Tại khu vui chơi
Một tiếng
-Kít....- Nghe chói tai
Nó và bọn bạn đặt chân đến khu vui chơi cảm giác mạnh vừa xuống đến nơi
thì một cạnh tưởng kinhh hoảng
Bọn hắn cũng đến đây............ không chỉ vậy còn có thằng bạn thân của nó
- Thằng,.......... Đạt,,,,,,,,- châu lắp bắp mặt đỏ trót
- Sao??????????????- vân anh nhíu mày quay ra
- Được lắm- trường
- Hello vân anh xinh đẹp- duy tí tởn vẫy tay chảy tót sang chỗ vân anh
- Xinh từ bé- vân anh khó chịu
- Lại gặp thằng quái quỷ ở đây- vân anh nghĩ thầm
- Vân anh nghĩ gì đó- duy tò mò
- Ờ... không có gì- vân anh lảng đi
Hắn cùng nhi và đạt sang chỗ bọn nó
- Không ngờ lại gặp- hắn
- Đen thôi- nó cười miệt
hắn nhíu mày, khó hiều
- Không ngờ cũng có lúc anh trở nên ngu như thế, ý tôi là hôm nay là ngày đenn nhất đời tôi khi gặp anh ở đây- nó vênh mặt
- Đen.......ư......Đỏ ..... vẫn vậy- hắn
- Anh......- nó
- Mày được lắm- châu với linh thủ sẵn tư thế chờ thằng đạt
Đạt sợ quá đi sau úp vào người nhi
- Đạt sao đấy- nhi
- Bọn bạn đạt nó............. Á ............. Cứu tao với.....- chưa nói hết câu đã bị vân anh lôi ra một góc, châu linh đi theo nhảy vào
- Đừng tao chưa muốn chết.- đạt tỏ mặt bi thương
- Đấy là do mày- vân anh nói rồi đấm mạnh vào đạt, đạt la oai oái
- Dám bỏ bê bạn bê này- châu đấm thêm cái nữa
- Dám bán đứng bạn bè náy- Linh vặn tay đạt
- Tao chưa bao gờ bán đứng bọn mày- đạt thảm thương nhăn mặt vì đau
- Vậy là gì- vân anh
- Khi chưa được giá- đạt
- Mày.........- vân anh, châu, linh mặt bừng bừng đánh cho thằng đạt dừ tử
- ÔI.. Đừng........ tao xin............ đau quá.......... từ giờ..... không dám tái phạm nữa....... xin mày.......... dừng lại- đạt khó nói vì bị bọn bạn đấm liên tục
Hắn choáng khi nhìn thấy thằng đấm như vậy
Nhi hoảng hốt chạy ra xin bọn bạn nó thì bị bọn bọn nó bỏ ngoài tai, vẫn chăm chăm đấm mục tiêu
Nhi chạy ra chỗ nó
- Này.. Quỳnh anh........ đạt đau lắm rồi đó............. quỳnh anh giúp mình ra nói với bọn họ tha cho đạt đi- nhi khẩn càu
Nó đưa mắt ra chỗ trường, hiểu ý nó trường nói
- Thôi, thế đủ rồi/......... đừng làm mất thời gian chơi- trường
- Lần này đi chơi tha cho mày sớm, còn tái phạm đừng trách- vân anh gằn giọng
- Nhớ đấy- Châu
Đạt đứng dậy, nhi chạy ào ra hỏi tới tấp
- đạt đau lắm không- nhi lo lắng
- Không sao, không đau ( đánh thế vẫn không đau)... đi thôi- đạt nhăn nhó
Vân anh tiến bước về cốc đầu duy, giờ duy mới hết run
- vân anh sẽ không làm thế với duy đâu nhỉ- duy tươi rói
- Chưa biết,... có thể nặng hơn....- vân anh buông một câu thờ ơ rồi đi về chỗ nó
- Vậy chúng ta đi chung nhé- trường
- Được- tất cả đồng thanh
- Chia nhóm thành , vân anh, duy, quân, quỳnh anh một nhóm, tao, linh, châu,nhi, đạt một nhóm.. okee----- trường
- Oke- đồng thanh
Chia nhóm xong mỗi nhóm rẽ một ngả
- Chơi trò này đi- vân anh háo hức nhìn thấy trò thảm bay hai chiều
- vân anh không sợ à- duy lạ lùng nhìn vân anh
- trò này thì nhằm nhò gì- vân anh cười tự mãn
duy mặt ỉu xìu vì không được lợi dụng vân anh sợ, để lắm tay vân nah
- Còn cô, sợ không- hắn quay sang
- Tèm nhèm- nó đắc ý
- Lên thôi- vân anh
tất cả đã thắt dây an toàn,
- ôi sướng quá- vân anh
- mát quá- nó
trò chơi cứ lắc đảo tung lên, ai cũng hét ầm lên
hắn với duy dơ ra như việc trò này là trò trẻ con vậy
Chơi hết trò này đến trò khác, duy lén la lén lút giờ vờ đánh lạc hướng rồi vân anh cả duy đi với nhau cho lãng mạn
để lại hắn và nó
- Bọn này đi đâu hết rồi- nó cau mặt
rút điện thoại ra gọi cho vân anh
-Ta gặp nhau chiều thu tháng ,
vì nụ cười ấy cho em nhớ mong từng ngày.
Đêm về nghe lòng thương anh mất rồi,
ngại vì mình con gái.. phải làm sao?! Trời ơi.. Trời ơii !!!
Lỡ buông lời yêu anh, sợ anh xa lánh.
Biết sao giờ vì chỉ thấy nắng trong tim mình.
SAY YOU DO, SAY YOU DO !!!
Lỡ mai mình yêu nhau,
đừng cho em ngóng những trưa hẹn dù trời nắng hay mwa trên đầu.
SAY YOU DO, SAY YOU DO !!!
Em nằm mơ nói tiếng yêu anh.
Vì mai là thức giấc sẽ không dám cho anh ngàn tiếng ca.
Em yêu anh, em yêu anh, yeah yeah yeahhhhh
Say you do- tiên tiên
- Không nhấc máy- nó tức
- giờ đi đâu-nó quay sang hỏi hắn
- đi về thôi. tôi đưa cô về- hắn
- Ừ- nó
Đi trên đường đến bãi đỗ xe. nó và hắn cảm thấy ngượng ngịu, cảm giác lạ thật, trước gờ đứa đi với nhau toàn cãi nhau um lên. giờ lại im lặng không nói tiếng, cảm giác giờ tim đập thình thịch
- Cô đội mũ vào- hắn lấy con xe mô tô
- anh đi xe này- nó nhíu mày
- ừ sao đâu, mà cô hỏi làm gì- hắn
- không có gì- nó
Đến nhà nó , dừng chân trước ngôi nhà được tạc mĩ cẩn thận , tinh hoa rõ nét, tuy không cao ngạo sang trọng như cắn biệt thự nhưng nhà nó lại toát lên vẻ huyền bí, khiến cho người ta phải chớp mắt liên tục
- nhà cô ở đây à- hắn
- ừ- nó
- đẹp thật đấy- hắn
- cũng bình thường- nó
- ừ, vậy tôi về đây, ngủ ngon- hắn
nó đơ, sao hắn chúc mình ngủ ngon sao? hắn đứt dây thần kinh à?? nó sực tỉnh
- ừ, anh về đi,- nó
- tôi về đây- hắn quay xe
- cảm ơn anh đã đưa tôi về- nó nói lí nhí
- cô mà cũng biết cảm ơn sao??- hắn nói đểu
- này. tuy tối bướng nhưng không có nghĩa là tôi không biết tôn trọng đâu nhá.....%&%%^^^......- nó phun ra
- thôi thôi, dừng loa phát thanh lại, tôi chấp nhận lời cảm ơn, tôi về đây- hắn
- ừ, cẩn thận đấy- nó vẫy vẫy
hắn không nói gì phi xe về, nó và hắn về tới nhà vùi mặt xuống giường, hình ảnh của cả hai cứ bay đi bay lại trong đầu