- Tý nữa lên tầng lấy áo mặc vào rồi đi ra ngoài chơi, đêm về ở đây rét lắm đó- hắn quay sang nhìn nó,
- ..........- nó trợn tròn mắt nhìn hắn
- Sao thế- hắn nhíu mày, chẳng lẽ vừa rồi mình nói sai ở điểm gì sao
- Anh nhắc lại đi, tôi chưa nghe rõ- nó làm bộ dạng khó hiểu
- Chốc cô lên mặc áo ấm vào rồi đi xuống chơi, đêm ở đây rét - hắn cau mày, mình có ý tốt mà lại ..................
- HẢ?????????? À...................Ừ Ừ Ừ- nó gật như thiểu não, tên này hôm nay bị làm sao nha, uống lộn thuốc hay sao ý, tự nhiên quan tâm mình, à mà hắn có bị gì đâu mà uống thuốc, chắc vừa đi chơi đụng vào đâu nên đơ mới hành sự thế, bình thường toàn to tiếng hôm nay lại dịu dàng thế, lại đứt dây thần kinh rồi, chắc vậy, đúng là đứt thật rồi, tự nhiên quan tâm mình, đúng là trở trời mà ( người ta quan tâm mà cứ ......................
- ..................- bọn bạn nó đưa mắt nhìn nhau, ha ha anh quân tấn công rồi, lại chuẩn bị có đôi yêu nhau rồi, ấy da mà chúng nó tình củm nhá, làm gato lòi mắt ra, nhưng mà sợ nó không đồng ý nên cái ảo tưởng này quả khó khăn thậc .............. ( thế mà gato..........chịu mấy chệ )
- Tôi..............Tôi lên lấy áo - nó nhận ra ánh mắt tràn ngập ghen ăn tức ở của bọn bạn, lé tránh ánh mắt đó, chuồn chuồn lên tầng
- Đợi tao - vân anh với châu í ới đuổi theo sau
- Mày thích quỳnh anh hử- duy đứng dậy , đi ra đặt mông vào chỗ nó vừa nãy thì thầm vào tai hắn
- Mày lo cho mày đi, Chớ lo cho tao- hắn phẩy phẩy
- Tôi hỏi thật đấy- duy dí sát vào mặt hắn
- Tao không thích đàn ông - hắn ẩn mặt duy ra, lé tránh câu hỏi
- tao hỏi thật đấy- duy nghiêm túc ra vẻ cụ non
- Vớ vẩn - hắn ngại quá, ấy da sao mình tự nhiên bảo nó làm gì không biết
- Ừ, thế sao mày quan tâm quỳnh anh thế- duy lại châm chọc
- ..............- hắn liếc mắt duy
- vậy là mày thích quỳnh anh hahaha- duy cười
- mày có tin là tao nói với vân anh cái chuyện của mày không???????- hắn cười đểu
- hơ hơ tao lên lấy áo- duy vừa nghe thấy hắn nói mặt lập tức biến sắc, phóng vèo len tầng
- Anh quân, anh đưa em đi mua áo khoác nhé, em quên chuẩn bị rồi- uyển nhã bíu lấy tay hắn, tỏ mắt hết sức bi thương
- Tự mua, cô cũng không phải còn bé- hắn đẩy tay uyển nhã dửng dừng dưng đi về phòng
- hừ- uyển nhã tức phòi máu ( chết mày đi)
----------------- Phòng Nó -------------------
Nó cứ phây phây lâng lâng đi lên phòng, ngơ ngơ ngáo ngáo đi đâm thẳng vào cửa ( Á đù)
- Á - nó xoa xoa đầu
- À kinh nha được anh người yêu quan tâm tí mà trên mây rồi nha- châu cười cười
- Người yêu nào???- nó ngại quá quay ra thấy hai con bạn mặt đểu kinh khủng
- Đừng có giả ngu nữa- vân anh dí đầu nó cười
- Có mày í- nó dí đầu lại mặt đỏ tưng bừng
- hơ hơ, liên quan, tao có ai quan tâm đâu- vân anh
- ............- nó ngại quá
- Tao là tao thấy gato thật đó- châu đập vai nó mặt nghiêm túc hết sức
- Vớ vẩn- nó ngại quá quay mặt đi
- ........- con bạn nó quay ra nhìn nhau cười cười, chuẩn rồi nha con này yêu đương rồi nha , ấy mà cứ chối, phải làm cho con này yêu mới được không thì phí anh hot boy mất
--------
Ở bãi đất, đám bạn nó đang đốt củi sưởi ấm, ngồi díu dít vào nhau,
- Rét thật đó- châu hơ hơ tay rồi áp vào mặt
- Thế mà trưa nóng thế, thời tiết thay đổi thế này chắc ốm mất- nó thiểu não
- đồ ngu, ở đây ngày có mùa- hắn chuẩn bị thuyết minh, tỏ vẻ hết sức thông thái
- HẢ- nó kinh hãi, năm có mùa chứ, ngày có mùa đúng là lạ, quá lạ
- sáng là mùa xuân, trưa mùa hè, chiều mùa thu, tối mùa đông- hắn cười vì sự ngây ngô của nó, định gõ cho nó cái nhưng sợ nó rống lên thì mệt
- Hử- nó vẫn ngu ( trời ơi sao EQ bà này thấp thế)
- Thời tiết ở đây là như vậy, vì vậy mới được nhiều du khách đến, - hắn cười
- HỬ- nó vẫn ngu
- Lên Google mà sớt - châu gõ nó cái
- Ừ - nó bật máy ra bắt đầu tìm tìm
phút , phút cả đám tĩnh lặng không nói câu gì, trật tự , im lặng hòa với cảnh khuya trên vùng đồi núi tây bắc, gió rít từng cơn, lửa cháy bập bùng
Hắn khẽ nhìn nó, chắc gió lạnh nên tay nó run run, lại không mặc nhiều áo đây mà, mặt lúc thì tái đi vì lạnh, lúc thì hồng lên vì tay chạm vào lửa để sưởi ấm, nhìn muôn vẻ, hắn nhìn nó, cảm giác ấm áp lại ào tới, ước gì bây giờ ngồi cạnh ôm đế sưởi ấm cho nó nhỉ, nắm tay nó cho bớt lạnh, được quan tâm nó chính thức mà không bị nó đục khoét nhỉ, chỉ có mấy cái đó thôi sao mà khó thế, hắn lại thở dài cúi xuống nhìn ngọn lửa cháy bập bùng như tình yêu của hắn dành cho nó, ngọt ngào, ấm áp nhưng không chạm vào được ........... ( ai bảo anh không tỉnh tò giờ con ngồi than ngắn thở dài làm gì??)
Nó cũng thi thoảng khẽ liếc liếc hắn nha ( ái dà) giờ mới để ý kĩ tên này đẹp trai thật đó, mà dạo này lạ ghê, hay quan tâm mình ghê , lại còn thích chính đốn mình, à mà sao mình chả thấy khó chịu mà lại thấy vui vui xen chút hạnh phúc, khó hiểu khó hiểu quá khó hiểu
- Sao im thế- châu buột mồm
- chả có gì để mà nói- linh hơ hơ tay vào lửa
- quỳnh anh- châu hét
- ơi- nó
- hát đi- châu cười
- hát ư, làm gì có nhạc- nó cười lại
- quân- duy hét
- mang đàn xuống đây- duy cười
-.......- hắn im re đi lên lấy đàn,( tại hát cùng chụy ý nên mới chấp nhận đi nếu không thì đừng có mơ)
------------
- Hát bài gì bây giờ- nó
- Ừ Thì- châu phiền não
- Bài gì- nó cáu
- Ừ thì- châu
- Nhanh-nó quát
- Mày dow à, bài Ừ thì- châu nhăn mặt
- À- nó cười trừ
- Đánh đi- phong đẩy hắn
Chàng trai đuổi theo tình yêu dành cho cô gái- nó
Nhưng chàng trai nào hay từ lâu cô đã âm thầm mến thương chàng trai nhà xa tận khu phố- nó
Đang ngổn ngang tình yêu dành cho cô gái không yêu ngược lại ..................- nó
Chàng trai vội đem lòng mình từ lâu chưa nói- hắn
Đem tình yêu vào thư, từ lâu anh đã yêu em kí tên tình yêu gửi trọn cho em như thế- hắn
Trên đầu thư , còn ghi ngày buồn tháng nhớ năm thương- hắn
Cô ấy hồi hương tìm anh nói cho trọn lời- nó
Em biết từ lâu lòng anh gió mưa tơi bời- nó
Vậy thì sao, lòng em dửng dưng lạnh lùng như thế- hắn
Cô nhìn anh rồi phân vân- nó
Ừ thì anh rất..............................- nó đang hát dở thì tiếng chuông reo lên, nhấc ra nghe điện thoại
- Alo- nó
- Chị quỳnh anh - uyển nhã khóc lóc ( giả điên đó đừng tin nó)
- Sao sao vậy - nó hốt hoảng
- Em em bị lạc- uyển nhã khóc
- Em nhớ rõ xem em ở đoạn nào- nó gấp gáp
- Em Em sợ- uyễn nhã khóc to hơn
- Bình tĩnh lại, nói cho chị nghe nào- nó
- Ở chỗ hoang vu lắm, toàn cây thôi- nhã
- sao em lại chui vào đó- nó
- em em đi mua áo khoác không không may lạc đường- nhã tỏ vẻ đáng thương
- em bật định vị điện thoại nên để chị tìm em- nó gấp gáp
- vâng vâng, chị đến nhanh đi chị, em sợ lắm, ở đây lạnh lắm, - nhã khóc to
- Đợi Đợi chị - nó cúp máy rồi đi
Hắn nghi ngờ lẽo đẽo theo dõi sau , còn đám bạn mặt mày xị ra vì không nghe hết bài, đang hay mà
----------------------------------------
Minh mất tích thời gian nhé
Khi nào Minh trở về là phong ba bão táp, toàn nước mắt thôi :