Nó đi thật nhanh về nhà,sao đường nay dài thế nó đi mãi mà chưa về tới nhà.Vừa về đến nhà nó phi vào phòng đóng cửa lại khiến em nó khó hiểu -Lại gây sự rồi đây mà -em nó thở dài nhìn về phía cánh cửa kia
Nó nằm lăn đi lăn lại không biết sao tim nó đập nhanh như vậy
'Không lẽ mình thích hắn rồi sao
không sao mình có thể thích tên khó ưa như hắn chứ
Nhưng sao tim mình lại đập nhanh vậy "
Nó tự đặt câu hỏi rồi tự mình trả lời,nó tức quá mở máy tính lên nick Minh Trang đang sáng nó ibox luôn cho con bạn thân
-Ê con kia mày on không
-Chuyện gì
Nó kể hết chuyện hôm nay cho Trang nghe cuối cùng nó phán câu
-Mày thích hắn thật rồi
-Không,không thể tao ghét hắn mà
-Mày chưa nghe càng ghét càng yêu sao
Nó đơ vì câu nói của con bạn
-Thôi tao đi có việc tý,lúc nào nói chuyện với mày tiếp nha
-Ừ lại đi hẹn hò với trai chứ gì?
-Tao không giống mày đâu,thôi bye tao đi đây
Trang đi rồi nó chán quá nên lướt bảng tin chợt nó nhìn thấy nick"VŨ ĐĂNG QUỐC NAM "
thằng bạn thân học với nó năm cấp ,nó nhấn vào nhắn tin cho hắn
_nhớ nhau không?
-Ai thế?
-Trần Hoàng Băng Nhiên,học chung với mày năm mà mày không nhớ à buồn nhỉ
-À nhớ rồi,nay rảnh lắm sao lại nhắn tin cho tao thế
-không tao nhìn thấy tên mày nên vào nhắn tin thôi,nếu mày không thích thì thôi tao không làm phiền nữa
-đâu có tao cũng đang rảnh
_DẠo này mày thế nào rồi?Trường tốt bạn tốt chứ
-Mọi thứ đều ổn
Chúng nó nói chuyện lúc lâu với đủ các thể loại,lúc sau Nam bận nên không nói chuyện nữa,nó nằm suy nghĩ ngày trước nó cũng từng thích Nam nhưng giờ với nó Nam chỉ là đứa bạn thân không hơn không kém.Nó chán quá nằm dài ra giường,nấu cơm xong em nó gọi nó ra ăn cơm,nó ăn có bát rồi chở lại phòng.Hôm nay nó làm sao vậy nhỉ sao hình ảnh hắn cứ luẩn quẩn trong đầu nó vậy chứ.nó chết mất.Nó chìm vào trong giấc ngủ lúc nào không biết nữa
Vậy là kì thi cuối năm cũng đã đến,thầy xếp giỏi với giỏi dốt với dốt những đứa giỏi như tụi nó chiu xuống dưới ngồi học thì ít nói chuyện thì nhiều,toàn cười thầy giáo nhìn không biết bao nhiêu lần.Tụi nó còn để chân trong ngăn bàn các kiểu,max nghịch luôn
NGày thì cũng đã đến,nó mang tâm trạng thoải mái nhất vào phòng thi,nó làm hết tốc độ của mình chỉ nửa thời gian nó đã làm xong,nó nộp bài rồi đi ra khỏi lớp.Về nhà nó lại mở lap ra nghịch,lần này Nam nhắn cho nó trước
-Làm bài tốt không?
-Dĩ nhiên là tốt rồi,tôi là ai chứ
-Cậu là Trần Hoàng Bảo Nhiên chứ cậu nghĩ mình là thánh hay thần tiên
-Cậu được lắm tôi mà gặp cậu,cậu chết với tôi
-TÔi đợi ngày đó
Nó tức nên tắt máy tinh luôn không thèm nói chuyện với hắn ta nữa.Nam phải xin lỗi bao nhiêu ngày nó mới chịu tha thứ cho cậu,vậy là từ hôm đó ngày nào Nam và nó cũng nhắn tin với nhau,tâm sự các kiểu,có lẽ Nam là người mà nó thân nhất và kể tất cả mọi chuyện cho cậu nghe,cậu là người hiểu nó hơn bất cứ ai kể cả bố mẹ nó.
Ngày biết kết quả thi thầy bảo lớp trưởng trả bài và đưa thêm cho nó tệp bài thi nữa vậy là hắn và nó đi trả cùng nahu mấy lần đâm vào nhau nhưng chỉ có đứa nó biết thôi còn không ai để ý gì cả ( anh chị gian quá nha).Nó lật bài và hài lòng với kết quả của mình.Nó về nhà nói cho Nam nghe kết quả
-Tôi cũng đoán được bà được điểm cao rồi nên không có gì ngạc nhiên cả
-Ông không khen tôi được câu à
-Khen thì bà nói khen thừa không khen thì bà kêu không khen được câu là sao
-Thôi được rồi bỏ qua đi
Tụi nó nói sang chuyện khác
Hắn cũng hài lòng về kết quả thi của mình nhưng lần này hắn không quan tâm đến nó nữa,từ sau chuyện đấy hắn càng lạnh lùng hơn