Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh

chương 60: miếng vỏ quế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tôi có ra nhà con Xin chơi một lần, trong những ngày u ám đó.

Bọn trẻ con thiếu ăn, lười chạy nhảy nên khoảng sân gạch nhà con Xin dạo này thưa người hẳn.

Tôi ghé nhà con Xin cũng không phải để chơi u, chơi thả đỉa ba ba như mọi lần. Tôi muốn tặng cho nó một miếng vỏ quế.

Đối với tụi tôi, được ngậm một miếng vỏ quế thơm lừng là điều tuyệt vời, không dễ gì có được. Mỗi lần ai cho một miếng vỏ quế, tôi chỉ dám cắn từng mẩu be bé rồi ngậm thật lâu trong miệng để hít hà. Vị quế cay cay, hăng hăng, ngòn ngọt, ăn xong hơi thở vẫn còn thơm ngát.

Được ông Tư Cang cho một mẩu vỏ quế, tôi bỏ trong túi áo định để dành cho con Mận. Nhưng thèm quá, tôi không nhịn được, cứ chốc chốc lôi ra gặm một tí. Tôi chỉ gặm ngoài rìa thôi. Gặm vòng quanh một hồi, đến lúc mẩu vỏ quế tròn quay như đồng xu, tôi quyết địh chạy đi kiếm con Mận.

Tôi ra sau hè, thấy nó và thằng Tường đang vai kề vai chúi đầu vào một cuốn sách gì đó. Hình ảnh đó khiến tôi tức sôi, mẩu vỏ quế đã lấy ra cầm tay rồi, tôi nhét vào lại túi áo.

Tôi chẳng thèm tặng con Mận nữa.

Chiều đó tôi hậm hực chạy ra nhà con Xin.

Lúc tôi đến, con Xin cùng mấy đứa nhóc đang chơi trò rồng rắn lên mây. Tôi nhanh nhẹn chạy lại nhập bọn, cố tình đứng ngay sau nó.

Chạy qua chạy lại một lát, tôi khều nó:

- Xin nè.

- Gì hở Thiều?

Con Xin hỏi, từ đầu đến cuối nó không hề quay đầu lại mà vẫn nhận ra tôi. Con gái hay ghê!

- Tao cho mày cái này nè.

- Gì vậy?

- Mày đưa tay ra sau lưng đi!

Con Xin đưa tay ra phía sau và tôi rón rén nhét mẩu vỏ quế vô tay nó. Trước đây tôi từng gửi thư cho con Xin. Nhưng lần đó tôi không dám đưa tận tay phải nhờ thằng Sơn đưa giùm nên không biết được cảm giác hồi hộp xen lẫn thích thú khi tự mình đặt vào tay một đứa con gái thứ mà nhờ đó nó có thể biết được mình thích nó như thế nào.

Tôi nín thờ nhìn con Xin cẩn thận mân mê miếng vỏ quế bằng cả tay lẫn mắt, và sướng ran cả người khi nó kê món quà của tôi vào mũi và reo lên:

- Ôi, quế! Ở đâu Thiều có vậy?

- Ông Tư Cang cho tao nhưng tao không ăn. Tao để giành cho mày. - Tôi sung sướng kể công.

Nhịn thèm để tặng vỏ quế cho người khác đối với bon trẻ con chúng tôi chẳng khác nào đem tặng một gia tài. Trong khi tôi đinh ninh con Xin sẽ cảm động cảm ơn tôi rối rít thì nó bỗng làm một chuyện mà giàu tưởng tượng đến mấy tôi cũng không nghĩ nó sẽ làm là quay phắt lại và trước vẻ mặt ngẩn ngơ của tôi, nó nhét trả mẩu vỏ quế vào lại trong tay tôi, kèm theo một câu nói lạnh ngắt:

- Mình không lấy đâu! Thiều đem về tặng cho bạn Mận đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio