Ai cũng có những khó khăn, niềm đau riêng, nó có, Vũ có, Tuấn cũng vậy, chỉ có thể so xem nỗi đau của ai lớn hôn thôi.
Nó, mọi ng cứ nghĩ là sung sướng nhất. Đẻ ra đã xinh đẹp đã có đôi mắt to, trong sáng, có đôi lông mày thanh, có chiếc mũi cao và có làn da trắng mịn. Lớn lên trong gia đình giàu có, có đủ cả cha lẫn mẹ. Nhưng có mấy ai hiểu dk nỗi đau quá khứ của nó, đó là máu và nước mắt. Chẳng lẽ cái gia tài khổng lồ tự dưng rơi vào đầu gia đình nó sao? Ông trời đâu có bất công như thế. Gia đình nó đã chịu bao khổ, bao niềm đau mà có ai biết. Chẳng lẽ từ bàn tay trắng ba nó có thể dựng lên cái cơ đồ to lớn của ngày hôm nay?…. Ngày trc gia đình nó chỉ buôn bán bình thường và có dư giả nhưng từ khi cha nó nhúng tay vào xh đen thì mới phất lên, tiền vào như nc, rồi vs cái trí óc thông minh của mình ông đã dựng lên cơ nghiệp. Nhưng đi đôi vs thành công là sự nguy hiểm vì vậy nó và anh Bảo dk huấn luyện từ bé, dk rèn luyện tiếp xúc vs xác chết vs máu từ bé, còn bao lần bị bắt cóc, bị đe dọa…nước mặt… nụ cười…đan xen vào nhau…
Nhưng thật nức cười khi có dk cả cái gia tài lớn này, bố nó vẫn ko thỏa mãn, muốn có nữa cơ, vì vậy an hem nó phải gánh vác … rồi bao nhiêu chuyện sẽ xảy ra…
(bố nó liên kết vs liên bang buôn bán vũ khí)
Còn Vũ như đã nói cậu chịu sự cô đơn từ bé …
Vs Tuấn, cs “bình yên” của cậu kéo dài cho đến năm t. Bố cậu làm chính trị, suốt ngày chỉ quan tâm tới công việc, mẹ cậu dần xa đọa rồi ngọa tình, rồi đúng hôm sinh nhật cậu, bố cậu đã tự tay…giết mẹ cậu. Một bi kịch, gia đình tan vỡ, nỗi đau trong lòng con trẻ…Cậu đau, cậu buồn nhưng ko dám nói ra, cậu xa lánh bố, xa lánh mọi ng, tự nhốt mình trong cái thế giới riêng (rồi cũng có ngày nó kéo cậu ra, may thật). Để rồi khi ko kiềm chế dk, nó trỗi dậy, nó như con quỷ vậy, có thể giết bất cứ ai xung quanh.
Ngày /, ngày sinh nhật cậu, cũng là ngày mẹ cậu ra đi (tìm đường cứu nc he he), ngày mà cậu đau nhất. Vậy mà cậu vẫn phải đi du lịch sao?
Trên máy bay
Vũ và con nhỏ ngồi chung hàng ghế
Nó và Tuấn ngồi chung
Quỳnh +V.Anh
Thành cũng đi nhưng ngồi mình và luôn phóng tầm mắt về phía Vy, nhinfko chớp luôn (cu cậu kết Vy oy`, đây gọi là ty sét đánh)
Vy ngồi ngả ra sau ghế và nghĩ tối câu nói sáng nay của ba “con đi chung vs con trai chủ tịch Trịnh và ngài chủ tịch Liên hợp quốc vì vạy phải biết nắm bắt. Con hiểu ý ta chứ?
Ba yêu con. Chúc con đi bình an!”
Tuấn vẫn ngồi yên, cậu lấy cái tai nghe ra nghe nhạc.
-Thưa quý khách! Xin mời tắt điện thoại, máy bay sắp cất cánh
VŨ đang chơi game, nhìn lên thấy cô tiếp viên đang nhìn mình bằng ánh mắt hình trái tim cộng vs ánh mắt con nhỏ ngồi bên cạnh, cậu nổi da gà
-Chết tiệt! Ông tổng thống ki bo kiệt xỉ, sao ko cho dùng máy bay riêng đi, bực hết cả mình.
-Ê cu, ca vừa thôi mà bỏ đầu ra cho tôi ngắm người đẹp! _Thành đẩy đầu nó ra để nhìn nó
-Háo sắc! _Vũ đánh cho câu rồi cố tình ngồi che – Tao nói thật nhá, con nhỏ đó thích tao rồi nên mày đừng có mơ đi _Vũ thì thầm vào tai Thành
-mày next đi, đồ con gà!
-Mày là đồ con bò
-Con gà
-Bò…
Cả lại cãi nhau, Vy ngồi trên ko nhịn dk cười, bò và gà là cái tên nó đặt mà, h lại dk sử dụng nhiều như vậy
-Này?! Mình nghe vs nhé! _quay sang Tuấn nó nói giọng nhẹ nhàng và nở nụ cười sát thương lớn, nhưng cậu ko có phản ứng ì, kể cả khi nó lấy tai nghe của cậu cho vào tai mình. Nó cứ ngồi như thế, cậu cứ ngồi như thế, cả ko nói ì.
Thành ngồi dưới tức quá
-Mẹ kiếp, phải tao thì tao đã nắm tay dk rồi
-Tao thì đã hôn dk rồi ha ha…_Vũ
Đến nơi là buổi tối nên cả lũ lăn ra ngủ
Sáng sớm hôm sau Thành cố tình dậy sớm định sang phòng Vy kêu đi tập thể dục cùng (ý đồ đen tối)
-Ai đây? Có chuyện ì vậy? _nó nói vs giọng ngái ngủ khi có tiêng gõ cửa
-Cậu có thể đi tập thể dục cùng tôi ko? _lời nói ngọt ngào dk thốt ra từ miệng cậu
“mẹ kiếp phá giấc ngủ của mình, con bò điên, bực mình quá đi thôi”
-OK đợi mình chút!
“xí, ko phải để giữ mối quan hệ tốt đẹp vs gia đình cậu thì tôi đếch them đi, hừ hừ”
Nó đi ra vs bộ đồ thể dục, tóc búi cao, trông rất dễ thương
-Gọi cho Quỳnh và V.Anh nữa nha _nó đề nghị
-Uk _mồn thì nói thế thôi nhưng ruột gan thì đang tức điên lên kia kìa, cu cậu muốn đi riêng cơ.
Họ đang đi thì gặp Tuấn cũng mặc quần áo thể dục, đoán là cũng tập thể dục buổi sáng
-A, Tuấn, đi chung đi! _Quỳnh mừng rỡ, kéo Tuấn đi cùng _con này nó tự nhiên thế đấy) –À gọi luôn cả Vũ đi đi
-Khỏi, con gà đó chưa dậy đâu _nó chán nản nói
-Hả? _cả cung đồng thanh
-À hi hi, tôi đoán, tôi đoán í mà, cậu ta chưa dậy đâu hì hì _nó cười chữa cháy
-Đúng đó, nó chưa dậy đâu, h có tiên mới gọi dk nó dậy thôi. _Thành hiểu chuyện nói
-Nhưng ai lại để cậu ta ở lại _Quỳnh tiếc nuối (phải có trai đẹp đầy đủ cho bà này ngắm chứ)
Họ đi đến phòng Vũ gọi nhưng ko có ai tl
-Ko có chìa khóa thì cậu ta ko dậy đâu _nó nói
-Có!
-Hả?
-Ella ta đây mà, tất nhiên là có chìa khóa rồi ha ha_ Quỳnh cười đắc í rồi rút chum chìa khóa ra (công phu từ bé của Quỳnh đó, những lúc cấp bách phải sử dụng chiêu chôm chìa khóa của cô nàng) -Hôm qua mình xuống phòng bảo vệ lấy thêm chìa khóa phòng cậu (chỉ vào nó và V. Anh) nhưng thấy cả chum của phòng VIP nên lấy luôn, ai ngờ hữu dụng ha ha..
-Ella, tôi nghe cái tên này ở đâu rồi nhỉ? _Thành thắc mắc khi cả bọn đã đi vào.
Bước vào phòng VŨ, cậu ẫn đang ngủ rất say, mọi ng gọi nhưng ko dậy.
-Để tôi! _nó ra tay, vẫn ciêu cũ nhưng hiệu quả cao. NÓ dùng gậy đập vào chuông báo động, cậu ta ngay lập tức ngồi phắt dậy
-Đi thể dục chứ?
-Ko, dẹp đi _cậu lại nằm xuống
-Ko đi này!.._chưa kịp nằm thì đã bị Thành lôi đi sềnh sệch
-còn con nhỏ phong bên? _nó thắc mắc
-THôi kệ cho nó ngủ đi_ Quỳnh hồn nhiên đáp
-Ì chứ, có mỗi thể dục thôi mà cũng lôi cả lũ đi là thế nào? Mệt chết đi dk _Vũ nhắm mắt (ông này giỏi nhỉ, nhắm mắt mà vẫn đi dk), giọng nói còn ngái ngủ.
-Cẩn thận! _mọi ng kêu lên
Bộp…biết ngay mà, thích nhắm mắt đi hả. Vũ đập đầu vào cây dừa, từ đó tỉnh hẳn.
“mẹ kiếp từ h mình ko bao h ăn dừa nữa, cho chúng nó ế luôn. Đến mày mà cũng dám trêu ông hả? hừ hừ bực mình thật đấy”_Vũ nghĩ
“Cho chết, tên đầu gà ngu dốt, ha ha ha ha” nó cười thầm trong bụng
-Mọi ng, đợi tôi vs _ con nhỏ chạy đuổi theo
-Nhỏ đó là ai vây,? Bộ chúng ta quen hả? _Vũ ngết mặt ra
Bốp……..
-Cái đồ trí nhớ con gà!_ nó tự dưng lấu tay đập vào đầu Vũ
-Cậu…_Vũ tưc nhìn nó
“ôi trời ơi, mình vừa làm cái ì vậy?, Quên mất, quên mất. Lạy chúa. A men!”
-Hì hì, sr sr, mà đây là ng mà thắng cùng cậu trong phủ tổng thống đó, sao quên nhanh thế, hì hì _nó nở nụ cười dễ thương
-Giả nai kìa! _Việt Anh ghé sát vào tai nó thì thầm. NÓ quay sang dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn cậu, muốn nói “Cậu vừa nói ì? Các cụ nhà cậu vừa nhắn vs tớ rằng cho thằng Việt ANh xuống chơi vs các cụ cho vui đấy! Tôi giúp nhé!”. Còn V.Anh ngay lập tức lơ đi,cái dáng vẻ ngông nghênh, cái kiểu ta đây biết hết rồi, ko phải dấu
-Ơ mà sao Vy biết biệt danh của Vũ là gà thế nhỉ? _Thành chợt lên tiếng, ánh mắt long lanh nhìn nó.
-À hì hì (ko cười ha ha ở đây đâu , ngại lắm ) à… ừ thì…À lúc trên máy bay mình có nghe ng nói chuyện vs nhau nên biết í mà hì hì…
-Uây Vy tinh í thật đấy, đúng là mẫu con gái của mình đấy ha ha. Mà vy thích những ì đấy? (bố bày lợi dụng quá đi)
-Hả?
-À ha ha ko còi, tên này _chỉ vào Vũ- là gà í mà ha ha
-Cậu có muốn chết ko hả? Tôi vứt cậu ra biển chi cá xuyn xuýt ăn bây h. _Vũ bức xúc, nãy h bị dìm
-SAi rồi, xin xít kêr
-Thì sao?
-SAi chính tả chứ sao nữa. Chữ thì như gà bới lại còn sai chính tả. Ko hiểu giáo viên lp cho cậu lên lp kiểu ì nữa. Tôi phải tìm con mụ đấy và kiện mới dk.
Cả lũ ngán ngẩm
“Trời ơi, quỷ xa tăng đang làm ì nhỉ? Sao ko đến bắt tên này cho rảnh nợ nhỉ?” _nó nghĩ thầm
“ôi ôi mình là nguyên nhân cho anh í cãi nhau kìa, ha ha, về phải kể vs tụi bạn mới dk, ha ha…” con nhỏ vừa nãy thầm nghĩ.
Tuấn dường như ko thể đợi dk nữa, tai nghe nhạc và chạy lêc trc
-Ơ, tên kia phải đợi mọi ng chứ? _Quỳnh gọi theo
-Thôi trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, chúng ta đi thôi _Vy vẫy bảo ng bạn đi
-Ơ Vy, đợi mình nè! _Thành chạy theo Vy
-Thằng trời đánh kia, có đợi bố ko _Vũ í ới gọi Thành
-Ơ ơ, mọi ng đi hết rồi à, đợi em vs _con nhỏ sau hồi suy nghĩ cũng trở về thực tại và chạy theo mọi ng
Đi dk hồi thì Quỳnh bỗng dừng lại hét lớn
-Mọi ng, mọi ng, chạy thi đi, ai về nhất sẽ dk quà nhau
-Quà ì?
-Là…._QUỳnh ngập ngừng vid chưa nghĩ ra
-Chọn ng khác giới và kiss. OK! _Việt anh chen vào
-OK, tán thành, tán thành _Thành nhảy cẫng lên rồi nhìn sang Vũ nói chuyện bằng mắt
“-Tao nói oy`, tao sẽ hôn dk mà_Thành ánh mắt long lanh, đang tưởng tượng
-Hừ, mày đừng có mơ, cơ hội nắm tay còn chưa có, mà nhỏ đó thích tao mà _Vũ nhìn ánh mắt đắc thắng
-Đừng có khinh tao, cẩn thận, tao thắng tao sẽ hôn mày đấy _Thành ánh mắt nham hiểm
-Oái, thằng gay, tánh xa tao ra
_Vũ ánh mắt lo lắng (hời hợt), tay bịt mồm, đứng ra xa”
Cuộc nói chuyện kết thúc.
-Nào chạy nhanh lên
Lúc đầu mọi ng chỉ chạy vs vận tốc bình thường nên ngàng bằng nhau, chỉ có con nhỏ ngu xi đó là chạy sau cùng. (mẹ í mặc váy ngắn đến đùi non, mặc áo cộc cách điệu, trang điển đậm, lại còn đi con phân nữa. Ra mồ hôi để mà chết à).
Còn khoảng m, mọi ng bắt đầu tăng tốc. Vy vượt Việt Anh và Quỳnh để lên vị trí thứ sau Thành và Vũ. Tuấn dường như ko muốn tham gia vào cuộc thi nên vẫn bình thản mà chạy. Nó bỗng dừng lại, chạy ra phia Tuấn nắm lấy tay cậu và giục
-Chạy nhanh lên nào
Tuấn giật mình, tự dưng có cảm giác giật điện (từ trc đến h chưa có đứa con gái nào dám tự í động vào tay cậu). BÀn tay cậu bắt đầu nóng lên, cảm giác ấm áp và nhẹ nhàng. NHưng cậu ko quen, vs lại chỗ nó nắm cậu bắt đầu cảm thấy nóng, cậu tử rút tay mình ra khỏi tay nó, thụt lại phía sau. Nó thấy vậy ko tỏ ra khó chịu mà cùng lùi lại nắm lấy cổ tay cậu
-Cậu ko muốn là ng phải về cuối chứ?
Thế là nó kéo cậu đi suốt quãng đường. Vừa nãy Quỳnh và Việt anh đã vượt h thì lại bị nó cho hít bụi đằng sau.
Thành thấy vậy thì tức tối, đếch có hứng chạy nữa nên dừng.Chỉ còn lại Vũ, cậu ko nhường ai hết, vẫn cố sức chạy về đích.
Còn m, nó ko thể chạy nếu cứ kéo Tuấn dk, nó thả tay cậu ra và chạy lên.
Khi bàn tay nó buông ra, cậu chợt thấy hụt hẫng, cảm giác đánh mất thứ ì đó mà mình mới tìm dk. Ko dễ chịu chút nào. Cậu dừng hẳn, và đi bộ đến.
Còn m, cả cùng gắng sức. Sắp đến rồi
m…vẫn ngang nhau
m….
Đến đích