Đồng thời, trong thế giới thực, cục Cục xử lý dị đoan.
"Đội trưởng." Đội viên nhẹ nhàng gõ cửa phòng làm việc của Georgia.
"Mời vào."
Đội viên đẩy cửa vào, Georgia ngồi sau bàn làm việc, hai tay chống trán, vừa nhíu mày suy nghĩ vừa nhìn tài liệu trên bàn.
"Đội trưởng, chúng tôi đã thu hồi tất cả cá chình biển mà Tòa thánh lén lút thu thập và nhân giống, cũng đã phân loại cất giữ riêng rồi ạ." Đội viên thành thật báo cáo, "Mời đội trưởng kiểm tra tình hình nơi cất giữ."
Georgia ngẩng đầu lễ phép gật đầu: "Vất vả cho cậu rồi, chờ xử lý xong văn kiện tôi sẽ đi kiểm tra."
Đội viên nhìn vào tài liệu báo cáo việc thuê cá chình biển trái quy định trên máy tính để bàn của Georgia, do dự một lúc rồi hỏi: "Đội trưởng, lanh phát hiện thành viên Tòa thánh mượn dị đoan của chúng ta có vấn đề bằng cách nào vậy?"
"Là do người đàn ông kia đột nhiên đến tìm anh sao?"
"Anh ta là người cục Cục quản lý dị đoan phải không? Nhưng tôi có kiểm tra qua thông tin của đội trưởng hiện tại và các đội viên, không thấy ảnh của anh ta."
Người đến tìm gặp Georgia là Lục Dịch Trạm.
Vừa xem xong phần đầu của trận đấu khiêu chiến, Lục Dịch Trạm đã nhanh chóng đoán ra vấn đề, anh lập tức đăng xuất khỏi trò chơi rồi đến thẳng cục tìm gặp Georgia. Lúc này Georgia vừa mới cho Quyền Chấn Đông mượn dị đoan cá chình biển. Nhưng cũng may là Quyền Chấn Đông còn chưa đi xa, thế là bọn họ ngăn trực thăng lại, thu hồi về đám cá chình biển vẫn chưa kịp sinh sôi nảy nở với số lượng lớn.
Nhưng điều mà các đội viên thắc mắc là —— tại sao đội trưởng lại đồng ý gặp một người không làm việc trong Cục Dị đoan, hơn nữa còn làm theo lời đề nghị của anh ta.
Georgia là một nhà quý tộc chính hiệu, đối nhân xử thế rất có nguyên tắc, tuy không thờ ơ nhưng vẫn có cảm giác xa lạ, cự tuyệt người cách xa vạn dặm, không phải ai anh cũng đồng ý gặp mặt, và cho dù ý kiến của đối phương có hợp lý đến đâu, Georgia cũng sẽ không nghe theo —— ngay cả người đứng đầu một tổ chức lớn như Tòa thánh đứng trước mặt Georgia cũng chẳng múa may gì được.
Anh có quy tắc làm việc của riêng mình, đương nhiên, đôi khi bộ quy tắc này có thể hơi cứng nhắc —— ví dụ như thái độ của anh đối với người em trai duy nhất, đội phó Armand.
Trước đây các đội viên cũng đã có lần kinh ngạc, người mà đội trưởng Georgia liên hệ và hợp tác lại là Chiến Thuật Gia thần bí trong trò chơi —— Thẩm Phán Nghịch Thần.
Bình Minh Vàng mặc dù là hiệp hội đứng thứ ba nhưng nó lại cực kỳ kín tiếng trong trò chơi, số lượng người chơi ra hội hoặc vào hội rất ít, gần như là chỉ hoạt động trong nội bộ —— điều này là hiển nhiên vì đa số đội viên trong hiệp hội đều là người của cục , người không có quan hệ sẽ không thể tham gia được.
Hơn nữa, nhiệm vụ của cục là giám sát bảo vệ dị đoan, vì vậy nó có kho hàng bí mật nổi tiếng nhất trong trò chơi, mà điều quan trọng nhất để giữ bí mật là hãy thật cẩn thận với những người bạn tiếp xúc. Vị đội trưởng Georgia đã phát huy điều này gần như đến mức cực đoan —— tất cả những người gặp anh đều phải trải qua nhiều lớp giám sát, và ngay cả khi anh đồng ý hợp tác rồi, Georgia cũng sẽ dùng thái độ thận trọng quá mức để quan sát bạn.
Niềm tin là điều khó khăn nhất mà Georgia có thể trao cho bất kỳ ai.
Ví dụ như vì sao Quyền Chấn Đông đã lấy được dị đoan rồi mà vẫn bị bắt trở về nhanh chóng như vậy là do Georgia đã cử người theo dõi phía sau.
Từ quan điểm này, khi thấy Georgia dễ dàng hợp tác với Nghịch Thần trong trò chơi và ký hợp đồng nhận bảo vệ kho hàng của đối phương, các đội viên đều hoang mang không hiểu.
Vấn đề này đã gây ra rất nhiều tranh cãi vào thời điểm đó.
Cũng giống như lần này, vừa nghe người đàn ông kia nói cá chình biển có vấn đề, Georgia liền thu hồi ngay không chút do dự. Lúc ấy có rất nhiều đội viên phản đối, bảo là vừa mới cho mượn dị đoan mà thu hồi ngay thì sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cục dị đoan, nhưng đội trưởng Georgia vẫn quyết liệt giữ nguyên ý kiến của mình —— tất nhiên, cuối cùng đội trưởng Georgia đã chứng minh được là mình quyết định đúng, không ngờ kẻ đó lại ăn trộm cá chình biển.
Georgia ngẩng đầu nhìn đội viên đang do dự này, anh nhíu mày.
Nghi ngờ là bản chất của các thành viên cục , Georgia sẽ không chỉ trích họ vì sao lại quan tâm đến những thứ mà họ không nên quan tâm. Cục có nhiệm vụ bảo tồn những dục vọng nguy hiểm trên thế giới nằm cạnh biển Cổ La, vùng biển nguy hiểm nổi tiếng đáng sợ, đáng lý ra họ nên nghi ngờ tất cả những người tiếp cận mình đều có động cơ xấu xa, thế nên Georgia cau mày chỉ vì không biết giải thích vấn đề này như thế nào.
——Giống như Georgia không thể giải thích lý do tại sao anh muốn hợp tác với Nghịch Thần.
Lục Dịch Trạm là một sự tồn tại rất đặc biệt, ngoại trừ anh và Sầm Bất Minh, hai đội trưởng đã tham gia trò chơi, những người còn lại trong cục quản lý dị đoan thậm chí không biết thân phận của Lục Dịch Trạm chính là đội trưởng Nhà tiên tri điên rồ kia.
Nhưng hai người họ thì biết, mười năm trước, bọn họ đều đã biết đến sự tồn tại của Lục Dịch Trạm.
Nếu không phải năm trước Đế chế Cổ La Luân quê hương anh xảy ra sự cố, buộc Lục Dịch Trạm phải sử dụng kỹ năng của mình để gấp lại ký ức của toàn bộ thế giới về đất nước này, đồng thời cũng sửa đổi luôn dấu vết tồn tại của mình trong Cục xử lý dị đoan, dẫn đến giờ đây các đội viên hiện tại chỉ nhớ mơ hồ rằng năm trước đã có một đội trưởng Nhà tiên tri như vậy tồn tại.
Nhưng dáng vẻ và các thông tin chi tiết về Lục Dịch Trạm, cũng như hồ sơ được cục niêm phong tuyệt mật thì bị anh dùng kỹ năng chôn vùi trong ký ức sâu nhất của tất cả các thành viên của Cục quản lý dị đoan, khó khăn lắm mới nhìn được một góc nhỏ nhoi mà thôi.
Lục Dịch Trạm có tổng cộng lần sử dụng kỹ năng gấp ký ức, một trong số đó dùng cho Đế chế Cổ La Luân, nhưng cho dù vậy thì sau đó Đế chế Cổ La Luân vẫn bị diệt vong.
—— Trên thế giới này, ngoại trừ Lục Dịch Trạm, anh là người duy nhất nhớ được lý do tại sao Đế chế Cổ La Luân bị diệt vong.
Cựu thái tử của đế chế Cổ La Luân, hiện là người phụ trách cục Cục quản lý dị đoan —— Georgia.
Khi đó, Lục Dịch Trạm mang theo trọng kiếm muốn phong ấn toàn bộ Đế chế Cổ La Luân để ngăn ngừa sự cố lan rộng, mà vị thái tử kiêu ngạo từ trước đến nay chưa từng cúi đầu như anh lại quỳ gối trước mặt Lục Dịch Trạm, cúi đầu van xin đối phương đừng gấp ký ức của mình, nài nỉ rằng trên thế giới này cần phải có người nhớ đến quá trình diệt vong của đất nước này. Lục Dịch Trạm im lặng một lúc lâu, cuối cùng đồng ý, thở dài nói với anh: "Cậu đừng sợ mọi người sẽ quên mất chân tướng, tôi là người thực thi, tôi sẽ vĩnh viễn ghi nhớ nó."
"Nhưng anh không phải là người dân của Đế chế Cổ La Luân." Georgia ngẩng đầu lên, "Tôi là đại hoàng tử mà bọn họ đã từng tin tưởng và tôn thờ, trừ cha tôi ra, tôi là người chịu trách nhiệm lớn nhất cho sự diệt vong của đất nước."
"Mọi người có thể quên, nhưng riêng tôi không bao giờ được quên."
"Cậu còn một người em trai." Lục Dịch Trạm bất đắc dĩ nói: "Cả hai đều là hoàng tử, cậu cũng muốn cậu ấy nhớ kỹ tất cả những sự tàn khốc này sao?"
"Em trai Armand của tôi còn quá nhỏ, nó không cần phải nhớ, bởi vì nó cũng không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra." Georgia chân thành cầu xin, "Nhưng làm ơn, hãy để tôi nhớ thật rõ."
Georgia tựa vào bàn hít một hơi thật sâu, thu liễm mọi suy nghĩ: "Tôi có thể đảm bảo với mọi người rằng vị tiên sinh kia không có ý đồ gì với dị đoan cả, nhưng thân phận của anh ta có chút đặc biệt nên tôi không thể nói thẳng ra được."
"Nếu như cậu nghi ngờ tôi, đợt lát nữa tôi qua bộ phận bên kia lập biên bản, cậu có thể tiến hành cận cảnh điều tra, tôi sẽ phối hợp."
—— Điều tra cận cảnh có nghĩa là khi ai đó trong cục bị nghi ngờ là có dục vọng hoặc phản bội, cả cục sẽ tiến hành một loạt điều tra đội viên này, gọi là điều tra cận cảnh.
"Được rồi đội trưởng." Đội viên do dự một chút, "Tôi không hoài nghi anh, chỉ là gần đây trạng thái của anh không tốt lắm, lại còn tiếp xúc gần với người lạ không có trong danh sách trắng của cục nữa, theo thủ tục thì chúng tôi cần anh tham gia điều tra cận cảnh."
"Tôi chỉ muốn hỏi anh một câu, xuất phát từ quan tâm cá nhân của tôi thôi ạ, tâm trạng gần đây của anh... có phải là do trận đấu sắp tới không?"
"Chắc là vậy." Georgia nhắm mắt lại xoa xoa thái dương, "Không ngờ chúng ta đối đầu với Đoàn xiếc thú lang thang sớm như vậy."
"Nhưng đó chỉ là một đội tân binh, sao ngài lại phải lo lắng?" Đội viên khó hiểu hỏi.
Georgia mở miệng, anh nghĩ tới 【 Bạch Liễu 】xuất hiện trong giấc mộng kia của mình, hô hấp nháy mắt dồn dập, nhẹ giọng đáp: "Chiến Thuật Gia của đội này khiến tôi cảm thấy bị uy hiếp."
"Còn tên trộm Mục Tứ Thành đó nữa."
Georgia im bặt một lúc, nhưng vẫn nói tiếp: "Tôi có một giấc mơ, trong giấc mơ đó, cậu ta là kẻ thù lớn nhất của cục , thường đến cục để lấy trộm những dị đoan nguy hiểm có giá trị theo lệnh của Chiến Thuật Gia Bạch Liễu, còn ngạo mạn gửi thư đến cục thông báo cho chúng ta biết sắp ăn cắp thứ gì, hơn nữa cậu ta thành công rất nhiều lần."
"Đến cục trộm dị đoan? Còn gửi thông báo?" Đội viên nghe vậy có chút buồn cười, "Đội trưởng, có lẽ anh lo lắng quá nên mới nằm mơ như vậy, với bố cục thiết kế của cục chúng ta thì ai có thể vào đây trộm dị đoan được chứ?"
"Mà đừng nói trộm, Tòa thánh vào đây mượn được dị đoan rồi vẫn bị đoạt về dễ dàng đó thôi."
Kết quả đội viên còn chưa kịp nói xong, cửa đã bị một đội viên khác mở ra, cậu ta nôn nóng vung vẩy một phong thư: "Đội trưởng Georgia, chúng ta nhận được thư thông báo!"
Đội viên vừa rồi còn đang cười nhạo nhìn đội viên xông vào cửa không thể tin được hỏi: "Thư thông báo gì?!"
"Thư thông báo bị trộm!" Đội viên lộ vẻ lo lắng, "Thư thông báo được kẹp vào cửa điện tử của nhà kho dị đoan, nhưng cửa đã bị phá hủy rồi, hiện giờ vẫn đang mở toang hoác. Chúng tôi đang qua bên kho hàng kiểm tra xem có thiếu dị đoan nào không."
"Thư thông báo có nói, hai ngày tới sẽ có người tới chỗ chúng ta cướp dị đoan !"
"Hai ngày sau?!" Đội viên không thể tin được cao giọng nói: "Là ngày thi đấu của chúng ta?!"
Khoảnh khắc nghe thấy tên dị đoan , Georgia đột nhiên mở bừng mắt ra —— đó là dị đoan có tên 【 Hoàng đế Vàng 】.
——Dị đoan đó là cha của anh.