Nhắc lại nội dung chương trước:
Sau khi rời khỏi căn biệt thự mà Vũ Nhật Phong đưa nó trở về thì Hàn Lệ Băng liền trở về ngôi nhà của mình, nơi có người mẹ nó yêu nhất. Nhưng một thảm kịch xảy ra, tại ngôi nhà đó, nó giết đi một người gọi là "mẹ" trước sự chứng kiến của bố nó và gia đình nhỏ của ông ta.
Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra? Không ai biết nó là ai? Mọi chuyện tiếp theo như thế nào, chúng ta hãy cùng vào chương : Quá khứ không nên nhớ: Trở về. Mẹ (Tiếp theo)
Nội dung chương :
Hàn Lệ Băng mất tích ba năm trời, mọi người đều dốc sức tìm kiếm, đặc biệt là các thế lực mà Hàn Lệ Băng gầy dựng. Nhưng mà, không một tin tức nào về nó được tìm thấy, tựa như khoảng thời gian ba năm đó, nó đã biến mất. Bây giờ Hàn Lệ Băng trở về khiến mọi người sinh nghi. Tuy nhiên, thế lực hắc đạo, bang Black Angel do nó lập ra đã xác định được đó chính là Hàn Lệ Băng. Độc chiêu móc tim người thì chỉ có một người duy nhất làm được mà thôi...
Không lâu sau cuộc gọi của nó, từ bên ngoài biệt thự, một hàng người đều là nam nhân, cao to lực lưỡng, toàn thân là một màu đen, trên mặt còn đeo chiếc kính đen bảng to, sát khí ngút trời khiến người người run sợ.
Từ giữa đám người đó, hai trai một gái bước ra. Người dẫn đầu - Huyền Ảnh, người thi hành án của Hàn Lệ Băng, mọi việc lớn nhỏ đều do Huyền Ảnh quản lí, tuy nhiên vẫn có sự chỉ đạo từ xa của nó.
Người đứng bên trái Huyền Ảnh - Hắc Minh, là cánh tay trái đắc lực của Hàn Lệ Băng, đảm nhiệm vai trò điều tra, thu thập thông tin. Cái tên Hắc Minh chính là âm thầm, lặng lẽ trong bóng tối tìm sự thật.
Người còn lại - Liên Huyết, cánh tay phải đắc lực của Hàn Lệ Băng, đảm nhận vai trò phân công nhiệm vụ, khóa mục tiêu cần tiêu diệt trong chiếc mặt nạ tự tạo. Liên Huyết - một con người giả dối, luôn che đậy bản thân, khoác cho mình cái bộ mặt ấm áp nhưng thực chất là tên biến thái, cuồng giết người, nhưng có thể bất chấp tính mạng cho Hàn Lệ Băng
Nhìn những con người đã ba năm mới gặp lại, Hàn Lệ Băng thoáng chút vui mừng. Nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lẽo.
- Jokict đâu?
- Dạ, hắn ta g... - Huyền Ảnh
- Ta tới, ta tới rồi đây. - Từ đằng xa, một người nam hoảng hốt chạy tới. Hắn là Jokict - một thuộc hạ cấp bậc S, dưới trướng của Hắc Minh là Liên Huyết. Jokict là một con người nham hiểm và vô cùng điên khùng, hắn ta giỏi nhất chính là khoa học, mọi thuốc độc bang có chính là do hắn chế tạo. Jokict là một con người không có quy luật, không ai có thể hiểu hắn ngoại trừ hai người là nó và một người nữa, nên cái tên Jokict mà Hàn Lệ Băng đặt cho hắn cũng biểu thị sự tùy tiện của hắn.
- Các người, giữ tất cả những người trong nhà này lại, trói vào mộ góc cho ta. - Nó ra lệnh.
Thuộc hạ của nó làm theo, mọi người trong biệt thự trừ bọn họ ra đều bị trói lại ngay trung tâm đại sảnh.
- Huyền Ảnh, mang chứ? - Nó hỏi.
- Dạ. - Nói rồi, Huyền Ảnh đưa ra một chiếc đĩa CD, tra vào ổ đĩa kết nối với TV.
Từng hình ảnh, từng âm thanh cứ thế vang lên khiến mọi người hoảng sợ mà khóc lóc. Nó ra hiệu dừng lại.
- Các người tốt nhất hãy nói sự thật cho tôi!
Nó là một con người tuyệt đối tàn độc, cái tuổi hai mốt nhuốm lên mình máu tươi chính là ác quỷ, nó không từ thủ đoạn với bất kỳ ai ngoại trừ mẹ nó ra.
Nó lia mắt nhìn xung quanh, ánh mắt những người quỳ dưới đất đều sợ hãi, đều hoang mang ngoại trừ, đôi mắt của người bố vẫn nhìn nó khó hiểu, muốn nó giải thích. Đôi mắt nó dao động nhẹ rồi cho người thả ông ta. Dẫu sao, ông ta cũng là người mà mẹ nó yêu nhất, nó không muốn bà đau khổ.
Sau khi thả bố của nó ra thì nó ngồi vào ghế, lạnh nhạt nói:
- Tôi ghét nhất là loại chó ăn cháo đá bát như các người. Uổng công mẹ tôi tin tưởng các người, cho các người cơ hội được sống. Vậy mà các người lại dám phản bội mẹ tôi? Tôi cho các người một cơ hội, cơ hội duy nhất thôi. Tôi đếm tới mười, ai nói ra mẹ tôi ở đâu thì tôi sẽ tha cho một mạng sống. Ngược lại, các người không ai nói thì liền chết, kéo theo cả dòng họ các người nữa. Tôi sẽ cho các người nếm thử trò vui trong đoạn phim vừa rồi. Thế nào? Bắt đầu nhé.
-...
Cả phòng im lặng không nói lời nào. Đây đích thực là ác quỷ. Nó bắt đầu đếm...
(CÒn tiếp)