Trở lại hiện tai, hắn vẫn mơ mơ màng màng, rồi tự cốc vào đầu mình mấy phát
- Mình điên rồi. Sao mình phải nghĩ chứ, đó chỉ là xô xát, xô xát.... là xô xát- hắn lẩm bẩm rồi vào phòng tắm
Đến khi ra ngoài hắn vẫn còn lẩm bẩm
Đó chỉ là xô xát., mình điên rồi , hắn nằm phịch xuống giường miệng vẫn lẩm bẩm rồi ngủ luôn( ây da cái anh này thích người ta thì cứ chối)
Tại bar Minh
- Cậu về đi, muộn rồi đó.- minh nhăn mặt
- Mấy giờ mà bảo muộn- nó gắt
- h- minh nhìn đồng hồ
- Chốc nữa tôi về- nó vênh mặt
- h phút cậu về, nhớ đó- minh
- biết roài- nó thở dài, tên minh này lúc nào cũng quán triệt nó
- tôi thấy bây giờ cậu đi học toàn ngủ- minh chất vấn
- trước vẫn vậy mà- nó
- không, giờ cậu ngủ nhiều hơn, rất rất nhiều.- minh
- đâu mà- nó chối quanh
- nói mau, lý do thức đêm, nếu không tôi sẽ xử phạt cậu- minh lên giọng
- không nói- nó vặn
- cậu nhất quyết không nói- minh
- không nói- nó
- được, năm không gặp cậu bắt đầu không coi tôi ra cái gì, tôi sẽ cho cậu biết- minh mặt gian
- cậu định làm gì- nó thủ thế đỡ
- tôi sẽ..........- nói rồi minh dùng tay giữ chặt tay nó. một tay véo má nó
- nói- minh véo manh
- A...ui....đau.....đừng mà- nó
- nói- minh véo mạnh hơn
- tôi nói...- nó
- mau lên, tôi không thích lề mề- minh quát
- tôi ......- nó
- nói- minh tức
- Xem bóng đá- nó cúi mặt
- Sao?- minh
- Thì bây giờ đang là champions league- nó
- Vậy sao? tôi tưởng cậu làm j hóa ra xem bóng đá, cậu thích xem lắm sao- minh tò mò
- Rất thích- nó cười
- Xem thì xem, nhưng chừng mức thôi, cậu còn phải học- minh chỉ giáo
- tôi vẫn học giỏi đó thôi- nó nở mũi
- Ừ thì bây giờ cậu vẫn giỏi nhưng nếu sau này xem nhiều thì thành tích của cậu sẽ giảm sút thậm tệ...........%^&&^[email protected][email protected]- Minh thuyết trình bài
- Tôi biết........ biết rồi mà..... h rồi...... tôi về đây nha- nó chuồn lẹ
- Tôi đưa cậu về, - minh nói kéo nó ra đứ về
Đi trên đường
- Sao cậu bênh tên đó- minh dò
- tên nào- nó
- thì quân- minh tức khi phải nói tên hắn
- À. tôi chỉ giúp hắn thôi- nó
- Cậu thích hắn ta- minh
- Linh Tinh- Minh nói làm nó giật băn mình, thích, thích hắn sao, nó không thể thích hắn, nhưng sao nó lại cảm thấy thứ gì đó rất lạ
- Thật chứ- minh
- thật - nó hét
Về đến nhà nó
- Cậu đi cẩn thận- nó vẫy tay
- Ừ, ngủ ngon nhé- minh
Nó bước lên phòng, ôi chao, cái hình ảnh nó ôm hắn, thật là, hình ảnh đó không buông tha cho nó, bám theo nó mãi
- ây, sao mình lại bảo hắn đi nhanh làm gì không biết?- nó vò đầu bứt tai
- Chỉ là không may thôi.- nó tự nhủ
Nó chạy vào lột xác trong phòng tắm chui ra, nằm ngủ mà không tài nào ngủ nổi, ấy vậy đêm khuya sao sáng thanh tĩnh, có con người cùng thằng trắng đêm