấy tiếng "rắc rắc" chói tai, "ầm" một tiếng vỡ ra thành vô số mảnh.
Bằng dáng vẻ vặn vẹo, cửa toa tàu nặng nề bị Bạch Liễu nhìn qua rất gầy gò dùng tay không tách ra.
"Đệt..." Đỗ Tam Anh choáng váng, "Bạch Liễu đây là tiến hóa thành King Kong Barbie() sao! !"
()金刚芭比: King Kong Barbie – ý chỉ mấy cô gái mặt thì xinh barbie các kiểu nhưng thân hình thì đô con, cơ bắp.
Ngoài cửa, Trộm em và hành khách đang lôi kéo Mục Tứ Thành đều không hẹn mà cùng dừng bước. Bạch Liễu mở cửa khiến bọn chúng cảm thấy uy hϊếp, Trộm em nổi giận hung tợn gầm lên một tiếng, ngay lập tức giơ nắm đấm lên muốn đánh Bạch Liễu.
Tốc độ chuyển động của Bạch Liễu nhanh tới mức gần như chỉ còn có thể nhìn thấy tàn ảnh, cậu nghiêng đầu né tránh, như nước chảy mây trôi khom lưng xuống dứt khoát kéo Mục Tứ Thành vào từ phía dưới, sau đó một cước đá văng tên Trộm em.
Lần này thế nhưng hoàn toàn chọc giận Trộm em, cả người gã bốc lửa đấm một quyền xuống mặt đất. Toàn bộ đoàn tàu đã bắt đầu di chuyển lập tức chìm trong lửa, bị Trộm em em dùng bạo lực đóng đinh tại chỗ.
Trương Khôi nhìn đến bối rối, gã thăm dò hô lên một tiếng: "Bạch Liễu?! Cậu không điên?"
Bạch Liễu quay đầu lại liếc mắt nhìn Trương Khôi, thái độ và biểu cảm đều rất tự nhiên trả lời gã: "Không cần khống chế tôi, tôi rất tỉnh táo, anh lấy tơ con rối đỡ Mục Tứ Thành đi."
Bạch Liễu định ném Mục Tứ Thành qua khoang khác cho Trương Khôi, cậu ngăn trước mặt Trộm em. Trộm em nhìn Bạch Liễu đầy vẻ tức giận, nhưng lại không tiếp tục công kích cậu mà dứt khoát bỏ qua Bạch Liễu đang ngăn ở trước mặt, trở lại công kích Mục Tứ Thành như cũ, nắm đấm bốc lửa bùng cháy dữ dội đập về phía Mục Tứ Thành bị Bạch Liễu ném lên không trung.
Từ đầu tới cuối, mục tiêu của Trộm em chính là Mục Tứ Thành. Đợi Bạch Liễu phản ứng lại, Trộm em đã hung tợn nện một quyền xuống Mục Tứ Thành bị Bạch Liễu ném đi. Bạch Liễu nghiêng người kéo mạnh phía sau cổ áo Mục Tứ Thành, quay người cản thay Mục Tứ Thành một đấm này, máu từ trong miệng Bạch Liễu phun ra ngoài, nhỏ xuống trên khuôn mặt trắng bệch của Mục Tứ Thành, tay phải bị đốt đến cháy đen của hắn đột nhiên nhúc nhích một chút.
【Hệ thống thông báo: HP của người chơi Bạch Liễu giảm xuống ! 】
"Chậc." Bạch Liễu lau vết máu bên khóe miệng, cậu xoay người né tránh một đòn tấn công khác của Trộm em, bỗng thở hổn hển nở nụ cười nhìn Mục Tứ Thành đang bất động ở sau lưng, "Làm tốt lắm, chẳng trách Trộm em muốn kéo cậu đi, hóa ra là cậu trộm mảnh gương vỡ của gã, giá trị thù hận khoá trên người cậu."
Bên trong móng vuốt khỉ đang nắm chặt của Mục Tứ Thành là một mảnh gương vỡ xấp xỉ cỡ quả tim. Người này mất đi ý thức đã lâu, ấy vậy mà vẫn luôn nắm chặt không để bị Trộm em lấy mất.
Đây cũng là một phần trong kế hoạch của Bạch Liễu, trộm mảnh gương vỡ, Mục Tứ Thành vẫn nhớ.
Bạch Liễu nói xong liền xoay người lại một cước đá Trộm em ra ngoài. Nó rống giận lại muốn đập mở cửa để lên tàu, Bạch Liễu và Trộm em ngươi tới ta đi đánh qua đánh lại một hồi. Lúc Trộm em giận tím mặt chuẩn bị sử dụng ngọn lửa diện rộng một lần nữa, Bạch Liễu đã lạnh giọng ra lệnh cho đám người đang ngây ra: "Mau tới đây giúp tôi khép cái cửa này lại, chỉ cần để tàu chạy đi là được!"
Đám người lúc này mới luống cuống tay chân chạy tới đẩy cái cửa lúc nãy bị Bạch Liễu kéo ra, sau khi cố gắng ngăn được một quyền cuối cùng từ Trộm em đã trở nên suy yếu hơn vì mất mảnh gương vỡ ở ngực, đoàn tàu đầy thương tích rốt cuộc cũng chậm rãi cót két xình xịch bắt đầu chạy đi.
Tất cả mọi người đều mệt lả.
Trương Khôi cùng ba con rối của mình dựa vào trên cửa ngẩn ra nhìn Bạch Liễu, Đỗ Tam Anh cả người mồ hôi lè lưỡi thở như chó. Bạch Liễu đi tới trong góc ngồi xổm xuống, cậu cũng đã đến cực hạn rồi, trạng thái đứt đoạn giá trị tinh thần khiến cậu tiêu hao vô cùng lớn. Bạch Liễu ngửa ra sau tựa vào vách toa bị hư hại, lồng ngực nhẹ nhàng phập phồng, cậu đang điều chỉnh hô hấp của mình.
Bạch Liễu mua hai bình thuốc tẩy trắng tinh thần và hai bình thuốc khôi phục thể lực. Bản thân mình uống một bình thuốc tẩy trắng tinh thần và một bình thuốc khôi phục thể lực, cho Mục Tứ Thành uống hai bình còn lại. Cách rót thuốc của Bạch Liễu rất bạo lực, Mục Tứ Thành uống được một nửa suýt chút nữa dã bị Bạch Liễu rót cho chết sặc, ho khan một tiếng rồi tỉnh lại. Bạch Liễu ngồi ở bên cạnh tiện tay đưa qua cho hắn: "Tự uống đi, đúng rồi, hai bình này tính gộp lại là điểm. Tôi giúp cậu mua nên lấy thêm % tiền công, tổng cộng điểm, hân hạnh đã chiếu cố."
Nói xong, Bạch Liễu còn rất đúng lý hợp tình đưa tay về phía Mục Tứ Thành, có nghĩa là —— Nhanh đưa thù lao đây.
Mục Tứ Thành thoát khỏi cửu tử nhất sinh vừa mới khôi phục thần trí: "..."
Mục Tứ Thành cạn lời chuyển điểm sang cho Bạch Liễu, lúc tay hắn sờ đến vết máu trên mặt mình thì ngừng một lát, đây là máu Bạch Liễu nôn ra khi đỡ thay Mục Tứ Thành khỏi một đấm của Trộm em.
Bạch Liễu cũng không đề cập với Mục Tứ Thành về chuyện bản thân đã giúp giúp hắn tránh được một đấm đó, nhưng lúc đó Mục Tứ Thành vẫn mơ hồ thấy được Bạch Liễu gắng gượng cản trước mặt mình. Không ngờ tên Bạch Liễu vô lương tâm này vẫn có lúc làm chuyện tốt giúp hắn nhưng không lưu lại tên... Điều này khiến Mục Tứ Thành thấy có hơi không được tự nhiên. Hắn quay mặt đi, giả vờ tiện tay đưa mảnh gương vỡ mình đã giữ được một thời gian sang cho Bạch Liễu: "Này, cầm đi."
Bạch Liễu rất tự nhiên nhận lấy, cũng không hỏi Mục Tứ Thành vì sao lại đưa nó cho cậu, mọi thứ cứ thuận theo tự nhiên như vậy.
Mục Tứ Thành vẫn không kìm lòng được, hắn vờ không quan tâm hỏi: "Bạch Liễu, lúc đó anh thế mà tới cứu tôi thật, tôi còn tưởng anh mặc kệ tôi rồi chứ, không nghĩ tới anh còn có chút lương tâm đó."
"Chuyện này chẳng liên quan đến việc tôi có lương tâm hay không. Nếu như chúng ta là quan hệ lợi dụng thì quả thật có thể mặc kệ cậu, tôi cũng có thể thuận lợi qua cửa, còn bớt đi rất nhiều phiền toái." Bạch Liễu thuận miệng nói, cậu lau vết máu bên miệng, dường như không cảm thấy có gì khác lạ nói: "Nhưng chúng ta là quan hệ hợp tác, hơn nữa đã giao hẹn từ trước, tôi nói không để cho cậu chết thì tôi sẽ không để cậu chết, đây là một cuộc giao dịch."
Mục Tứ Thành hơi hoảng hốt giễu cợt nói: "Giao dịch? Giao dịch cái gì?"
"Giao dịch một điểm." Bạch Liễu cầm bình thuốc tẩy trắng tinh thần uống từng ngụm, nhớ lại: "Lúc chúng ta đạt thành hợp tác, cậu cho tôi một điểm, cậu không nhớ sao?"
Mục Tứ Thành im lặng một lúc lâu, hắn cúi đầu dường như nhớ ra rất nhiều thứ, rồi lại giống như chẳng nhớ ra gì cả.
Đôi mắt đỏ sậm của Mục Tứ Thành lóe lên rồi trở về như thường, hắn đột nhiên khịt mũi cười một tiếng: "Một điểm này đúng thật là có lời... Bạch Liễu, anh thật sự rất kỳ quái."
"Cậu không phải là người đầu tiên đánh giá tôi như vậy." Bạch Liễu nói, rồi ngửa đầu một hớp uống cạn lọ thuốc tẩy trắng tinh thần, "Tôi cảm thấy hẳn cũng không phải là người cuối cùng."
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu sử dụng thuốc tẩy trắng tinh thần phục hồi giá trị tinh thần đến 】
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu thu được một khối gương lớn từ (Anh em nhà trộm), ( gương lớn = mảnh gương nhỏ), cộng thêm mảnh gương vỡ trong tay người chơi Trương Khôi, tổng cộng thu được mảnh gương vỡ. Tiến độ nhiệm vụ thu thập đạt /, kích hoạt yêu cầu tổng số lượng mảnh gương vỡ cần thu thập—— . 】
【Hệ thống thông báo: Thu thập mảnh gương vỡ (/)】
【《Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung》đổi mới —— Anh em nhà trộm (/)】
【Tên quái vật: Anh em nhà trộm (em trai)】
【Đặc điểm: Rất cường tráng cao lớn, tốc độ di chuyển cực nhanh, trong vòng một phút có thể sử dụng một lần tấn công diện rộng ( điểm tốc độ di chuyển, ngọn lửa có hiệu quả bổ trợ, khi tức giận thích dùng nắm đấm để khiến đối phương nghe lời, lực công kích cực kỳ mạnh)】
【Nhược điểm: Gương vỡ ở ngực (/)】
【Cách thức tấn công: Búa cuồng nộ, ngọn lửa chấn động mạnh (bởi vì khối gương vỡ quan trọng ở ngực bị người chơi trộm mất, sức mạnh của Trộm em đã yếu xuống, sức mạnh tấn công và tốc độ di chuyển đều giảm đi rất nhiều, trong lúc chiến đấu tỉ lệ sống sót của người chơi sẽ tăng lên)】
【Hệ thống cảnh báo: HP của người chơi Bạch Liễu chỉ còn điểm! Đã ở bên bờ tử vong! Hãy chú ý tự bảo vệ bản thân! 】
Bạch Liễu nhắm hai mắt lại, cậu lùi lại dựa lưng lên tường, rốt cuộc thở ra một hơi thật dài mang theo một chút ý cười mỏi mệt sau khi giành được thắng lợi, cùng một xíu đắc ý nho nhỏ mang tính người hiếm thấy: "—— Tất cả mọi người đều sống sót, còn lại bảy sân ga nữa."
Mục Tứ Thành im lặng trong chốc lát, hắn cũng nở nụ cười: "Ừm, chúng ta đều còn sống, dựa vào cái kế hoạch của kẻ điên như anh."
Chính xác là vậy, kế hoạch ban đầu Bạch Liễu chính là một phương án không thể tưởng tượng nổi— —
—— Bạch Liễu muốn tất cả mọi người đều sống sót.
Tên Bạch Liễu bệnh thần kinh này muốn tất cả mọi người bị cậu khống chế, sau đó sống sót.
Đây mới là cách làm thu được tỷ lệ giá - hiệu suất cao nhất() trong trò chơi tiêu hao giá trị sinh mệnh này.
() Tỷ lệ giá-hiệu suất (性价比): hay còn viết là chi phí-hiệu suất hoặc chi phí-lợi ích. Tỷ lệ giá-hiệu suất đề cập đến khả năng thu được hiệu suất của một sản phẩm với giá tiền của nó.
Bạch Liễu không muốn lãng phí bất cứ giá trị sinh mệnh của người nào, cái loại tham lam đến tột cùng này khiến cho Mục Tứ Thành tin tưởng, tin tưởng Bạch Liễu sẽ không dễ dàng để cho mình đi chết.
Năm phút đồng hồ trước.
Ngay sau khi Bạch Liễu nói mình muốn hợp tác với Bậc thầy múa rối, Mục Tứ Thành liền giận tím mặt: "Con mẹ nó anh muốn hợp tác với ai?! Cái gã điều khiển rối? !"
"Chúng ta nhất định phải hợp tác." Bạch Liễu rất bình tĩnh, "Hoặc là nói không phải hợp tác, mà là một mình tôi nhất định phải khống chế tất cả mọi người, như vậy mới có thể huy động HP để đảm bảo được hiệu suất lớn nhất."
"Bởi vì toàn bộ HP của chúng ta quá thấp, tôi chỉ có , cậu chỉ có hơn , Đỗ Tam Anh còn đầy. Nhưng dù như thế thì bên chúng ta cũng chỉ có hơn HP, mà bên Kẻ điều khiển rối trải qua lần tập kích này sẽ giảm đi điểm HP để đổi lấy mảnh vỡ, thêm điểm HP cần dùng để thăm dò, cao nhất cũng chỉ có . Chúng ta gộp lại chỉ có hơn HP một chút, quá thấp đối với một trò chơi cần tiêu hao HP để qua cửa."
"Này tương đương với cái chết của một người trong số chúng ta." Giọng điệu Bạch Liễu bình tĩnh, "Trong lúc không hề hay biết gì, chúng ta đã gϊếŧ chết một người chơi."
Mục Tứ Thành không nhịn được chửi thầm: "Phần lớn HP đều do anh ném mất đấy! Một mình anh đã bay hơn bảy mươi rồi!"
"Ồ, vậy sao?" Bạch Liễu nhanh chóng làm ra vẻ mình chẳng nghe thấy gì cả rồi đổi chủ đề, tiếp tục nói, "Mà giả dụ nếu tổng mảnh vỡ là , ước tính hiện tại thu thập được , vậy chúng ta còn phải ném thêm điểm HP nữa đấy."
Giọng Bạch Liễu bỗng trở nên đứng đắn hơn: "Nhưng còn một vấn đề khác rất quan trọng nữa, đó là chúng ta đã qua hai trạm, nhưng sách quái vật của chúng ta chỉ mới đổi mới được một tờ."
Bạch Liễu mở bảng giao diện 《Sách quái vật》trong hệ thống ra, chỉ vào phía bên trên ra hiệu: "Mà Sách quái vật của《 Chuyến tàu cuối nổ tung 》có trang, nói cách khác là còn ít nhất hai con quái vật nữa mà chúng ta chưa gặp."
Mục Tứ Thành sầm mặt lại: "Nếu như tính toán dựa theo tiến độ trò chơi thì trước mắt tiến độ đã qua %, thường vào lúc này sẽ xuất hiện thêm quái vật mới."
Bạch Liễu gật đầu phụ họa với ý kiến của Mục Tứ Thành: "Dựa theo tính chất chung của trò chơi, tôi cảm thấy quái vật mới xuất hiện vào lúc này chắc sẽ khó chơi hơn quái vật 【hành khách nổ tung】."
"Chúng ta muốn lấy mảnh gương vỡ từ con quái vật mới này tất nhiên sẽ càng thêm khó. Dưới tình huống chúng ta có thể phải mất đi điểm HP, thì còn cần phải chiến đấu với hai loại quái vật không rõ hơn nữa còn mạnh nữa. Hiện tại hơn giảm đi còn , dù cho mấy kẻ bên Bậc thầy múa rối có chết hết đi chăng nữa, bên chúng ta cũng chỉ có thể còn dư lại hai người rưỡi."
Bạch Liễu duỗi tay: "Hai người cảm thấy xác suất qua cửa của chúng ta cao hơn, hay là xác suất bị diệt sạch cao hơn?"
Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh đều đơ ra một lát.
Mục Tứ Thành nhìn về phía Bạch Liễu trước. Mở miệng nói: "Vậy ý của anh thế nào?"
Bạch Liễu rất bình tĩnh: "Ý tôi là trước hết làm cho tất cả mọi người đều sống sót, tăng cường sức chiến đấu."
Đỗ Tam Anh khá là hoang mang: "Thế nhưng trước đó không phải anh nói để tất cả mọi người còn sống là điều không thể sao?"
Bạch Liễu nói: "Trước kia tôi là đứng ở góc độ Trương Khôi để nói. Nếu như là gã kiểm soát toàn cục, vậy việc tất cả mọi người sống sót đúng là không có khả năng. Bởi vì bên ta cần thực lực của bọn họ để chiến đấu với quái vật và bảo vệ chúng ta, cho nên chúng ta cần bọn họ sống sót. Nhưng họ thì không cần mấy con gà thực lực yếu ớt như chúng ta đến chiến đấu chống lại lũ quái vật. Giá trị của chúng ta hữu hạn đối với Trương Khôi, vậy nên nếu như quái mới rất khó đối phó, gã hoàn toàn có thể xóa sổ chúng ta để qua cửa."
Đỗ Tam Anh càng mơ hồ: "Vậy vì sao bên ta lại hợp tác với Bậc thầy múa rối? Đây không phải là tự dâng tới cửa cho gã ta khống chế sao?"
Bạch Liễu hơi cong lên khóe miệng: "Đúng, chính là muốn để gã nghĩ rằng gã đã khống chế được chúng ta.
Cả Đỗ Tam Anh và Mục Tứ Thành đều sững sờ.
"Nếu như tôi là Trương Khôi, tôi sẽ không đối đầu trực tiếp với chúng ta, bởi vì như vậy hao tổn HP bên phía họ sẽ tăng lên. Vì để giảm việc HP bị hao tổn, trước tiên tốt nhất là tách chúng ta ra rồi thu phục từng người. Đối với người coi trọng lợi ích lại nằm ở bên yếu thế như tôi, gã chắc sẽ dụ dỗ đồng thời cắt đứt đường lui của tôi, mà đường lui của tôi rõ ràng chính là Mục Tứ Thành – một người chơi có bảng thuộc tính mạnh mẽ." Bạch Liễu vừa nói vừa xoay đầu nhìn về phía Mục Tứ Thành.
"Mà đối với người chơi có bảng thuộc tính mạnh mẽ kiểu như Mục Tứ Thành, nếu như tôi là Trương Khôi, khả năng sẽ ngấm ngầm giở trò chứ không xung đột trực tiếp, đòn tâm lý là thượng sách. Trò chơi này có thiết lập giá trị tinh thần, trước tiên tôi sẽ trăm phương ngàn kế nghĩ cách hạ thấp giá trị tinh thần cậu, nhân lúc cậu thần trí không rõ thì khống chế hoặc hi sinh cậu."
Nghe thấy Bạch Liễu giọng điệu bình thản nói về việc giở thủ đoạn với mình, khóe miệng Mục Tứ Thành co giật một chút.
Mục Tứ Thành ôm ngực nhíu mày: "Vậy sao anh còn phải hợp tác với Trương Khôi? Sau khi gã khống chế được chúng ta, rất có thể sẽ hi sinh chúng ta. Làm sao anh có thể để mọi người đều sống sót sau khi hợp tác với Trương Khôi được?"
"Gã khống chế tất cả mọi người, còn tôi thông qua 【 hợp tác 】 khống chế hắn." Bạch Liễu ngước mắt nhìn thẳng vào Mục Tứ Thành, "Chỉ đơn giản như vậy."
Mục Tứ Thành cười nhạo một tiếng, phản bác: "Anh làm sao để khống chế gã? Anh dựa vào gì để khiến gã【 hợp tác 】với anh?"
Bạch Liễu nhướng mắt lên, nhìn chăm chú vào Mục Tứ Thành: "Dựa vào cậu, Mục Tứ Thành, cậu sẽ cần phải làm một chuyện rất mạo hiểm, có xác suất rất lớn sẽ chết, nhưng tôi có thể mượn chuyện này để khống chế Trương Khôi."
Mục Tứ Thành ngẩn ra.
"Tuy nhiên, dù cậu chỉ còn lại một chút HP, tôi cũng sẽ làm cậu sống sót." Bạch Liễu nhìn Mục Tứ Thành bằng ánh mắt bình tĩnh, "Mục Tứ Thành, cậu là quân bài quý giá nhất của tôi, tôi cam đoan chỉ cần cậu không thoát ra khỏi kế hoạch của tôi, bất kể như thế nào, tôi đều sẽ bảo đảm cậu còn sống."
Cuối cùng Bạch Liễu đưa ra một kế hoạch rất không ổn định và tràn đầy biến số.
Mục Tứ Thành thậm chí còn không biết kỹ năng cá nhân của tên này là gì, cũng chẳng biết cái kỹ năng 【 hợp tác 】gì đó của Bạch Liễu có thể có phán định mạnh hơn so với【 Tơ con rối 】của Bậc thầy điều khiển rối để khống chết được đối phương hay không.
Nhưng trong khoảnh khắc Mục Tứ Thành bị ánh mắt Bạch Liễu không chớp mắt nhìn chăm chú, hắn giống như không cách nào khống chế bị Bạch Liễu thuyết phục, sau đó ma xui quỷ khiến đồng ý cái kế hoạch điên cuồng y như một canh bạc này của Bạch Liễu.
Mục Tứ Thành nhìn hình ảnh mình phản chiếu không sót lại gì trong mắt Bạch Liễu, trong lòng có hơi ngẩn ra, nhớ tới Bạch Liễu dù toàn thân không còn chút sức lực nào nữa nhưng vẫn một roi lại một roi vì hắn mà lôi kéo giá trị thù hận của quái vật.
Cái tên này đúng là một kẻ điên, không hề lùi bước hay trốn tránh bất cứ thứ gì. Có đến vài lần Bạch Liễu sắp ngã xuống xe nhưng vẫn không dời tầm mắt khỏi người Mục Tứ Thành, giống như Bạch Liễu đã nói, để bảo đảm cậu còn sống, tôi sẽ không để lỡ bất kỳ một roi nào.
Năm đó Lưu Hoài cũng là đóng vai trò như vậy để thu hút giá trị cừu hận thay đạo tặc Mục Tứ Thành, cũng có thể nói là trợ thủ.
Lưu Hoài là một người thích hợp cũng rất am hiểu loại công việc canh chừng yểm trợ như này. Nhưng Mục Tứ Thành cảm thấy nếu hắn và Lưu Hoài đến giờ vẫn hợp tác, gặp phải tình huống đi trộm mảnh gương vỡ ở quái vật như lúc trước, Lưu Hoài sẽ thất thủ. Bởi vì Lưu Hoài không giống kẻ điên Bạch Liễu này, có thể không màng đến bản thân mình mà chạy tới cứu hắn.
Bạch Liễu không ngại ngần kể ra toàn bộ kế hoạch then chốt —— tác dụng và chức năng của (Bùa hộ mệnh người cá) cho Mục Tứ Thành. Cậu nói với Mục Tứ Thành, chỉ cần hắn dùng đạo cụ này thì kế hoạch ngay lập tức sẽ thất bại, cậu sẽ hoàn toàn biến thành con rối của 【Trương Khôi 】.
Mục Tứ Thành im lặng, rồi bật cười một tiếng: "Anh cứ vậy nói cho tôi biết hả? Không sợ tôi dùng nó rồi phản bội anh thật à?"
Bạch Liễu cứ yên lặng nhìn Mục Tứ Thành như vậy, đôi mắt cậu đen láy, lúc hơi ngẩng đầu lên nhìn người khác, đối phương sẽ thấy hình ảnh mình phản chiếu trong đôi mắt Bạch Liễu rõ ràng như khi soi gương, rồi nảy sinh ra ảo giác tên Bạch Liễu tâm cơ khó lường này đang toàn tâm toàn ý mà tín nhiệm người đó.
Bạch Liễu nhẹ giọng dò hỏi Mục Tứ Thành: "Cậu sẽ dùng sao?"
Mục Tứ Thành hơi nhắm mắt lại, hắn trầm mặc rất lâu mới đáp: "Bạch Liễu, tôi không chắc ở trạng thái giá trị tinh thần nhỏ hơn tôi sẽ không sử dụng Bùa hộ mệnh người cá. Con người khi muốn được sống sót có thể sẽ làm ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, kể cả vi phạm hợp tác và phản bội người khác."
Nói xong câu đó, Mục Tứ Thành hơi dừng lại, Bạch Liễu cũng không thúc giục, mà yên lặng chờ đợi câu trả lời của Mục Tứ Thành trong tiếng gió rít lên khi tàu lao tới.
Mục Tứ Thành hít sâu một hơi: "Nhưng nếu như tôi thật sự không sử dụng đạo cụ (Bùa hộ mệnh người cá), thì có nghĩa tôi đã làm theo yêu cầu của tên điên như anh, giữ vững được lý trí khi giá trị tinh thần thấp hơn ."
"Nếu như cậu không sử dụng 【bùa hộ mệnh người cá 】, Mục Tứ Thành." Bạch Liễu nói, "Vậy chỉ cần tôi còn sống, tôi nhất định sẽ cứu cậu."
—— . —— . —— . ——
Tường TV nhỏ ở Đại sảnh đại trung ương.
Ngoại trừ Bạch Liễu không may rơi vào【 Khu nhảy disco trên mộ phần】, tất cả người chơi trong 《Chuyến tàu cuối nổ tung》hầu như đều leo lên vị trí quảng bá ở Đại sảnh trung ương. Đến ngay cả loại như Lý Cẩu cũng lăn lên được 【 Vị trí quảng bá ở khu rìa Đại sảnh trung ương】, mấy người Trương Khôi, Đỗ Tam Anh, Mục Tứ Thành thì đã sớm lên được vị trí tiến cử cao hơn.
Hiện tại vị trí quảng bá của Trương Khôi là tốt nhất, vốn dĩ lúc trước gã ở 【 Vị trí quảng bá nóng sốt thu hút nhiều người trong Đại sảnh trung ương】. Thế nhưng khi Trương Khôi khống chế được Bạch Liễu, TV nhỏ của Trương Khôi đã nhận được làn sóng like tiến cử donate dữ dội, thuận lợi xông lên 【 vị trí quảng bá nòng cốt trong Đại sảnh trung ương】.
Song tình huống bên Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh thì không tốt như vậy, bởi vì sau khi hai người này bị Bạch Liễu khống chế thì khán giả cảm thấy xem vậy không sảng khoái nữa, bắt đầu dần dần chạy hết qua bên TV nhỏ của Bạch Liễu, khiến cho vị trí quảng bá của họ có hơi rớt xuống.
Mà Trương Khôi là dựa vào việc khống chế được Bạch Liễu, thành công nhận được một làn sóng donate dồn dập, trở thành người chơi đầu tiên trong《Chuyến tàu cuối nổ tung》 nhảy lên【 vị trí quảng bá nòng cốt 】.
Khán giả trước TV nhỏ của Trương Khôi cũng rất hưng phấn:
"Trương Khôi lần này quá được luôn! Không hổ là người chơi có trí lực ! Khống chế sân khấu thành công rồi!"
"Tôi tính thử rồi nè, Trương Khôi đã khống chế Bạch Liễu, Bạch Liễu thì khống chế Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh, hãi thiệt! Tính như vậy thì không phải tất cả mọi người đều bị Trương Khôi khống chế sao!"
"Muốn khóc hết nước mắt cho Tiểu Trương của tôi rồi, chờ lâu như vậy rốt cuộc đợi được đến hôm nay! Anh ấy đuổi theo Mục thần lâu như vậy, hôm nay cuối cùng nhờ vào người khác bắt được Mục thần!"
"Cười chết tôi rồi, cuối cùng hôm nay tôi cũng xem được kết cục câu chuyện tương ái tương sát giữa Trương Khôi và Mục Tứ Thành. Trước kia tôi còn tưởng rằng Bạch Liễu sẽ là kẻ thứ ba chen chân vào câu chuyện này, kết quả Bạch Liễu quả nhiên không phải đối thủ của Trương Khôi mà, thực lực rõ là kém quá xa!!"
Khán giả nơi TV nhỏ Trương Khôi đang say sưa thảo luận, bất chợt, một người xem hình như đã phát hiện ra chỗ không bình thường: "Vậy không đúng, hình như có gì đó sai sai. Nếu Trương Khôi biểu hiện tốt như vậy, theo lý mà nói khán giả bên TV nhỏ của Đỗ Tam Anh và Mục Tứ Thành chắc phải chạy qua đây chứ? Thế éo nào họ lại chạy hết sang bên TV nhỏ của Bạch Liễu rồi?"
________________
Tác giả có lời muốn nói: Bây giờ vẫn còn chưa ra khỏi Khu nhảy discord trên mộ, thảm, Bạch Liễu, thảm quá!
---------------------
: Ngày lễ nên up thêm chương nè ~~
Liễu : Toi tăng ca....
: Từ tháng sẽ đổi qua up chương vào thứ ,,, chủ nhật nha mnnn :