Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

chương 10: thế giới thứ nhất: ngược lão nam nhân hào môn (10)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thường Thanh nhìn Trì Chiếu bằng ánh mắt kĩ càng hơn vài phần.

Lý Nhất Hàn đứng cách hai người bọn họ năm sáu mét, khoảng cách đủ cho hắn thấy rõ ràng Thích Nguyên đang nói chuyện với ai, nhưng không đủ để nghe được nội dung bọn họ nói.

Bên cạnh Lý Nhất Hàn có hai vị tới từ Địa Trung Hải đang đĩnh đạc đứng trò chuyện với Lý Nhất Hàn, Lý Nhất Hàn nhìn như đang nghiêm túc nghe lời nói của bọn họ, thực ra tầm mắt thi thoảng liếc về phía Thích Nguyên.

Một người đàn ông khuôn mặt tuấn mỹ, khí chất ưu nhã đi tới, nhìn bộ dáng Lý Nhất Hàn, hắn nghiền ngẫm nhướng mày.

Nhìn theo tầm mắt Lý Nhất Hàn, nơi đó có hai người, một là tổng giám đốc Thường gia mới nhậm chức, một người khác là con nuôi vừa nhận của Lý Nhất Hàn.

Hai vị Địa Trung Hải rốt cuộc nói xong lời muốn nói, thấy Lý gia gia chủ ôn hòa gật đầu với bọn, ngay lập tức mừng rỡ, cảm thấy hắn quả nhiên là nhân tài có thể đào tạo, sau đó, hai người bọn họ liền vô cùng cao hứng đi tìm người trẻ tuổi có thể độc hại tiếp theo.

Sau khi hai người bọn họ đi, Đường Tư Tắc đi đến cạnh Lý Nhất Hàn, “Con nuôi cậu hình như có hứng thú với Thường Thanh, cậu không đi nhìn xem?”

Lý Nhất Hàn ngước mắt nhìn bạn tốt, sau đó coi như không có việc gì rũ mắt, “Nói mấy câu mà thôi.”

“Không tin thì thử xem” Đường Tư Tắc cười hai tiếng, tiếng cười ý vị không có một phần trong sáng “Dù sao Thường Thanh cũng có tiếng là nam nữ đều ăn, tôi nhớ khẩu vị mới đổi gần nhất của hắn là loại nam sinh trẻ tuổi tinh thần phấn chấn. Như vậy cũng tốt, đến lúc đó tổng giám đốc Thường so với cậu thấp hơn một bậc, lúc đó trên bàn đàm phán, cậu có thể dùng bối phận áp hắn.”

Lý Nhất Hàn nhíu mày, “Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì.”

Đường Tư Tắc hơi hơi mỉm cười, “Ngay cả con trai ruột cũng không nhất định nghe lời cậu nói, huống hồ là con nuôi. Nhìn dáng vẻ cậu ta giống như rất có hảo cảm với Thường Thanh, dám có ý nghĩ khác với hắn, đứa con nuôi này của cậu không đơn giản. "

Tầm mắt Lý Nhất Hàn lại rơi xuống người Thích Nguyên, lúc này Thường Thanh đã đi rồi, cậu dừng một chút, lại cầm lấy một miếng bánh kem, tiếp tục xúc ăn. Nghe bạn tốt nói, Lý Nhất Hàn chưa đáp lại.

Hắn dù sao không thể nói cho Đường Tư Tắc, người Thích Nguyên coi trọng không phải Thường Thanh mà là chính hắn.

Thấy hắn không trả lời mình, Đường Tư Tắc cho rằng mình nói trúng rồi, hắn lại muốn mở miệng, lại nghe Lý Nhất Hàn nói, “Không đơn giản? Cậu ấy là người tâm tư đơn giản nhất tôi từng thấy. "

Lúc nói lời này, ánh mắt Lý Nhất Hàn bình tĩnh, ngữ khí bình đạm, giống như nói về chuyện thời tiết hàng ngày, thái độ lơi lỏng bình thường biểu hiện cho việc Lý Nhất Hàn đang nghiêm túc, hắn thật sự cho rằng tâm tư Thích Nguyên rất đơn giản.

Đường Tư Tắc: “……”

Mấy tháng không gặp, đầu óc Lý Nhất Hàn có phải đã hỏng hay không, chính hắn còn có thể nhìn ra Thích Nguyên kia căn bản là không phải đèn cạn dầu, cậu ta vừa rồi rõ ràng đang âm thầm tán tỉnh Thường Thanh!

Đường Tư Tắc nói ra cái nhìn của chính mình, Lý Nhất Hàn lại nhíu mày nhìn hắn, “Mắt có phải hỏng rồi không.”

……

Rốt cuộc ai mới là người mắt hỏng chứ!

Đường Tư Tắc nổi giận, hắn buông lời nói, “Chờ, tôi đây chứng minh cho cậu xem.”

Tính hướng Lý Nhất Hàn như thế nào, người ngoài đều không rõ ràng lắm, mà Đường Tư Tắc là gay, hơn nữa vẫn là một tên thuần gay, hắn nhấc chân đi về phía Thích Nguyên, sau khi Lý Nhất Hàn phản ứng lại cũng lập tức cùng đi qua, muốn túm hắn trở về.

Đường Tư Tắc đi nhanh, không tới vài bước đã đến bên cạnh Trì Chiếu, lúc đó Trì Chiếu vừa mới dừng tiêu diệt bàn bánh kem với vận tốc ánh sáng, cảm thấy hơi nghẹn, cậu tìm khắp mọi nơi, trong tầm tay cũng chỉ có một ly rượu vang đỏ Thường Thanh mang đến.

Nghĩ đến việc tên Thường Thanh này sau lưng tồi tệ bao nhiêu, cậu liền nghĩ không muốn có bất kì quan hệ gì với Thường Thanh, bèn ghét bỏ đẩy ly rượu sang một bên, định tìm nhân viên tạp vụ lấy một ly rượu nồng độ cồn thấp.

Lúc này, Đường Tư Tắc đi tới trước mặt hắn, nhân viên tạp vụ vừa lúc đi qua, hắn thuận tay lấy hai ly rượu Cocktail từ trên khay xuống, loại rượu này có màu rất đẹp, màu hồng nhạt giống với rượu mã tạp long (?) |Editor: Đoán là mã tạp long có thể là rượu Martini, mọi người nếu biết thì góp ý nhé|, trên khay chỉ còn hai cái ly, Đường Tư Tắc cùng Trì Chiếu đồng thời duỗi tay, kết quả Đường Tư Tắc cầm cả hai ly rượu đi.

Trì Chiếu vươn đi tay dừng ở giữa không trung, Đường Tư Tắc thấy thế, lộ ra một nụ cười hoà khí, sau đó đem kia ly Cocktail tinh xảo đưa cho Trì Chiếu.

Trì Chiếu ngoan ngoãn nói lời cảm tạ, Đường Tư Tắc cong môi, vừa muốn cùng chạm cốc, liền nghe được ——

Ực ực ực.

ngụm, cái ly không chỉ còn lại lá bạc hà lẻ loi ở đáy ly.

Đường Tư Tắc: “……”

Loại rượu này không mùi rượu, lại ngọt ngào, hơi giống nước trái cây, Trì Chiếu rất thích, một ly không đủ, cậu xoay người, đem ly rượu vang vừa bị ghét bỏ cầm tới, “Anh muốn uống sao? Ly này tôi chưa chạm qua, nếu không hai ta đổi?”

Nụ cười trên mặt Đường Tư Tắc cứng lại, lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người đổi rượu với người xa lạ, act cool đứng hình mất hai giây, hắn gật gật đầu, Trì Chiếu thấy thế lập tức vui vẻ cười rộ lên, cậu nhét ly rượu vang đỏ vào trong tay Đường Tư Tắc, sau đó lấy ly Cocktail.

Lại là ba tiếng dứt khoát ực ực ực, Trì Chiếu uống no xong, rụt rè cười cười với hắn, sau đó xoay người đi một bàn khác tìm đồ ăn ngon.

Đường Tư Tắc: “……”

Lý Nhất Hàn đứng ở nơi cách bọn họ không xa, có hai ba người phụ nữ chung một chỗ che mất, cho nên Trì Chiếu không phát hiện hắn ở gần đó, Đường Tư Tắc bưng ly rượu vang đỏ kia, vác khuôn mặt gỗ trở về, hắn nhìn nhìn Lý Nhất Hàn, người nọ vẫn cứ lạnh mặt như ngày thường nhưng nay đã nhàn nhạt nhấp môi, hơn nữa khóe môi hơi gợn một chút.

…… Muốn cười thì cười đi, nhịn không mệt sao?

Đường Tư Tắc cạn lời, hắn chuyển ly rượu vang đỏ cho Lý Nhất Hàn, “Cậu thắng, là tôi nhìn lầm.”

Nghe câu nói đó, Lý Nhất Hàn cuối cùng cũng cười một chút, mặc kệ đàn ông ở tuổi nào, nhìn bạn tốt bị hố cũng đều là chuyện vui, hắn buông rượu vang đỏ, cười vỗ vỗ bả vai Đường Tư Tắc, sau đó hai người đi chỗ khác ôn chuyện.

Qua tay bốn lần, đến cuối cùng, ly rượu vang đỏ kia vẫn không ai uống.

Lý Nhất Hàn nói chuyện cùng Đường Tư Tắc cùng lắm hai phút, sau đó hắn về bên cạnh bàn ăn, vừa rồi Thích Nguyên uống rượu quá nhanh, hắn có chút lo lắng.

Chỉ có ít lâu, Thích Nguyên đã không còn ở bàn ăn nơi này, cậu chạy tới chỗ khác hội trường, lúc này đang ngồi một mình trên sô pha, căng đầu nhìn mọi người muôn hình muôn vẻ đi qua trước mắt.

Nhìn qua trông cậu có vẻ thanh tỉnh, nhưng nếu nhìn kỹ đi là có thể phát hiện ánh mắt cậu đã mê ly, cậu uống rượu Cocktail tưởng chừng không có mùi rượu, nhưng thực tế nồng độ cồn rất cao, sau lúc chạy đến bàn kia, cậu lại thấy loại Cocktail này liền uống lên hai ly, tuy rằng mỗi ly đều nhỏ, nhưng số lượng rất nhiều. Hơn nữa cậu uống quá nhanh quá vội, đầu óc ngay lập tức choáng váng.

Trì Chiếu dựa trên sô pha, tay phải chống đầu, tay trái đặt lung tung trên tay vịn sô pha, cậu cười cười nhìn người đi qua, có hai cô gái qua đó thấy ánh mắt cậu vẫn luôn dừng lại ở trên người mình đều ngượng ngùng đỏ mặt.

Thích Nguyên lớn lên vốn đẹp, hôm nay lại tỉ mỉ tạo hình một phen, hơn nữa thêm tác dụng của cồn, hiện tại cậu quả thực chính là một cái máy phát tán hormone mini () | (): Ý chỉ người có sức quyến rũ rất lớn|

Solo với cuộc đời hai mươi năm, Trì Chiếu vẫn luôn muốn yêu đương, đáng tiếc lúc đi học phải học tập thật tốt, căn bản không có thời gian yêu đương, sau lại tới đại học, có thời gian, nhưng cậu thành chị em của các bạn học nữ, chỉ một người có ý tứ với cậu cũng không.

Nhìn đám người không ngừng đi qua, Trì Chiếu nghiêm túc nghĩ, không tìm bạn gái được, nếu không tìm bạn trai thử xem?

Hệ thống: “……”

Tính hướng của nhân loại các cậu đều tùy ý như vậy sao? Đổi tính hướng cũng đơn giản như đổi đầu đũa?

Trì Chiếu còn đang cân nhắc, đột nhiên, tầm mắt bị chặn lại, Lý Nhất Hàn nhìn cậu từ trên cao xuống, hai người không tiếng động đối diện, ba giây qua đi, Lý Nhất Hàn hơi hơi khom lưng, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt Trì Chiếu trong chốc lát, sau đó hỏi: “Thích Nguyên, cậu uống say?”

Thích Nguyên không trả lời hắn.

Lý Nhất Hàn đã rõ, bình thường Thích Nguyên làm sao dám đối diện với hắn, khẳng định là uống say.

“Còn biết tôi là ai không?”

Thích Nguyên nghiêng nghiêng đầu trả lời, “Tiên sinh.”

Còn ổn, không uống nhiều lắm.

Đều đã bộc lộ quan điểm, Lý Nhất Hàn cũng không tính toán ở chỗ này nhiều chuyện, hắn vươn tay, năm ngón tay giống cái kìm mạnh mẽ cầm cánh tay Thích Nguyên túm cậu lên, “Lên, tôi đưa cậu về nhà.”

Thích Nguyên ngoan ngoãn đứng lên, suýt nữa té ngã, Lý Nhất Hàn đỡ cậu một chút, lại cẩn thận xem sắc mặt Thích Nguyên một chút, xác định cậu không có vấn đề gì mới mang cậu đi ra ngoài.

Đường Tư Tắc thấy một màn như vậy tức khắc tấm tắc hai tiếng, tình thương của cha thật vĩ đại, lúc này thời gian mới bao lâu, dường như Lý Nhất Hàn đã thay đổi.

…… Không đúng, đối với người khác vẫn lạnh như băng, chỉ khi với Thích Nguyên mới có thể mang lên lóe ra ánh sáng tình thương của cha.

Lý Nhất Hàn không biết nội tâm Đường Tư Tắc đã chửi thề từ bao giờ, hắn chỉ cảm thấy Thích Nguyên sau khi uống rượu khá tốt, uống nhiều cũng không quậy, nhìn vẫn ngoan như vậy, hắn tự nhét người vào trong xe, sau đó mình cũng ngồi vào phân phó tài xế lái xe, trong xe an tĩnh xuống, Lý Nhất Hàn nhìn phong cảnh bên ngoài xe ngoại.

Trong xe tổng cộng có bốn người, tâm tình bốn người đều vô cùng bình tĩnh, ngoại trừ mỗi hệ thống

Hệ thống cực kì mất bình tĩnh, bởi vì nó phát hiện liên hệ giữa mình và Trì Chiếu bị gián đoạn, điều này thể hiện cái gì? Chứng tỏ Trì Chiếu uống say đến độ không biết trời trăng là gì rồi!

Nó chạy nhanh gọi Trì Chiếu, nhưng Trì Chiếu chớp chớp mắt giống như không nghe thấy, đột nhiên ánh mắt cậu chuyển tới trên người Lý Nhất Hàn.

Hệ thống có dự cảm không tốt.

Quả nhiên, giây tiếp theo, Trì Chiếu trượt một chút giống như ván trượt, dùng sức trượt đến bên người Lý Nhất Hàn, Lý Nhất Hàn bị cậu đẩy đụng vào cửa xe, xương hông bị va đau, hắn kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy Thích Nguyên nhéo mặt mình, vô cùng vui vẻ đơn phương tuyên bố: “Patrick Star, chúng ta cùng đi yêu đương đi!”

Lý Nhất Hàn: “……”

Hệ thống: “……”

Triệu Bân: “……??!!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio