Ba ngày nay tin tức mất tích của Hàn Thiên vẫn là con số không, không tìm được một manh mối nào cả dù chỉ nhỏ như hạt cát, anh em bang Black roses tìm kiếm chỉ nhận được hai chữ " Vô Vọng ", Kelvin và Thiên Vũ càng lo lắng hơn, hai chàng khuôn mặt tiều tụy hẳn ra, suốt nagày chỏ ngồi trong bang, việc công ty đều bị gạt sang một bên, đối với hai chàng nó là quan trọng nhất,.
- Vẫn chưa tìm được nó? - Kelvin lấy tai xoa nhẹ vần thái dương.
- Ukm, Bách Dương biết tin này chưa? - Thiên Vũ uống một ngụm cafe rồi nói.
- Cho người theo dõi hắn, không chừng sẽ tìm ra manh mối - Kelvin.
------- Tập Đoàn Bách Gia ------
- Chủ tịch có bưu phẩm - Cô thư kí giao bưu phẩm cho hắn rồi bước ra khỏi phòng.
Chiếc hộp giấy được đóng kín, hắn mở ra, hắn vô cùng kinh ngạt, bên trong là một nắm tóc màu hạt dẻ, bức hình cô gái bị tra tấn dã man trên người đầy vết thương, cô gái đó là nó, là Hàn Thiên, và lá thư nhỏ.
Nhận ra tóc của ai chứ nhỉ? Muốn cứu nó thì lên căn nhà hoang ở khu rừng cao su XX, không thì đợi nhận xát của nó.
Tay hắn run lên vì một phần tức giận một phần lo cho nó, hắn liền lấy áo vest ra khỏi phòng.
Bên kia tòa nhà cao tầng người con trai mặc trên người bộ đồ màu đen, liền vừa chạy xuống lầu vừa lấy điện thoại gọi cho ai đó,.
- Alô anh Vũ hắn vừa nhận được bưu kiện rồi chạy đi rất gấp em đang đuổi theo, anh cho người tới nhanh đi.
-......- giọng nói vừa vui mừng vừa lo lắng bên kia đầu dây.
-------------------------------------------------------------
chiếc BMW chạy bám sau chiếc Audi, nhưng đường thì lại kẹt xe, thoát ra khỏi đám kẹt xe thì đã mất dấu xe của hắn, chiếc BMW chia nhau ba hướng chạy với tốc độ xé gió. Nhóm của Wjnn đi thẳng về phía khu rừng cao su, đầu khu rừng có chiếc Audi đen đậu, Wjnn lấy điện thoại gọi cho Kelvin và Thiên Vũ xong dẫn theo vệ sĩ đi thẳng vào.
-------------------------------------------------------------
Trong căn nhà cũ kĩ, người con gái vãn đang bất tỉnh, đầu tóc rũ rượi, khuôn mặt xanh xao đến đáng thương, phía xa là bóng của chàng trai chạy như ma đuổi đi vào, hắn nhìn quanh không có một bóng người nên chạy một mạch vào, vì lo lắng,.
" Bịch " tên áo đen đánh vào gáy hắn, làm hắn ngã xuống bất tỉnh.
Ánh sáng mờ ảo lọt vào đôi mắt màu tro của hắn, phía trước là người con gái mảnh mai, quyến rũ, cười nhếch môi, phía sau là hai can xăng, cô ấy tính thiêu rụi nời này sao, cô gái nhỏ người đầy vết thương cũng từ từ mở mắt ra, đôi mắt chứa sự mệt mỏi, nó ngẳn đầu nhìn.
- Tỉnh rồi à - Lệ Quyên cười mỉa mai, nụ cười khinh bỉ, nụ cười của ác ma,nụ cười mang lại sự chết chóc, nụ cười của hận thù.
- Cô muốn gì mau thả nó ra - Hắn lên tiếng, tay có nới lỏng sợi dây.
- Nóng thế, hôm nay ba chúng ta sẽ chết chung - Lệ Quyên vuốt ve khuôn mặt của hắn, cười nhếch mép.
- Cô điên rồi à - Hắn quay mặt tránh khỏi bàn tay dơ bẩn của Lệ Quyên.
- Ừ tôi điên, vì tôi yêu anh, nhưng anh lại yêu con khốn đó, tôi sẽ cho nó chết trong đau khổ - Lệ Quyên đi về phía nó bóp cằm nó nghiến răng ken két.
Lệ Quyên đổ ngã hai can xăng, căn phòng mùi xăng nồng nặc, mùi của máu tanh và xăng hòa với nhau, không khí trong phòng càng bóc mùi hôi đến khó chịu, tên tay cầm hộp que diêm ngọn lửa yếu ớt được rơi xuống nền đất đầy xăng, bắt đầu lên lửa ngọn lửa ngày càng lớn, khói mù mịt đến không thể thở, Lệ Quyên thì hô hét điên dại, đôi mắt nó từ từ khép chặt lại.