Tôi Thật Không Có Diễn

chương 75: ổn định tăng trưởng dân số (9)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ảo thuật gia thực sự không muốn thừa nhận lời của Khương Tiều.

Nhưng Khương Tiều lại nói một câu khiến hắn khó có thể cự tuyệt, “Giết Thần ban thưởng con đường thành Thần, tôi không có nói dối, ông cũng biết, chỉ có tôi mới có năng lực làm ô nhiễm tín đồ của Tà Thần, tôi cũng không phải không thể giúp ông đi trên con đường này.”

“Chờ ông trở thành Chân Thần, sẽ không còn kẻ nào dám nghi ngờ ông.”

Không một sinh vật ô nhiễm nào có thể cự tuyệt loại dụ hoặc này.

Ảo thuật gia im lặng trong chốc lát, nói: “Ta biết cô giỏi hoa ngôn xảo ngữ, nhưng ta vẫn bị thuyết phục. Cô nên biết, nếu để ta phát hiện, cô dám lừa dối ta một lần nữa, kết cục của cô thực sự sẽ rất thảm. Cho dù ta có phải chết, cũng sẽ để cho cô cảm thụ nỗi thống khổ sống không bằng chết.”

Khương Tiều lập tức nói: “Tôi chưa từng lừa gạt người bao giờ. Tin tôi đi, tôi thực sự là một người tốt.”

Cô lừa chính là sinh vật ô nhiễm, nói như thế nào cũng không thể coi là lừa người chứ?

Gạt người, loại chuyện này, chỉ cần không bị phát hiện, cũng không thể coi là lừa gạt, chỉ có thể gọi là một người nguyện đánh một người nguyện chịu.

Ông nhìn nhân viên nhà người ta hiểu chuyện bao nhiêu, đến bây giờ vẫn vô cùng cảm kích Khương Tiều.

Ảo thuật gia bị nghẹn họng bởi thái độ hợp lý của cô, “Hy vọng đến lúc đó, cô vẫn có thể duy trì tâm lý này. Hiện tại, trước tiên cô hãy nói về cái gọi là con đường thành Thần.”

“Ông đã nhìn thấy bộ dáng của Tân Trấn, đúng không? Có muốn trở thành chủ nhân nơi đây không?” Khương Tiều thẳng thừng hỏi.

Ảo thuật gia đối với Tân Trấn hiện tại còn thập phần hoang vắng không có hứng thú gì, công viên của hắn so với nơi này không biết tốt hơn bao nhiêu lần, nhưng hắn rất nhanh ý thức được, Khương Tiều nói không chỉ là địa bàn, càng đại biểu...

“Đúng vậy, ông nên phát hiện, bọn họ đang sử dụng nơi này để thai nghén Tà Thần. Miễn là chúng ta cắt đứt được tín ngưỡng của Tà Thần và đạt được quyền năng của hắn, ông có thể thay thế hắn. Để hấp thụ triệt để quyền năng của Tà Thần, cần phải lấy tất cả các hạt giống trong cơ thể của người mẹ ra. Điểm này, chỉ có ông mới có thể làm được.”

Khương Tiều đã xem qua toàn bộ tư liệu liên quan đến mẹ bầu ở Tân Trấn, cũng hiểu được hạt giống trong cơ thể mẹ bầu không phải là không thể lấy ra, mà phải dùng một phương thức ngay cả mẹ bầu cũng không phát hiện.

Nếu không, hạt giống bây giờ giống như đã ký sinh trong cơ thể của người mẹ, bạo lực mổ bụng của người mẹ, hạt giống sẽ mất hiệu lực, đồng thời người mẹ cũng sẽ rất đau đớn.

Những người chơi hàng đầu như Hạ Ân đương nhiên không sao cả, nhưng trong 40 bà mẹ này, còn có người chơi bình thường. Có người không nhất thiết sẽ chịu đựng được.

Đừng quên biệt danh của ảo thuật gia - ảo thuật gia sinh mệnh.

Hắn có thể lừa gạt năm giác quan của người khác, làm cho người ta không phân biệt được mình đang ở trong ảo giác hay là ở trong hiện thực. Theo lời của Khương Tiều, đó là: Loại năng lực này, quá thích hợp để trở thành một bác sĩ phẫu thuật.

Vừa lúc nơi này thiếu một cái.

Ảo thuật gia hỏi: “Sao ta lại cảm thấy như cô muốn cứu bọn họ, cho nên mới cố ý đến tìm ta làm tay sai vậy?”

Trên mặt hắn có viết ba chữ “coi tiền như rác” sao?

“Đừng để ý đến những chi tiết này, bởi vì tất cả các hạt giống trong cơ thể người mẹ là của ông, chỉ có hạt giống hoàn chỉnh mới có thể chuyển đổi thành hơi thở của ông, để thai nghén thế hệ tiếp theo thuộc về tín đồ của ông. Nếu không Quỷ Hài đời mới vẫn là tín đồ của Tà Thần.”

Ảo thuật gia híp mắt lại, hắn có chút khó phán đoán, trong lời nói của Khương Tiều có vài phần chân thật, bởi vì hắn đại khái hiểu được nguyên lý hoạt động của bệnh viện phụ sản này, nhưng cụ thể hơn, hắn chưa từng xem qua thí nghiệm thực tế, không cách nào phân biệt được.

Khương Tiều nói rất nhiều, nhưng tiền sự của cô cũng nhiều, ảo thuật gia không thể hoàn toàn tin tưởng cô.

Khương Tiều liền nói: “Ông có thể lẻn vào khu văn phòng không? Nếu có thể, chính ông cũng có thể tự xem tư liệu.”

Cô cảm thấy có điểm khó giải quyết: Lần sau quả nhiên phải đổi một con dê béo khác, ảo thuật gia bây giờ phòng bị quá mạnh, không dễ để xuống tay.

Đúng vậy, những lời cô nói, đều thật thật giả giả.

Nhưng cô cũng không sợ hắn đi điều tra, bởi vì vừa mới trở lại khu nội trú, Khương Tiều đã bỏ ra một số tiền lớn để “mời” tiểu đội Hạ Ân ra tay, khả năng truyền tải tin tức của em gái sinh đôi, không lợi dụng quá đáng tiếc.

Cô yêu cầu em gái sinh đôi tham gia “trò chuyện nhóm”, và cô có thể truyền tin tức trực tiếp trong não để họ có thể giúp giả mạo dữ liệu.

Tay đấm có sẵn, không thể không cần.

Hạ Ân không phải người dễ nói chuyện, để cho tiểu đội của bọn họ làm tay sai, phục tùng sự an bài của Khương Tiều là rất khó. Nhưng thật sự là Khương Tiều cho quá nhiều (đều là cô tiện tay phát hiện), nhiều đạo cụ như vậy đập xuống, không ai không động tâm, bọn họ cũng muốn kiếm chút thu nhập.

Hạ Ân thật sự có chút không hiểu nổi Khương Tiều: Thời điểm ra tay thì thực sự rất hào phóng, nhưng thời điểm keo kiệt cũng là thật, người nào đó nhiều đạo cụ như vậy, còn theo chân bọn họ đoạt chiến lợi phẩm? Này có đạo lý sao?

Lý do của Khương Tiều là: Mấy đạo cụ này, nên cho thì phải cho, lúc nên giữ cũng phải giữ. Nếu không làm sao cô đập đạo cụ để bọn họ phục tùng mệnh lệnh?

Dù sao chờ ảo thuật gia nhìn thấy tư liệu, nhất định là thứ cô muốn hắn nhìn thấy.

Không nghĩ tới ảo thuật gia lại rất dễ nói chuyện, “Được, cô muốn cứu những người đó ta không quan tâm, nhưng có một người, hắn chỉ có thể ở lại đây.”

Nói tới đây, hắn cố ý dừng lại một chút, quan sát phản ứng của Khương Tiều, lại phát hiện cô không có phản ứng gì.

“Chính là người tên Hạ Ân kia, hắn không thể rời khỏi vị diện. Ta tin, cô cũng sẽ không muốn hắn rời đi, bởi vì cô muốn giải quyết oán niệm của người đàn ông bên cạnh, đúng không? Thân thể của hắn, không biết từ lúc nào đã hoàn toàn bị oán niệm cắn nuốt, cô cần phải nắm chặt thời gian.”

Khương Tiều trong lòng chấn động, kinh hỉ đan xen: Quả nhiên, thế giới này, khẳng định có thể tìm được biện pháp.

Cảm xúc không thể tiết lộ đã trở thành vỏ bảo vệ tốt nhất của cô, “Ông biết chuyện gì?”

“Ta nhận ra, tốc độ nói chuyện của cô vừa rồi nhanh hơn bình thường.” Ảo thuật gia cười đầy hào hứng, giống như cuối cùng đã tìm thấy sơ hở của cô, “Muốn tách hắn và oán niệm, chỉ có đủ lực lượng của quy tắc mới có thể làm điều đó.”

“Có hai cách để thu thập lực lượng của quy tắc. Cô trở thành Thần, cô chính là quy tắc. Một loại khác, tìm kiếm【Tường】, nó có thể trở thành một phần của bức tường thế giới, ngăn cách hai vị diện, đương nhiên cũng có thể đem hai người khác nhau chia ra. Nếu cô không vội, có thể chờ ta trở thành Thần, ta chắc chắn sẽ không bạc đãi cô, giúp cô giải quyết vấn đề của mình.”

Khương Tiều liền nói: “Chờ ông còn không bằng chờ chính mình. Là ai đến bây giờ còn phải dựa vào người khác để trở thành Thần?”

Ảo thuật gia:...

Khương Tiều ngoài miệng thong dong ứng phó ảo thuật gia, trên thực tế đang điên cuồng suy nghĩ: Dựa theo lời ông ta nói, trên người Hạ Ân có【Tường】.

Điểm này cũng không làm cho người ta bất ngờ, Khương Tiều đã sớm đoán được trên người hắn có bảo vật.

Chỉ là khi đó cô cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến mình, cũng không tìm hiểu trên người Hạ Ân rốt cuộc có cái gì.

Không nghĩ tới đi một vòng, chuyện này cuối cùng vẫn liên quan đến cô.

Khương Tiều thăm dò hỏi: “Nếu【Tường】quan trọng như vậy, vì sao ông không ra tay?”

“Thứ này đối với nhân loại các cô có tác dụng rất lớn, nhưng đối với chúng ta vô dụng. Nhân loại muốn tách hai thế giới, nhưng chúng ta không muốn. Hơn nữa【Tường】sẽ không biến mất, chúng ta chỉ có thể bảo đảm nó ở lại thế giới này. Tên kia thực sự là một kẻ tàn nhẫn, đem sinh tử của mình trực tiếp liên kết với【Tường】.”

Nói cách khác, trừ phi Hạ Ân chủ động đem đạo cụ giao ra ngoài, nếu không sẽ không có ai lấy được.

Không chỉ có ảo thuật gia, nhân viên công tác, còn có lãnh đạo Tân Trấn hẳn đều biết tình huống của Hạ Ân, bọn họ không cung cấp cho Hạ Ân bất kỳ đãi ngộ đặc thù nào, bởi vì bọn họ chỉ cần cam đoan Hạ Ân không thể rời khỏi vị diện vô hạn là được.

Bọn họ sẽ không cướp rõ ràng, thậm chí cũng không sắp đặt tai mắt, bởi vì không cần thiết.

Có lẽ không lâu sau, Hạ Ân sẽ cảm nhận được loại cảm giác tuyệt vọng bất lực, sau đó dị hóa, sa đọa. Trong vị diện vô hạn có thêm một sinh vật ô nhiễm mà thôi, cũng không đáng ngạc nhiên.

Khương Tiều phản ứng lại, “【Tường】sẽ không biến mất, như vậy người chơi chỉ cần cố gắng tìm kiếm, khẳng định có thể tìm được đủ đạo cụ, ngăn cách hai vị diện, đúng không?”

Điều đó có nghĩa là gì? Nghĩa là, miễn là chúng ta đủ nỗ lực, con người có thể tạm biệt loại ô nhiễm này.

Khóe miệng ảo thuật gia nhếch đến mang tai, “Đúng vậy. Nhưng bây giờ những điều này không liên quan gì đến ngươi, ngươi cũng nên đưa ra lựa chọn rồi.”

Chọn Văn Trình, hay là chọn toàn bộ nhân loại.

Lúc trước Khương Tiều rời khỏi trạm công viên trò chơi, còn cố ý bảo hắn thả tất cả đồng bạn đi. Mặc dù trên người Khương Tiều có nhiều điểm cổ quái, nhưng ảo thuật gia không tin cô thật sự không quan tâm đến lập trường “nhân loại” của mình.

Bắt đầu giãy giụa đi!

Ảo thuật gia đã hiểu, hiện tại hắn và Khương Tiều tạm thời là người trên cùng một con thuyền, nhưng điều này không có nghĩa là hắn không thể tra tấn Khương Tiều.

Khi bên cạnh Khương Tiều xuất hiện một sinh vật dị hóa, cô đã có nhược điểm.

“Lựa chọn? Với tôi, không bao giờ có sự lựa chọn.” Khương Tiều nói, “Ngay từ đầu, tôi vào trò chơi này, chính là vì muốn đưa cậu ấy trở về.”

“Những người khác, tôi chưa bao giờ để ý.”

Ảo thuật gia vỗ tay, “Rất tốt, nhìn đi, ta biết cô rất thích hợp để tồn tại trong thế giới này. Vậy kế tiếp, ta có phải còn có thể xem một vở kịch nhân loại tương tàn, tín nhiệm cùng phản bội không?”

Khương Tiều muốn lấy được đạo cụ từ trong tay Hạ Ân không hề dễ dàng, sau khi lấy được, khẳng định cũng sẽ không thả hắn trở về. Nếu không thì sao? Mặc kệ hắn nói cho cả thế giới biết Khương Tiều là phản đồ của nhân loại?

Phản bội, loại chuyện này, một khi bước lên, cũng chỉ có một con đường đi thẳng đến bóng tối, không còn cơ hội quay đầu.

Con đường này đi tới tương lai mù mịt, Khương Tiều chỉ có thể ở lại vị diện này. Mà cô muốn sinh tồn ở vị diện này, không thể phản bội hắn —— đây chính là tính toán cuối cùng của ảo thuật gia.

Ảo thuật gia biết Khương Tiều xảo quyệt, đương nhiên cần nghĩ biện pháp khống chế cô.

Khương Tiều liền nói: “Đương nhiên, tôi tin tưởng, rất nhanh sẽ có một vở kịch hay diễn ra.”

Chỉ là đến lúc đó, hắn cũng là diễn viên, không phải khán giả.

Khương Tiều im lặng nói trong lòng.

Khương Tiều bị ném trở lại khu nội trú, rất nhanh, nhân viên công tác liền vội vàng rời đi, để Khương Tiều tạm thời phụ trách toàn bộ khu bệnh viện, Khương Tiều nói: “Tôi muốn tuyển một bác sĩ có hiểu biết phối hợp với tôi, được không?”

“Không thành vấn đề, tuyển dụng ta đã sớm sắp xếp xong. Đến lúc đó sẽ có mấy người đến đây làm việc, ngươi liền phụ trách tiếp đãi một chút.” Nhân viên công tác bây giờ đối với Khương Tiều có cầu tất ứng.

Sau đó, ảo thuật gia được đưa vào quang minh chính đại.

Khương Tiều trực tiếp đẩy các y tá sang một bên, “Bác sĩ phải tiến hành kiểm tra tình trạng của các thai phụ, thừa dịp này, tôi sẽ nói với mọi người về những điểm quan trọng của việc chăm sóc...”

Không lâu sau, ảo thuật gia giả làm bác sĩ liền đi ra, hắn hướng Khương Tiều khẽ gật đầu, tỏ vẻ mọi chuyện đã xong xuôi. Tiếng chuông báo động vẫn không vang lên, hắn lừa gạt cảm giác chung của hạt giống và mẹ bầu, tự nhiên cũng lừa gạt hệ thống cảnh báo trong bệnh viện.

Sau đó, hắn nói với những y tá, “Hiện tại các thai phụ cần nghỉ ngơi, các ngươi canh ở cửa là được. Chờ thai phụ có nhu cầu, các ngươi lại vào.”

Sau khi Khương Tiều trở thành y tá trưởng, trật tự trong viện đã thay đổi hoàn toàn.

Trước đây, nhân viên công tác không quản lý nhiều về khu nội trú, miễn là các y tá có thể hoàn thành KPI, còn lại đều không quan trọng.

Nhưng Khương Tiều là thật sự quản thúc bọn họ, bọn họ lúc trước cũng đã thấy được cô là người hung tàn như thế nào. Tiếp viên tàu còn lén lút truyền tai nhau về “chiến công vĩ đại” của Khương Tiều: Đối địch với cô, ngay cả tro cốt cũng không tìm được.

Hơn nữa còn có chó điều tra ở một bên như hổ rình mồi, gặp phải người vi phạm lệnh trực tiếp cắn xé.

Dưới nhiều sự uy hiếp, các y tá có thể không tuân thủ mệnh lệnh và trật tự mà Khương Tiều đã định ra không?

Vốn bọn họ tranh nhau vào đây làm, bởi vì đây là một công việc béo bở, nhưng từ sau khi Khương Tiều tới, các y tá liền cảm giác mình so với mẹ bầu còn thảm hơn một chút.

Khương Tiều đã sớm nói, bọn họ không được động loạn vào mẹ bầu, hơn nữa hiện tại tiếng chuông báo động cũng không vang lên, bọn họ tự nhiên sẽ không đi làm chuyện dư thừa.

Sinh vật ô nhiễm thực sự có thể được thuần hóa, và những y tá này còn đi xa hơn trên con đường thuần hóa.

Sau đó, Khương Tiều cùng ảo thuật gia cầm rương đi đến khu văn phòng, bên trong rương, tất cả đều là hạt giống hoàn chỉnh hắn đã lấy ra.

“Kế tiếp chúng ta sẽ làm gì?”

“Tôi sẽ xóa toàn bộ hơi thở Tà Thần, sau đó để cho hơi thở của ông dính vào những hạt giống này. Bây giờ, ông cần phải phân ra một số lực lượng bản nguyên. Phải, đặt nó ở giữa.”

Ảo thuật gia hơi chần chừ, vẫn làm theo cách nói của Khương Tiều.

Khương Tiều ngay dưới mí mắt của hắn, còn có thể nhấc lên sóng gió gì sao?

Bản thân cô là con tin tốt nhất.

Vẫn là câu nói kia, muốn chết, mọi người cùng nhau chết.

Ảo thuật gia lấy máu trên tay mình, lúc nhỏ xuống, hạt giống Tà Thần rõ ràng xuất hiện dao động bất thường, biểu hiện bài xích, nhưng rất nhanh, không đợi nó dẫn động cảnh báo, đã bị Khương Tiều trấn an xuống.

Ảo thuật gia nhìn đến đỏ mắt, hắn không biết Khương Tiều sao có thể làm được.

Khương Tiều đương nhiên sẽ không nói cho hắn biết, bởi vì đây đã sớm không phải là môi giới của Tà Thần, mà là môi giới của Tà Thần Khương Tiều, đương nhiên bị cô khống chế.

“Tiếp theo, tôi sẽ bắt đầu, ông cẩn thận một chút.” Khương Tiều nói.

Khương Tiều đưa lưng về phía hắn, đem tất cả hạt giống thật cùng hạt giống giả quy lại cùng một chỗ, sau đó lấy con dao găm ra, sử dụng thiên phú 【cắn nuốt】.

Ảo thuật gia rõ ràng cảm nhận được hơi thở của Tà Thần đang biến mất!

Cô thực sự làm được!

Không, hơi thở kia, là bị cô thu nạp vào người! Ảo thuật gia nhìn thấy ánh sáng trắng trên tay cô. Nơi bạch quang đi qua, tất cả đều thuộc về hư vô.

Cắn nuốt tất cả, đây là, là quyền hành của các vị Thần!

Bộ não của ảo thuật gia trở nên hỗn loạn: Không đúng, Khương Tiều không có khả năng là Thần được?

Cô vốn là một bộ phận của Tà Thần, tự nhiên có thể khống chế hơi thở đồng nguyên của mình.

Không, không, không, bây giờ càng không phải là lúc để suy nghĩ chuyện này! Hắn rõ ràng đã bị đùa giỡn!

Khương Tiều vốn nói là, để cho hắn hấp thu lực lượng Tà Thần, thay thế tín ngưỡng của Tà Thần. Nhưng Khương Tiều trực tiếp thôn phệ tất cả hạch tâm, làm sao có thể cho hắn cơ hội thay thế Tà Thần?

Hơn nữa, cô trực tiếp hấp thu tất cả sức mạnh, tiếp xúc trực tiếp với cảnh báo bệnh viện.

Dân số của Tân Trấn, dựa trên những hạt giống này. Không có hạt giống, phó bản tự nhiên biến mất.

Vì vậy, các thai phụ trong khu nội trú, cùng lúc khi chuông báo động vang lên, đồng thời nhận được nhắc nhở: Phó bản đã kết thúc.

Nhóm thai phụ đều ngơ ngác: Tại sao lại kết thúc?

Hình như bọn họ cái gì cũng chưa làm!

Mà trong phòng bệnh số 4, trong nháy mắt nghe thấy tiếng chuông báo động, Hạ Ân không chút do dự mổ bụng mình, trực tiếp đào hạt giống ra.

Bởi vì cách đây không lâu, Khương Tiều đã nói với hắn trên “kênh liên lạc”, “Nếu cậu không phải là mẹ bầu, sẽ là người đầu tiên bị bại lộ. Cậu chỉ có thể ra tay khi tiếng chuông báo động vang lên, chỉ có lúc này, không ai có thể quan tâm đến cậu, cậu mới có cơ hội trở lại hiện thực.”

Trong khu văn phòng, ảo thuật gia có vẻ dữ tợn.

Điều này tương đương với việc Khương Tiều dọn sạch tất cả chỗ tốt ở đây, ném cho ảo thuật gia một cái vỏ rỗng, cái vỏ rỗng này chính là một cái nồi lớn!

Chỗ tốt Khương Tiều lấy, nồi do hắn cõng.

Nghĩ thông suốt mọi chuyện trong đó, ảo thuật gia tức giận gào thét: “Sao ngươi lại dám! Chết đi! Chúng ta sẽ cùng nhau đi chết!”

Hắn dám buông tay để Khương Tiều đi làm, chính là bởi vì hắn cảm thấy Khương Tiều không muốn chết, sẽ không làm loại chuyện tự tìm đường chết này.

Cho dù cô có bao nhiêu âm mưu, thì vẫn là một kẻ yếu đuối, đây là thực tế không thể chối cãi. Chỉ cần ảo thuật gia nhìn chằm chằm vào cô, muốn bóp chết cô còn không dễ dàng?

Quyền trượng của ảo thuật gia giống như biến thành một con rắn, trực tiếp quấn quanh cổ Khương Tiều, “Chết đi!”

Khương Tiều lại nói: “Kẻ yếu, đó là tôi trước kia. Không có nghĩa là tôi bây giờ cũng vậy.”

Cùng loại cấp bậc như ảo thuật gia so sánh, sức chiến đấu của Khương Tiều quả thực rất yếu.

Nhưng sức chiến đấu của cô vốn không phải dựa vào từng phó bản chậm rãi trưởng thành, bởi vì có thiên phú bug này, chỉ cần cô có thể cắn nuốt được, vậy sức chiến đấu của cô liền xuất hiện “biến dị”.

Ảo thuật gia nhìn cô rất chặt, muốn thoát khỏi hắn, chỉ dựa vào hoa ngôn xảo ngữ là không đủ, Khương Tiều nhất định phải tăng thêm thực lực của mình.

Chỉ cần thực lực đủ, cho dù là ở dưới mí mắt của hắn, cũng có thể đào thoát như cũ.

Đồng thời, ảo thuật gia sẽ nghĩ rằng, tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, do đó sẽ buông lỏng cảnh giác.

Khương Tiều vội vàng né tránh, đồng thời vung dao về hướng máu trong lòng ảo thuật gia.

Ảo thuật gia cảm giác được nguy hiểm, hắn bị cắn nuốt của Khương Tiều làm cho sợ hãi, e sợ cô mang theo máu trong lòng mình cùng nuốt, vội vàng trở về bảo vệ.

Nhưng Khương Tiều chỉ đánh lừa hắn, nhanh chóng nhân cơ hội trốn thoát: Cô không chuẩn bị cắn nuốt. Sau khi cắn nuốt lực lượng Tà Thần, thiên phú của cô lại biến thành trạng thái [đã bão hòa], muốn nuốt cũng không nuốt được.

Hơn nữa, không lưu lại hơi thở của ảo thuật gia, sao có thể hoạ thủy đông dẫn?

Cả tòa bệnh viện đều đang chấn động, giống như tùy thời muốn sụp đổ, cảm giác của Khương Tiều hiện tại càng nhạy bén hơn, cô có thể cảm nhận được ngày càng nhiều khí tức khủng bố đang tiếp cận.

“Ảo thuật gia sinh mệnh!”

Đó là đám đại lão của Tân Trấn xông tới, đang gầm gừ.

Một bàn tay khổng lồ rơi xuống từ bầu trời, đè bẹp toàn bộ tòa nhà, với lực lượng tập trung vào hướng của ảo thuật gia.

Ảo thuật gia hét lên: “Ngươi để cho【Trường】trở lại thực tế? Chỉ vì con người? Không phải nói ngươi không quan tâm sao?”

Hắn cảm giác được,【Trường】muốn rời đi.

“Đúng, tôi không quan tâm, nhưng cậu ấy quan tâm.”

Khương Tiều trực tiếp xé rách lớp da trên mặt, lộ ra khuôn mặt trắng nõn tinh xảo phía dưới.

Cô đã nói sẽ đưa anh trở lại.

Họ sẽ về nhà.

“Thứ cậu ấy không thể bảo vệ, tôi sẽ bảo vệ.”

Vô số đạo khí phong tỏa con đường của ảo thuật gia, khóe miệng hắn tràn ra máu, lại hướng về phía Khương Tiều biến mất chậm rãi lộ ra một nụ cười, “Ha ha, thú vị, thế nhưng, thật xin lỗi, uy tín của ngươi ở chỗ ta đã sớm bằng không, cho nên ta cũng để lại cho mình một cái bảo hiểm.”

“Cùng chết đi.”

“Ngươi không phản bội, nhưng người khác sẽ phản bội ngươi.”

“Ha ha ha ha.”

Nụ cười của ảo thuật gia, nguy hiểm và điên cuồng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio