Ở căng tin
Nó lẽo đẽo đi theo phong liếc ngang liếc dọc sợ bọn bạn kéo tới ( chuẩn bị rồi) , vô thức kéo lấy áo phong làm phong giật cả mình, tuy đã tiếp xúc với con gái nhiều nhưng mà nó chạm vào cứ như bị điện giật, quay ra thấy nó đang run cầm cập, phong đứng lại vỗ vai nó
- Quỳnh Anh! Quỳnh Anh!- phong vỗ vỗ vai nó liên tục
- Hả- nó giật mình quay ra
- Không phải sợ- phong trấn an nó
- Không sợ sao được, bọn này chúng nó mà trêu thì có mà sang năm cũng không hết- nó bi thương
- Có cách - phong cười
- SAo- mắt nó sáng rực rỡ
- Bây giờ quỳnh anh chỉ cần lơ đi lời nói của bọn họ, cứ ngồi nói chuyện với phong là ok ngay- phong nham hiểm
- Liệu có được không- Nó rén
- Yên tâm đi, nếu bọn họ nói mà quỳnh anh không nghe tức khắc chán thôi- phong cười
- Bao nhiêu % - nó xác định lại
- ,%- phong
- thế còn ,% - nó ngang ( bó tay với bà này)
- Thì chúng nó trêu quỳnh anh đến sang năm- phong tỉnh bơ
- Này- nó cáu
- Thôi cứ làm theo thế ok- phong cười cười
- Ừ, nhờ cậy vào phong- nó vỗ vai phong quyết tâm vào chỗ ngồi
- Quỳnh Anh ăn gì?- phong
- Chị ơi cho em như cũ nhé- nó hét vang dội cả căng tin
- Này!!!!! - phong vỗ vai nó
- Hử- nó quay sang
- Quỳnh anh định gọi cả cái bảng thực đơn hử- phong kinh hãi
- Điên à- nó cáu
- Không có gì, tưởng quỳnh anh gọi cả thực đơn- phong cười
- đừng có nghĩ xấu người khác, lần trước gọi thế là để troll phong thôi- nó cười cười
- ừ ừ - phong cười khổ, troll gì mà dã man thế, làm người ta cháy cả thẻ
- Òa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - châu vỗ vai làm nó giật cả mình
- ....- nó im lặng liếc sang châu
- À vào ngồi ăn luôn đi- phong cười
- Ok- châu hớn hở
- Vào ngồi đi- châu kêu bọn hắn và bọn bạn nó
- Ừ- đồng thanh
- Này châu ơi- vân anh cười
- Ơi - châu cười lại
- Hôm qua mày có xem The Heirs không- vân anh
- Có - châu
- MÀy thấy bọn nó hôn nhau say đắm không- vân anh cười liếc sang mặt nó đen xì, còn hắn cười hơn hoa
- Nhắc tao mới nhớ, phải công nhận luôn í, mai phải nhờ đứa diễn lại cho xem, chứ tao kết cảnh cháo lưỡi đó rồi đấy- châu
-................- nó quay sang cầu cứu phong
- Quỳnh anh mai đến trung tâm nhảy của phong đi- phong hớn hở
- hả phong có sao?- nó ngại quá đâm ra phối hợp không ăn nhập
- Tất nhiên- phong cười nháy mắt với nó làm hắn đang cười vì trêu nó phong dưng khựng lại cứng nhắc
- Chiều phong qua rủ quỳnh anh nhé- nó cười
- OK, nhưng mà..............- phong
- Mà sao......- nó
- Quỳnh anh có piết nhảy không?- phong
- chút, nhờ cả vào phong chỉ giáo- nó cười cười
-............................- bọn bạn nó bị phong với nó tấn công mồm liên tiếp không thể tren ngang được, còn hắn thì hỏa bốc lên tới não
- yên tâm đi- phong cười
- À nhưng mà sợ phọng bận với người yêu, nếu rảnh đi cúng được- nó
- không sao hết- phong phẩy tay
- Mày về mà lo cho bọn người yêu, rủ quỳnh anh đi nhỡ tưởng người yêu mày chúng nó đánh ghen thì sao- hắn tức quá phụt luôn ra câu chả ăn nhập tý nào
- Yên tâm đi ông anh họ, bọn người yêu em chưa đủ tuổi đâu- phong cười
-..............- hắn tức quá đá ghế cái lên lớp ngồi luôn
- Thôi bọn tao ăn no rồi lên lớp đây- bọn bạn nó
- Ơ nhưng tao chưa no- châu mặt xị ngồi lì ở ghế nhất quyết không ra
- Để nó xuống- nó quát vân anh
- Nó no rồi- vân anh kéo châu về lớp
- Quỳnh anh thấy sao?- phong cười
- Tại hạ thật khâm phục đại nhân, nếu có dịp tại hạ sẽ đền ơn báo đáp- nó cháp tay như trong phim kiếm hiệp
- HA HA HA - phong cười ầm lên