-Nói bé thôi đây là nơi công cộng không phải nhà mày đâu ,động tý là hét ầm ĩ lên -Dạo này mày giỏi quá ha ,dám nhắn tin ,gọi điện với em tao mà không xin phép tao -Nó tiến dần đến chỗ cậu
-Sao tao phải xin phép mày ,mày là chị Băng chứ có phải là mẹ Băng đâu -Nam lên tiếng như chọc tức nó
-Mày giỏi cắt đứt quan hệ luôn ,từ nay tao với mày không là bạn bè nữa -Nó đứng lên đi ra ngoài ,nó biết thế nào Nam cũng đuổi theo nó
Nam nhìn nó bước ra ngoài ,cậu cười
-Lúc nào cũng giận lần này cho giận luôn xem giận được bao nhiêu lâu
-Mày chết tao về tao nói với nó -Trang ngồi đó lên tiếng
-Thôi mà Trang xinh gái ,bạn bè ai làm thế -Bây giờ Nam mới để ý còn có Trang ở đây
-Vậy cái Nhiên không là bạn bè của tôi sao ?
-Thôi giúp lần này đi ,hôm nay tui trả cho
Trang thích mỗi câu này nhưng vẫn làm bộ
-Xin lỗi Trang này không vì ăn mà bán rẻ bạn bè
Nghe xong câu này mặt Nam buồn rười rượi bây giờ là cậu chết thật rồi .Thấy Nam như thế Trang cười như chưa bao giờ được cười
-Nhưng nể tình này giải vây cho tao nên lần này tao sẽ giúp mày
-Haha cảm ơn mày giờ thì đi xem nó thế nào rồi
Nam đứng lên thanh toán chỗ đồ ăn chưa ai động đũa ( tiếc quá em đang đói huhu )
Nó một mình đi ngoài đường đợi mãi không thấy Nam đuổi theo như mấy lần trước
-Tên Nam khốn khiếp càng ngày càng quá đáng ,dám cãi lại lời ta lại còn không thèm đuổi theo xin lỗi nữa
Hai đứa kia đi đằng sau nghe thấy hết những gì nó nói chỉ muốn cười mà không tài nào cười được
-Cả con Trang nữa bạn bè gặp nạn mà không thèm lên tiếng nói câu nào hết ,lại còn thản nhiên như không có chuyện gì ấy ,đồ bạn đểu
Trang nghe xong tức lắm định xông lên cho nó trận thì bị Nam giữ lại
-Làm cái gì vậy ? Định đi chết à
-Mày thấy nó nói tao như vậy mà nghe được à ,tao phải cho con này một trận mới được
-Nhịn lúc sau tính tiếp ,giờ mà xuất hiện nó giết mày luôn đấy
Nó cứ thế đi ,vừa đi nó vừa chửi hai đứa kia ,nó đi chán rồi ngồi xuống cái ghế đá gần đó .Hai đứa đi vòng ra phía sau nghe xem nó nói cái gì
-Đói quá ,hai đứa kia chắc ăn no nê rồi cho mà xem ,biết thế mình ăn xong mới giận còn hơn huhu đói quá
Trong đầu Nam chợt sáng lên một ý nghĩ ,cậu đứng lên định đi thì Trang kéo xuống
-Đi đâu đấy ? Mày định bỏ tao chết ở đây sao
-Yên tâm tao có cách khiến nó hạ hỏa rồi
Nói xong cậu nhẹ nhàng rời khỏi chỗ nấp ,một lúc sau cầm về hộp xôi
-Đói chết mất
Một hộp xôi được đưa ra trước mặt nó ,nó vui sướng khi thấy ai có lòng tốt mua đồ ăn cho nó
-Cảm ơn -nó đang định cầm lấy thì Nam ngồi xuống hai bên ,nó tức quá đứng dậy định đi thì bị hai đứa kéo xuống
-Khổ ăn đi rồi giận gì thì giận ,không lại chửi bới người linh tinh
-Chúng mày dám đi theo tao
-Không phải đi theo mà là quan tâm
Nó tức không nói được gì hai đứa này nữa .Ăn xong chúng nó dẫn nhau đi chơi khắp mọi nơi trong phố đến mãi h mới chịu về ,vừa về đến nhà nó nằm luôn ra giường và ngủ lúc nào không biết
Cuối cùng ngày hắn thi cũng đã đến mọi người tụ tập đông đủ trước cổng trường
Tùng tìm mãi không thấy nó đâu ,cậu đi đến chỗ Hạnh gần đó hỏi
-Hạnh ơi cậu có thi cùng Nhiên không ?
Câu hỏi của cậu làm cô nghi ngờ
-Sao tự nhiên quan tâm đến Nhiên vậy ? Tôi cũng đang tìm nó đây mà mãi không thấy
Hắn đứng gần đó nghe có người hỏi về nó có chút gì đó khó chịu nhưng rồi cậu gạt suy nghĩ đó đi và tiếp tục tìm phòng của mình
-Lạ nhỉ sao giờ còn chưa thấy nó đến -Hạnh đứng đó càu nhàu ,thấy Nhiên A gần đó cô qua hỏi
-Nhiên A ơi sao không thấy Nhiên C đâu vậy ?
-Nhiên C chắc đỗ trường chuyên rồi nên không học ở đây đâu
Tùng cũng đứng gần đó nên nghe được câu trả lời từ Nhiên C ,cậu đã nghĩ là nó sẽ không thi chuyên mà học ở đây nên cậu cũng không thi kết quả là cậu đoán sai một bước
Hạnh vừa về đến nhà đã lấy ngay điện thoại ra gọi cho nó
-Con kia sao mày thi trường chuyên mà không bảo với tao -Nó đang ngủ nghe thấy chuông điện thoại lấy nghe mà vừa ấn nút nghe đã thấy âm thanh quái dị rồi
-Tao định nói cho mày rồi mà tự nhiên quên không báo sorry mày nha
-Mày tưởng sorry là xong à ,mày có biết tao muốn học với mày lắm không hả ?
-Biết rồi mà lần sau sẽ báo cho mày
-Mày còn nghĩ có lần sau à
-Hihi rồi rồi
-Mày làm gì mà để soái ca trường tao để ý đến mày vậy ?-Cô chợt nhớ câu hỏi hôm nay của cậu
-Tao có làm gì đâu? Trước thi cùng với lại mấy lần gặp tình cờ thôi ,tao thì không thích hắn ta từ lâu rồi
-Mày không thích hắn nhưng hắn thích mày
-Mày đùa tao à ,tao thì có gì để thích đâu chứ
-Thôi kệ mày đó
Nó chợt nhớ ra điều gì đó liền hỏi cô
-Trước mày nói có số chị của Phong phải không ?
-Ừ làm gì vậy ? Sao mày không xin Đạt nó có số Phong luôn đấy
-Không thích ,mày cho tao số chị nó đi
Hạnh đọc số cho nó rồi tắt máy
Cuối cùng ngày biết điểm của tụi hắn cũng đến ,Đạt sang nhà hắn từ rất sớm
-Mày làm gì mà sang nhà tao sớm thế
-Mày không biết nay là ngày biết điểm thi à
-Biết nhưng có cần qua sớm vậy không ? -Hắn trả lời câu hỏi rất ngây thơ
-Thôi kệ mày ,mở cửa cho tao vào đã
Hắn mở cửa cho Đạt vào .Trong lúc hắn đang vệ sinh cá nhân cậu chán quá muốn tìm thứ gì đó đọc ,đi đến tủ sách cậu với một quyển ,bỗng nhiên có một vật gì đó rơi xuống ,đúng lúc hắn từ trong nhà tắm đi ra nhìn thấy cảnh đó