Louis phát hiện ra tinh thần lực của cậu là cấp S, cũng có nghĩa là hắn đã biết Trì Chiếu là ân nhân cứu mạng, khó trách hắn lại thoải mái đáp ứng mối hôn sự này, hóa ra là muốn báo ân.
Trì Chiếu trở mình, đương nhiên không nghĩ đến việc Louis thích mình trong thời gian ngắn đến vậy, rồi sau đó lại bắt đầu nghĩ đến chuyện khác.
Qua ngày hôm nay, Trì Chiếu đột nhiên phát hiện cậu không có cách nào cung cấp tình báo cho bên phía phản quân.
Ý nghĩ này chỉ vừa hiện lên, Trì Chiếu còn chưa kịp để ý thì hệ thống đã giãy nảy.
【 Vậy sao được! Nếu không cung cấp tình báo cho bọn hắn, tình tiết truyện không thể hoàn thành chưa nói, ký chủ cậu sẽ bị giết rất nhanh đó! 】
Nghe thấy thanh âm kích động của hệ thống, Trì Chiếu chẳng biết nói gì hơn, “Mi nhìn thế giới mi tìm đi, tốt xấu gì chúng ta cũng đã sớm chiều ở chung vài thập niên rồi, mi còn không hiểu ký chủ của mình sao? Thế giới trước chỉ một tên Lý Nhất Hàn ký chủ mi còn không xuống tay được, thế giới này lại bắt hại chết mấy ngàn vạn người, sao làm nổi?”
【 Tôi không có khả năng chọn thế giới …… Là ngẫu nhiên, hơn nữa cậu không xuống tay với Lý Nhất Hàn được là bởi vì cậu yêu hắn, nhưng rõ ràng cậu không yêu người nơi này……】
Chuyện này không liên quan đến việc có yêu hay không, chỉ cần là người bình thường thì đều không làm được chuyện phát rồ như vậy. Nhưng mà nhắc đến Lý Nhất Hàn……
Trì Chiếu sờ sờ ngực mình, cảm giác hơi trống rỗng, nếu trước kia nhớ tới Lý Nhất Hàn cậu sẽ cảm thấy có chút khổ sở, nhưng bây giờ nhắc về hắn lại không có cảm xúc buồn đau, giống như trái tim đã khuyết đi một mảnh từ lâu vậy, không đau cũng không khó chịu, chỉ là cảm giác rất lạ lẫm.
Cậu hậu tri hậu giác hỏi: “Hệ thống, mi làm gì rồi?”
Mới mấy ngày chứ, vẫn chưa đến một tháng, kể cả tố chất tâm lí của Trì Chiếu có mạnh thế nào đi nữa cũng không có khả năng quên Lý Nhất Hàn nhanh như vậy, nếu thế thật thì việc này đã không thể dùng từ tố chất tâm lý mạnh mẽ để hình dung, đây rõ ràng chính là không tim không phổi.
Hơn nửa ngày Trì Chiếu vẫn chưa nghe thấy tiếng hệ thống, cậu đen mặt, “Nói! Thừa biết mi còn đang ở đây, mi cho rằng giả chết sẽ có tác dụng sao!”
【Ờmmmmmmm……】
Trì Chiếu: “…… Không được giả ngu!”
Hệ thống cứng đờ, đang phân vân giữa việc tiếp tục không có liêm sỉ giả ngu hay thẳng thắn sẽ được khoan hồng, nó rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn chọn vế sau.
【 Tôi sợ cậu bị cảm xúc ở thế giới trước ảnh hưởng, đến thế giới mới sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ tốt, cho nên…… Tôi lọc trí nhớ của cậu thui. 】
Trì Chiếu nhíu nhíu mày, “Lọc ký ức là thế nào?”
【Chính là chọn lọc trong mớ kí ức về thế giới cũ của cậu, thu hồi tình cảm, chỉ để lại ký ức, cậu yên tâm, những thứ đã thu hồi đều được tôi cất rất kĩ, chờ đến khi cậu trải qua nhiều thế giới rồi, tố chất tâm lý đủ mạnh mẽ, có thể chịu đựng được những tình cảm này thì sẽ trả lại cậu, bảo đảm giống như đúc lúc thu hồi, không có một chút khác biệt! 】
Ra là vậy. Nghe được câu về sau còn trả lại, Trì Chiếu an tâm rồi, nhưng cậu vẫn khó chịu, “Mi không tin tưởng ký chủ của mình, nói không chừng mi không lọc thì ký chủ nhà mi cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ ngon ơ.”
Hệ thống vô tình mà chọc thủng da trâu của Trì Chiếu.
【 Tôi vẫn giữ băng ghi hình cậu ôm mộ bia Lý Nhất Hàn khóc lóc đó, muốn xem không? 】
Trì Chiếu: “…… Không cần.”
Chủ đề này kết thúc, hệ thống hỏi cậu, nếu thật sự không xuống tay được thì chuẩn bị làm sao bây giờ.
Trì Chiếu nằm trên giường híp híp mắt, “Tình tiết cốt truyện chỉ yêu cầu sắm vai thành công, hơn nữa hướng đi của cốt truyện không có tính ép buộc, mà chủ yếu hướng đi của cốt truyện này cũng chỉ đánh giá dựa trên kết cục của Thiệu Trạch An với Louis thôi.”
Dựa vào kinh nghiệm ở thế giới trước, Trì Chiếu phát hiện hệ thống không để ý đến ai ngoài vai chính, giống như toàn bộ thế giới cũng chỉ có vai chính quan trọng, cậu hỏi vậy cũng mang theo ý muốn thử, nghe được hệ thống ừ một tiếng, Trì Chiếu yên tâm rồi.
“Vậy đơn giản, tôi vẫn còn là gián điệp, vẫn cung cấp tình báo cho phản quân như cũ, chẳng qua lúc cung cấp tình báo thì động tay động chân một chút, không để chúng phát hiện là được. Chờ đến khi Louis mang bộ đội đi tấn công phản quân lại tiết lộ vị trí của Louis, để bọn phản quân hù hắn chết khiếp, sau đó lại lộ việc bản thân là gián điệp cho Louis, như vậy, kết thúc của cốt truyện không phải sẽ trùng với kết cục ban đầu sao.”
Nghe thật đơn giản……
【 Nhưng mà cậu gian lận thế nào, lại còn chuẩn xác khống chế bọn họ hù Louis chết khiếp mà không phải thật sự đánh hắn chết? 】
Trì Chiếu lôi chăn phía trước, buồn ngủ nhắm mắt lại, “Đến lúc đó rồi nói, không phải đã có câu danh ngôn sao, xe đến trước núi ắt có đường, chúng ta cứ đến núi trước rồi tìm đường tiếp.”
“Buồn ngủ quá, ngủ trước, ngày mai gặp.”
Hệ thống: “……” Nói nửa ngày mà nó vẫn không biết nên làm gì tiếp theo.
Ký chủ rác rưởi, sớm muộn gì cũng tèo!
Một đêm không mộng mị, Trì Chiếu ngủ rất nhanh, nhưng nhiều người lại mất ngủ.
Trên Tinh Võng đã nháo đến tận trời, ảnh thượng tướng West ôm một thiếu niên chặt chẽ cực kì bị đăng khắp nơi, còn có tin tức nói thượng tướng West quá mức lo lắng cho sự an toàn của thiếu niên này mà mất khống chế tinh thần lực ngay giữa đường phố chủ tinh, các fanboy fangirl sôi nổi lên tiếng nói không tin đây là sự thật, sau đó, bọn họ đã bị thượng tướng West ra tay vả mặt.
Tài khoản cá nhân của thượng West là do hắn tự quản lý, mà cách hắn giải quyết chính là…… Không xử lý. Tài khoản đăng ký mười năm không có chút động thái nào, vậy mà nửa giờ trước cái giao diện sạch sẽ phát sợ này đột nhiên lòi ra một dòng trạng thái mới nhất.
Giọng điệu việc công xử theo phép công, mấy chữ vô cùng đơn giản cực kì ăn khớp với hình tượng Louis bên ngoài. Nội dung nói, ít ngày nữa hắn thành hôn với người thương, cảm ơn mọi người theo dõi, cũng hy vọng dân chúng không quấy rầy cuộc sống của hắn với người đó.
Nhìn status này, fanboy fangirl tự ai nấy đều cảm nhận được cái gì gọi là sét đánh giữa trời quang, bọn họ dồn hết lửa giận lên Thiệu Trạch An, bắt đầu huy động tất cả lực lượng làm thịt tên thiếu niên này, hoàn toàn quên sạch thần tượng Louis của bọn họ vừa nói gì. Không bao lâu, mọi người lục ra được thông tin thiếu niên đó tên Thiệu Trạch An, hiện tại vẫn là học sinh, năm nay mới tuổi, nhỏ hơn thượng tướng mười tuổi.
Các fanboy fangirl vừa xem tư liệu cá nhân Thiệu Trạch An vừa khịt mũi coi thường, đây chẳng phải là một tên vô tích sự sao, không biết thượng tướng để ý cậu ta chỗ nào.
Vừa chửi vừa xem tiếp, sau khi nhìn thấy Thiệu Trạch An là con đại pháp quan xong, bọn họ trầm mặc.
Lại thấy cậu là em trai trung tướng Thiệu Trạch Lâm xong, bọn họ dại ra.
Lại tiếp tục thấy bức ảnh Thiệu Trạch An chụp lúc thành niên xong, bọn họ chết lặng.
Lớn lên xinh đẹp, gia thế siêu cao, hơn nữa còn là em trai một trong hai ngôi sao Đế Quốc, các fanboy fangirl khóc không ra nước mắt, quả nhiên người đẹp chỉ ở bên người càng đẹp, không bàn những cái khác, chỉ cần một yếu tố giá trị nhan sắc này đã có thể bỏ xa bọn họ một con phố dài ngoằng.
Thật sự Thiệu Trạch An lớn lên cực kì xinh đẹp, có cảm giác đẹp đẽ của thiếu gia quý tộc thời Trung cổ, tuy rằng là hậu duệ tộc Hoa Hạ, nhưng nhiều năm lai tạo gen đến vậy, huyết thống đó đã sớm biến mất, mặt Thiệu Trạch An chính là khuôn mặt con lai tiêu chuẩn. Lúc ở lễ thành niên, hắn mặc đồng phục học viện mà Thiệu phu nhân tự thân thiết kế, Thiệu gia là thế gia quân phiệt, văn võ kiêm tu, con trai cả theo nghiệp võ, vậy con trai nhỏ theo nghiệp văn, trên mặt hắn() luôn mang theo nụ cười ôn hòa, hình như đang ngỏ ý cảm ơn với người chụp ảnh cho mình, Louis ngồi trong phòng nhìn chằm chằm này bức ảnh rất lâu.
()dùng "hắn" mà không phải "cậu" là do người trong ảnh Là Thiệu Trạch An nguyên chủ. Chỉ dùng "cậu" với Trì Chiếu.
Quả thật, Thiệu Trạch An trong bức ảnh này rất đẹp, nhưng Louis vẫn cảm thấy Thiệu Trạch An ngày thường càng đẹp hơn, người trên ảnh chụp tuy lễ phép cũng rất có lực tương tác, nhưng không biết sao lại rất trống rỗng và lạnh nhạt.
Trên ảnh chụp Thiệu Trạch An nhìn qua rất nhiệt tình mà thực tế nội tâm lại lạnh nhạt, nhưng trong hiện thực Thiệu Trạch An nhìn qua rất lạnh nhạt nhưng nội tâm lại cực kì ấm áp.
Mà dù thế nào đi nữa, người này vẫn luôn không biểu lộ ra tính cách thực. Nghĩ vậy, tay Louis xuyên qua màn hình không gian, hắn sờ mặt thiếu niên, cũng rất muốn hỏi cậu vì sao lại không muốn người khác biết mình sở hữu tinh thần lực cấp S.
Nếu nói là vì giả ngốc thì hoàn toàn không cần thiết, gia đình cậu không phức tạp, sẽ không gặp tình trạng đấu đá như những gia gia tộc khổng lồ khác, nếu cậu trở nên ưu tú thì mỗi người trong nhà đều sẽ vui mừng thay cậu từ tận đáy lòng.
Nếu không phải giả ngốc thì là vì sao?
Nhớ đến phản ứng thiếu niên biểu hiện vào ban ngày, Louis nhíu mày.
Nhất định có gì đó hắn chưa phát hiện, thứ đó là gì?
Tuy rằng Trì Chiếu nói sau này sẽ giải thích, nhưng Louis không tin, hắn có trực giác rất mạnh mẽ, có dự liệu rằng cho dù tương lai cậu có giải thích thì lời giải thích kia cũng sẽ là giả.
Lại nhìn thoáng qua thiếu niên trong hình, Louis suy tư một lát, tắt màn ảnh không gian đứng dậy đi về phía phòng tắm.
Trì Chiếu theo Louis ra ngoài một ngày, kết quả lại suýt nữa khó giữ được cái mạng nhỏ, Thiệu phu nhân kinh hồn táng đảm, lại giữ Trì Chiếu ở nhà mấy ngày, xác định chủ tinh không khủng bố tập kích nữa mới để cậu quay lại học viện đi học.
Thế giới này mọi người học chuyên nghiệp hoa hoè loè loẹt, Trì Chiếu không hiểu gì, cũng may thành tích nguyên chủ rất kém, cậu học kém cũng không khiến người khác hoài nghi.
Ngày đó hai bên gia trưởng gặp mặt có nói qua về ngày giờ đính hôn thành hôn, nhưng ngày giờ đã quyết định đều là sang năm hoặc là năm sau, tóm lại phải đợi một hai năm nữa mới kết hôn. Nhưng thời gian Morris gia hạn là một tháng, hơn nữa muốn cậu trong một tháng phải đến ở nhà West rồi.
Louis không sống với cha mẹ, hắn có một đống phòng ở, ở ngay cạnh quân bộ, trước kia Trì Chiếu bức hôn rất ngang ngược yêu cầu Louis nhất định phải cưới mình, nhưng Louis không cần ép buộc đã tỉnh bơ muốn lấy thân báo đáp. Dưới tình huống như vậy, cậu không thể sốt ruột, nếu nói mình nhất định phải gả trong mấy ngày tới, chỉ sợ sẽ bị coi là mắc bệnh tâm thần ấy chứ.
Tâm thần thì tâm thần, chỉ cần có thể gả là được, để ý nhiều thế làm gì.
Từ phòng học bước ra, Trì Chiếu vừa đi vừa nghĩ lúc về nhà nói chuyện này với cha mẹ thế nào, cậu nghĩ quá nhập tâm, không chú ý tới trước mắt có người, hơn nữa người nọ cũng lạ lùng, Trì Chiếu cúi đầu đi đường không nhìn thấy là chuyện bình thường, nhưng người kia không cúi đầu, hắn có thể thấy Trì Chiếu đang đi về phía mình, thêm chút nữa sẽ va phải, cho dù như vậy, hắn cũng không né.
Còn tí nữa là đụng, Trì Chiếu được hệ thống nhắc nhở bèn ngẩng đầu, đối phương thấy cậu nhìn mình, tức khắc cười rộ lên, “Tôi còn tưởng rằng cậu muốn lao vào lòng tôi.”