Đang vò đầu bứt tai thì máy nó rung lên
- alo- nó mệt mỏi
- xuống mở cửa- vân anh hét trói tai, đùa chứ đợi hẳn nửa tiếng ở ngoài chứ ít cái gì
- .............- nó sực tỉnh, chui ra khỏi chăn xuống mở cửa luôn
Nó phi như bay xuống, cười trừ với đám bạn đứng ngoài cửa mặt đen xì, đứng vắt chân ở cửa, đứa ngồi xe nghịch điện thoại, bình thản đến kinh hoàng
- Đợi lâu chưa- nó cười cười
- Nửa tiếng rồi MÁ Á Á Á Á- đồng thanh hét lung trời nở đất
- Hì hì, tại ngủ quên, vào đi- nó mở cửa rồi dắt dùm đám bạn xe vào
Trong nhà nó
Nó nhìn đám bạn từ đầu đến cuối, cứ chăm chằm không chớp mắt
- Nhìn cái gì??- con bạn thân quay ra , lườm lườm
- Mua lắm thế, nhà tao đâu có thiếu- nó nhìn chằm chằm vào đống đồ ăn trên tay đám bạn, trời ơi mua nhiểu thế, mỗi đứa xách túi to đùng vào nhà nó, " quả này lại phải dọn nhà rồi" nó cười khổ, lắc đầu
- Sao thế- châu nhíu mày
- không có gì- nó cười trừ
- Lên phòng- châu liếc nó
phòng nó
Đám bạn nó đi vào, ném túi đồ ăn lên ghế , nằm ập xuống giường nó rống lên ' thật là thoải mái"
- bật tivi lên- vân anh ôm gối cười
- ừ- nó cầm điều khiển bật luôn
- bật điều hòa lên- châu đang nằm thoải mái
- ừ- nó cũng bậ điều hòa luôn
- bật máy hơi nước lên - linh cười sảng khoái
- ừ- nó cũng bật
- xách đồ ăn lên đây- châu cười
- Từ khi nào tao là osin của tụi mày vậy, muốn ăn thì tự lấy- nó rống lên thật to
- Đang thử thôi mà- châu cười
- Là sao- nó nhíu mày khó hiểu
- dạo này tao thấy mày đơ lắm nha - châu vười bí hiểm
- vớ vẩn,......................... cầm lấy- nó lảng tránh, xách đồ ăn lên cho đám bạn rồi phi thẳng vào phòng tắm thay quần áo
lúc sau nó đi ra, chán nản nằm phịch lên giường cùng đám bạn
- Dạo này mày sao thế- vân anh đang xem phim hành động hay quay ra
- Vân bình thường mà- nó ngu ngơ
- Dạo này mày hay quên lắm, tinh thần như trên mây, lại còn hay ngồi mình, đêm còn chả ngủ- vân anh kể tội
- Tao thế hả- nó khó hiểu
- Nói , mày phải lòng anh nào- vân anh nghiêm nghị nói nó
- Vớ vẩn, tao chả phải lòng ai- nó lảng tránh , tự nhiên vân anh nói làm nó liên tưởng tới hắn
- Thật không- vân anh khong gượng nó nữa
- thật...........thôi xem đi, đến đoạn hay rồi- nó cười, giở vờ nhìn lên tivi, nhưng mắt thì mông nung liên tưởng đến thứ khác ( anh quân í)
phút sau
- hết phim- châu tắt luôn ti vi, bật máy phát nhạc lên
- con dở, tự nhiên tắt- linh đánh phát vào vai châu
- Suỵt - châu nháy mắt linh, liếc sang nó, suýt thì linh sặc, trời ơi tắt ti vi rồi mà nó vẫn ngồi kiểu xem ti vi như đúng rồi, điều này cho thấy chính xác rằng nó đang suy nghĩ về cái gì đó, thứ nhất là gia đình nó, nhưng chắc là không vì bố nó giàu có mà, trường hợp này loại, thứ là vấn đề về học tập, đầu óc nó thông minh nhưng ngu hơn bọn bạn, điều này khó nói vì chả bao giờ nó học cả cho dù giỏi hay dốt cũng chả quan tâm, thứ về tình cảm, nó có yêu ai không nhỉ, khó nói ghê, nó toàn yêu chơi không à, mối tình đầu là hội trưởng hội học sinh nhưng mà cũng qua rồi, nó cũng chả có nghĩ đến nữa nhưng mà chắc chắn điều là tình cảm chắc chắn, hay là nó yêu hắn, trời ơi nếu nó yêu hắn thì vui biết bao
- Quỳnh anh- vân anh cười thầm
- Yên để tao xem phim- nó vẫn đang tập chung suy nghĩ mà chẳng để ý là ti vi đã tắt ( ha ha)
- Thế hả, xem đến đâu rồi- châu bò lại gần nó
- Đến đoạn................................- nó ngước mặt lên, thì thấy ti vi đen ngòm, ngại quá quay ra cười trừ con bạn
- Đang suy nghĩ cái gì nói tao đi- vân anh ngồi dậy cạnh nó
- không có gì- nó sực tỉnh, suýt thì lộ mất
- Mày đang yêu sao- vân anh tò mò
- Linh tinh có mày thì có- nó nói quanh
- ừ thì thì tao yêu, mày cũng yêu- vân anh nói hớ
- Ơ thế mày yêu ai- châu tò mò
- Nếu tao nói mày phải nói cho tao biết- vân anh chỉ vào nó
- Ừm.......... Được- nó đồng ý luôn, dù sao cũng là bạn lâu năm, nên chia sẻ
- tao yêu...................duy- vân anh vất vả lắm mới nói
- Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ -đồng thanh kĩnh hãi
- còn mày- vân anh ngượng chín mặt nhưng vân phải nói
- tao thấy cứ lạ lạ- nó nằm phịch xuống thở dài
- sao????????- linh nàm cạnh nó
- nhiều lúc tao thấy, quân có cái gì đó đặc biệt- nó nheo mắt
- tiếp- vân anh cười
- nên tao thấy ở cạnh tên điên đó rất vui và hạnh phúc, chả hiểu sao luôn- nó
- chắc mày yêu quân rồi- châu ngu ngơ
- tao không biết- nó ngây thơ
- thế sao mấy hôm nay mày cả quân cứ im bặt thế- vân anh tò mò
- cái này thì tao..... chưa nói được- nó ấp úng
- thôi được rồi không ép mày, ..................con kia bậtt tivi lên xem- vân anh không hỏi nó nữa, biết hỏi thì nó sẽ không nói nên chỉ vậy là biết, nó thích hắn rồi, nghĩ tới đây vân anh liền nở nụ cười nghịch ngợm]
- ừ- châu cứ đơ, sao không hỏi thêm đi