Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

chương 68: chuyến tàu cuối nổ tung (xong)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Huyên Beta: Nhi

Mục Tứ Thành cầm【Bùa hộ mệnh người cá】theo lời Bạch Liễu dặn dò đi đến toa tàu đằng trước, đó cũng là toa tàu cách gương xa nhất. Bạch Liễu nói là để đề phòng phạm vi tấn công của NPC cấp Thần quá lớn, Mục Tứ Thành còn chưa kịp sử dụng đạo cụ đã trực tiếp đi bán muối rồi, tốt nhất là nên cách gương vỡ xa chút. Lúc rời đi Mục Tứ Thành còn nhìn thoáng qua Bạch Liễu một cái.

Một người chơi còn chút xíu HP và một NPC cấp Thần sắp xuất hiện, nếu là trước đây, Mục Tứ Thành sẽ nghĩ rằng cái tên này chết chắc rồi.

Nhưng nếu người chơi này là Bạch Liễu...

Mục Tứ Thành hít sâu một hơi khẽ bật cười xoay người lại, hắn cảm thấy bản thân đang lo chuyện bao đồng, cũng cảm thấy có lẽ mình đã bị tên Bạch Liễu này lừa đến điên rồi —— thế mà hắn cảm thấy Bạch Liễu nhất định sẽ sống sót.

Cái người đã giao lại đạo cụ và cơ hội sống cho hắn, chắc chắn sẽ sống được.

Dù sao thì cũng vừa mới tiêu tốn điểm trên người hắn, nếu còn chưa lợi dụng được miếng nào mà Mục Tứ Thành đã đi đời nhà ma rồi, thì cái tên cực kỳ keo kiệt như Bạch Liễu có biến thành quỷ cũng sẽ không tha cho hắn nhỉ.

Mục Tứ Thành buồn cười lắc đầu, nắm chặt Bùa hộ mệnh người cá, hít sâu một hơi xoay người rời đi.

Sau khi thấy Mục Tứ Thành đã đi rồi, Bạch Liễu - cái tên bán thảm rằng bản thân không có đạo cụ, giả vờ tình nghĩa anh em lừa gạt Mục Tứ Thành bán linh hồn cho cậu không chút do dự click mở giao diện hệ thống:

【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu đang đăng nhập giao diện hệ thống của người chơi Mộc Kha... Đã đăng nhập giao diện của người chơi Mộc Kha】

Nét mặt Bạch Liễu bình tĩnh:【Lấy đạo cụ (Bùa hộ mệnh người cá) ra】

Một cái tượng sáp người cá màu trắng rơi vào tay Bạch Liễu. Bùa hộ mệnh người cá của Mộc Kha còn chưa khoá lại, thế nên Bạch Liễu có thể sử dụng.

Một tay Bạch Liễu cầm roi xương cá màu trắng, tay kia cầm tượng điêu khắc, cậu hít sâu một hơi rồi từ từ thở ra, nhìn về phía mặt gương, lẩm bẩm: "Tawil, chỉ mong anh giống với suy đoán của tôi, là một NPC lang thang trí năng có ý thức của bản thân, cũng hy vọng lúc anh là một tấm gương thì ký ức không chỉ có mỗi bảy giây, có thể nhớ rõ lúc anh là người cá đã đồng ý điều gì với tôi."

Không sai, lúc trước Bạch Liễu đã từng điều tra về NPC cấp Thần —— NPC cấp Thần Siren King của《 Thị trấn Siren 》đã nói với Bạch Liễu tên của y là Tawil, nhưng vốn dĩ NPC Yêu nữ Siren ban đầu lại có tên là Med. Mà Siren King lại nói cho Bạch Liễu một cái tên hoàn toàn không liên quan gì, hơn nữa trước đó Yêu nữ Siren cũng chưa từng nói sẽ giúp người chơi thực hiện nguyện vọng.

Tình huống số liệu bao phủ lên số liệu ban đầu thế này. Sau khi Bạch Liễu biết được một loạt hành động tự có ý thức của NPC cấp Thần này, cậu có khuynh hướng định nghĩa đối phương là【NPC lang thang có trí năng】. Nó có tên và suy nghĩ của riêng mình, giống như một người chơi khác thường có thực lực mạnh mẽ hơn nữa còn đóng vai Boss trong game kinh dị, chạy trốn trong các trò chơi khác nhau.

Bạch Liễu cảm thấy đối phương có ký ức thuộc về bản thân, đây cũng là lý do Bạch Liễu dám liều mình đi đập gương.

Đầu tiên, cậu cũng có Bùa hộ mệnh người cá, về bản chất thì người đập gương là Mục Tứ Thành hay là cậu cũng chẳng có gì khác.

Thứ hai, NPC cấp Thần, cũng tức là Tawil đã từng đồng ý sẽ thực hiện một nguyện vọng của Bạch Liễu. Lần trước đối phương liên tục nhấn mạnh điểm này, rõ ràng【Nguyện vọng】này có hiệu lực.

Điều kiện tiên quyết là đối phương phải nhớ đã.

Bạch Liễu nhắm hai mắt lại, cậu từ từ điều chỉnh hơi thở của mình, sau đó lại mở ra, nắm chặt roi xương, nhìn thẳng vào bản thân trong gương, sau đó quất một roi không hề lưu tình.

Trong nháy mắt roi hạ xuống, đoàn tàu cũng nổ tung, ngọn lửa tràn vào từ cuối đoàn tàu như thủy triều.

Hình ảnh phản chiếu trong gương của Bạch Liễu vỡ thành vô số mảnh nhỏ, đoàn tàu lao vút qua kéo theo tiếng kêu dài chấn động, mảnh gương rơi trên mặt đất rung động hợp thành một cái gương nát.

Trong gương xuất hiện một người đàn ông trần trụi có gương mặt xinh đẹp vô ngần nhưng lại nhợt nhạt u ám, cơ thể với đường nét cơ bắp hoàn hảo không chút tỳ vết. Trên mặt nó dính phải mảnh gương vụn, trông như những vụn kim cương điểm xuyết lên đôi mắt và lên trên cơ thể hoàn mỹ không mảnh quần áo ấy.

Mái tóc xoăn dài xõa xuống đến thắt lưng nó có màu bạc sáng xinh đẹp như thủy ngân. Tất cả hiện rõ trong tấm gương vỡ tựa một bức tranh nghệ thuật có giá trị liên thành.

Dường như nó bị đánh thức, từ từ mở đôi mắt với hàng mi dài ra, con ngươi không chút tình cảm tựa mặt kính chuyển động, phản chiếu khung cảnh vụ nổ đang cháy long trời lở đất.

Khi nó, hoặc phải nói là y đã hoàn toàn mở mắt, toàn bộ cửa kính của đoàn tàu vỡ tung, mọi người sợ hãi gào thét chạy trốn, nhưng ngay sau đó vẫn chết vì bị mảnh gương cắt đứt cổ họng, máu phun khắp nơi. Mục Tứ Thành trốn cuối toa tàu bị một đống mảnh gương cứa trầy da. Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi HP về , Mục Tứ Thành nhìn phía trước, cắn răng bóp nát Bùa hộ mệnh, rời khỏi trò chơi.

【Hệ thống thông báo: Gương đã bị đập nát, người chơi Mục Tứ Thành thành công qua màn, đang tính toán khen thưởng...】

Đỗ Tam Anh bò dậy từ trong chiếc xe đầy nước, cậu ta nhìn đoàn tàu bỗng nhiên dừng lại, còn chưa kịp phản ứng đã thấy khung cảnh trước mắt như một tấm gương bị đập nát, vỡ thành từng mảnh vụn vỡ rơi tán loạn trước mặt cậu ta.

【Hệ thống thông báo: Quỷ Kính đã bị đập nát, đoàn tàu trong gương dừng vận hành. Người chơi Đỗ Tam Anh, Phương Khả, Lưu Hoài chính thức qua màn, đang tính toán khen thưởng...】

Tawil dán ngón tay lạnh lẽo của mình lên mặt gương, y rũ mắt với vẻ chán ghét, như thể bị đánh thức từ giấc ngủ sâu làm y có hơi cáu kỉnh, giọng nói chứa sự khó chịu khi rời giường: "Ồn quá."

Tiếng nổ tung dừng lại ngay tức thì.

Mảnh sắt văng ra và đám người la hét hoảng sợ như bị bấm nút tạm dừng.

Sau lưng Bạch Liễu là làn sóng lửa sắp đập vào người cậu, xung quanh đầy những mảnh gương vỡ lơ lửng trên không, chúng gần như bao cả người cậu lại. Những mảnh gương vỡ bén nhọn này đang đâm về phía cậu, rồi chỉ có thể dừng lại giữa không trung, chúng rung động rất nhỏ, nhưng lại không hề tấn công cậu.【Bùa hộ mệnh người cá】 Bạch Liễu đang nắm trong tay đã vỡ thành bột phấn khi Tawil mở mắt, chảy xuống từ ngón tay cậu như những những hạt cát trắng.

Bạch Liễu nhìn Tawil trong gương, cậu khẽ thở một hơi thật dài, rốt cuộc nở một nụ cười thật lòng: "Lâu rồi không gặp, Tawil."

Giờ cậu vẫn còn chưa bị Tawil tấn công, Bạch Liễu cười rộ lên: "Xem ra anh còn nhớ tôi nhỉ?"

Tawil trong gương nhàn nhạt đối mặt với Bạch Liễu, mái tóc dài màu bạc lay động như gợn nước: "Cũng chưa lâu lắm, Bạch Liễu, lần trước ta tỉnh lại cũng nhìn thấy ngươi, trong một khoảng thời gian ngắn như vậy ta khó mà quên ngươi được."

"Thế à?" Bạch Liễu khẽ bật cười, "Vậy anh còn nhớ lần trước anh đã đồng ý thực hiện một nguyện vọng của tôi không?'

Tawil ừ một tiếng, y bình tĩnh nhìn Bạch Liễu: "Ngươi đã nghĩ kỹ muốn ước nguyện gì rồi sao?"

"Đúng vậy." Bạch Liễu mỉm cười, "Dùng cách tấn công nhưng sẽ không gϊếŧ chết tôi tấn công tôi đi, Tawil, đây là nguyện vọng của tôi."

Tawil vi diệu trầm mặc hai giây: "Ta hiếm khi gặp được nhân loại như ngươi, ngươi... Lần nào cũng yêu cầu ta tấn công ngươi, ngươi thích như thế lắm à?"

Nếu Bạch Liễu mà biết câu trả lời hiện tại của mình sẽ dẫn tới hiểu lầm càng lúc càng sâu khi gặp lại Tawil sau này, thì Bạch Liễu sẽ nghiêm túc đáp lại, nhưng giờ cậu đã sắp qua cửa, lại gặp được Tawil - NPC được trò chơi xây dựng mà cậu cực kì thưởng thức. Vì thế Bạch Liễu thả lỏng thần kinh, cậu cười như không cười, không nhịn được cái miệng muốn trêu chọc đối phương: "Chắc là do anh đánh nên tôi mới thích đó? Cũng có thể chúng ta cực kì có duyên nên tôi mới thế?"

Vẻ mặt không cảm xúc của Tawil xuất hiện nét hoang mang thoáng qua, y quét Bạch Liễu từ trên xuống dưới với ánh mắt không chút tạp chất: "Ngươi chỉ còn một ít HP, cho dù ta tấn công bằng cách nào thì ngươi cũng sẽ chết."

Bạch Liễu rất vô lại: "Đây là vấn đề của anh, nguyện vọng của tôi là như thế đấy."

Tawil nhìn chằm chằm Bạch Liễu rất lâu, sau đó y từ từ thử nhô đầu ra khỏi gương, rũ hàng mi dài nhạt màu xuống, mở hàm răng cắn nhẹ lên môi Bạch Liễu đang ngẩn ra.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu đã bị NPC cấp Thần Chủ nhân Quỷ Kính tấn công! 】

【Hệ thống thông báo: HP của người chơi Bạch Liễu -., chỉ còn . HP, vui lòng rời khỏi trò chơi càng sớm càng tốt!】

"Như vậy được chưa?" Tawil rũ hàng lông mi có hơi run, hỏi bên tai Bạch Liễu nhẹ đến mức gần như dùng giọng gió.

Bạch Liễu không được tự nhiên quay đầu sang chỗ khác, cậu giơ tay lau dấu răng mà Tawil lưu lại bên khoé miệng. Cũng chẳng biết nói gì, đành gật đầu: "... Được rồi, cảm ơn anh."

Lần trước... hình như Tawil cũng hôn ở chỗ này, NPC này có vẻ thích môi cậu nhỉ? Ảo giác à...

【《 Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung 》cập nhật —— Quỷ Kính】

【Tên quái vật: Quỷ Kính (NPC cấp Thần)】

【Đặc điểm: ??? (không rõ, hệ thống không tìm kiếm được)】

【Nhược điểm: Tạm thời chưa có (không yêu cầu người chơi tìm kiếm nhược điểm của quái vật)】

【Cách tấn công: Đánh bằng đuôi cá, cắn mặt (/???) (chú thích: Bởi vì không thể biết được số lượng cách tấn công tối đa, cho nên tập hợp đủ một cái sẽ phán định người chơi đã tập hợp đủ)】

【Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Bạch Liễu gom đủ《 Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung 》】

【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu đã thu phục được quái vật trong gương, thành công qua màn, đang tính toán khen thưởng...】

Bạch Liễu hóa thành điểm sáng giống như mảnh gương vỡ vụn biến mất trước mặt Tawil, cậu phất tay cười tạm biệt: "Tawil, cảm ơn, có duyên gặp lại."

Tawil trong gương cụp mắt vuốt ve cánh môi vừa cắn Bạch Liễu, khẽ nói: "...Vẫn nóng."

Là nhiệt độ cơ thể hoàn toàn khác với mặt gương lạnh băng và người cá có thân nhiệt thấp, hơn nữa còn không hề sợ mình... Đây là lần đầu tiên nó gặp được [Nhân loại] thấy mình nhưng không né tránh, còn chủ động để mình tấn công.

Sau khi bị tấn công sẽ không biến thành thi thể lạnh băng nằm trên mặt đất sợ hãi và oán hận, nhìn nó chết không nhắm mắt. Cũng sẽ không biến thành quái vật giống nó để mà sợ sệt phụ thuộc rồi lại tránh né nó, Bạch Liễu vẫn còn nhiệt độ cơ thể, vẫn mỉm cười cong mắt nhìn nó, nói với nó, Tawil, gặp lại sau.

Khó hiểu quá.

Nhưng rất ấm áp.

Lần sau gặp lại, Bạch Liễu sẽ xem một con quái vật như y thành gì đây? Nếu Bạch Liễu biết mình là thứ gì, liệu còn có thể thản nhiên nói ra những lời như vậy không?

"Hẹn gặp lại, Bạch Liễu." Tawil lẩm bẩm với nơi Bạch Liễu biến mất, rồi y nhắm mắt lại.

Trong nháy mắt, tấm gương triệt để vỡ vụn, đoàn tàu rơi vào ngọn lửa nổ tung dữ dội, mọi người la hét thảm thiết. Nhưng quái vật mang đến tai hoạ lại không hề bị quấy rầy, nó khép hai mắt lại, ngủ say trong mảnh gương vỡ lạnh giá được ai đó hôn lên, chờ đợi lần gặp nhau tiếp theo.

Trên làn môi vẫn vương chút ấm áp vốn dĩ không thuộc về nó.

——————

Tác giả có lời muốn nói:

Phó bản tiếp theo bắt đầu đi chủ tuyến, công sẽ lên sân nhiều hơn bởi vì giờ còn chưa dám gặp chính diện với Tawil, sẽ chết rất thảm đó.

Bạn gay bảo cảm giác như đang chơi Kỳ tích Tháp Tháp, mỗi phó bản mở khóa một skin mới của Tawil.

——————

: Nhân dịp nên tụi mình quyết định up chương cuối của phó bản đoàn tàu luôn Chúc mn đọc truyện vui vẻ~ Với lại tụi mình đã đào thêm một hố vô hạn lưu mới rồi đó, mn có thể qua đọc thử nha^^

Tuy đã thông báo ở trên page nhưng mình vẫn muốn nhắc lại ở đây. Thời gian qua tụi mình không up thêm chương mới của bộ Thần Giáng là vì chương của bộ đó trên web Tấn Giang đang bị khóa. Mình cũng mong truyện sẽ sớm mở khóa và có thể edit chương mới để up lên, nhưng gần đây tác giả đã thông báo trên wb là có khả năng không thể viết tiếp Thần Giáng nữa, sẽ đổi về văn án cũ của truyện. Nên nhà mình cũng sẽ gỡ truyện, chờ cập nhập mới từ tác giả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio