-Thích tôi sao, cậu đùa hơi quá đáng rồi đấy? – Vy chống ngượng
- Tớ không đùa, tất cả là sự thật – Vũ nghiêm túc
- Không phải chứ - Vy bối rối quay đi
- mình nói nghiêm túc đấy
-....
- tuy mình không phải là một người hoàn hảo nhưng mình hứa sẽ lo cho cậu, nên cậu làm bạn gái tớ nha
-chuyện...chuyện này....
- không sao, cậu cứ suy nghĩ đi, mình sẽ chờ câu trả lời của cậu....cuối tuần này, mình sẽ nhận câu trả lời của cậu
- được...được rồi, hôm đó mình sẽ trả lời cho cậu....
- hôm đó...mình không muốn nghe câu trả lời phũ phàng đâu đấy
-hả...hả...- Vy lắp bắp
- mình đùa thôi, vậy bây giờ mình đi chơi nhé – Vũ kéo tay Vy chạy về phía biển
- á...từ từ thôi – Vy cố giằng lại
- không được, nhanh một chút sẽ cảm nhận được nhiều thêm một chút – Vũ kéo Vy đến rìa bờ biển, cậu vẫn cầm tay Vy, nhắm mắt lại – Gía như bây giờ cậu là người yêu tớ thì tốt biết mấy
- Vy giật mình nhưng rồi lại im lặng, cô nghĩ bây giờ nên im lặng là tốt nhất
- Sao không nói gì? – Vũ hỏi
- Tốt nhất không nên nói gì? hãy cảm nhận những gì tuyệt vời nhất, rồi sau này có thể sẽ không thể cảm nhận được đâu....
- hả, cậu nói gì?
- không có gì, chúng ta về thôi – nói xong Vy bước đi trước
Vũ đứng đó, cậu đang suy nghĩ về chuyện Vy vừa nói tại sao lại có thể sẽ không cảm nhận được chứ??
- Cậu định đứng đó đến tối sao – Vy cắt ngang dòng suy nghĩ của Vũ
Cuối tuần
Hôm nay là ngày trường A.P tổ chức cắm trại cho học sinh khối và cũng là ngày Vy trả lời cho lời cầu hôn của Vũ
Từ sáng sớm Vy đã dậy, chuẩn bị những đồ cần thiết cho ngày tớ, cũng không phải nhiều chỉ là vài phụ kiện, đồ dung cá nhân và quần áo. Hôm nay tất cả các học sinh sẽ đi xe của nhà trường nhưng do Gia Khánh có việc nên đi xe đến sau, dĩ nhiên là Vũ sẽ bám đuôi mà ngồi cùng với Vy.
Nơi mà họ sẽ cắm trại là một bìa rừng có thể nói phong cảnh hữu tình, họ cắm trại gần một bờ suối, xung quanh là cây cỏ xanh rờn...tiếng chim hót trong veo khiến cho người ta cảm thấy thật thoải mái. Mọi người đang cùng nhau dựng trại,nhóm lửa, lấy đồ ăn,... tất cả đều phối hợp với nhau rất tốt
- Phương Vy, để tôi giúp cậu – Vũ thấy Vy đang bê đống đồ thì chạy lại
- Không phải cậu đang ở bên khu nam sao? –
- Mình đến giúp cậu mà
- Không cần đâu, cậu về bên đấy đi, công việc của mình mà
- Cậu từ chối sự giúp đỡ của tôi sao
- Không phải mà...
- Vậy để tôi giúp cậu – Vũ cắt ngang lời Vy
-....
- Woa! Sao cậu lại sang bên đây Hàn Sơ Vũ – Hạ My chạy lại chỗ hai người
- Cần báo cáo với cậu sao Ngô Hạ My
- Xì, cậu không giúp tớ lại giúp cậu ấy, tình cảm bạn bè mười mấy năm của chúng ta... - Hạ My nói bằng giọng uất ức
- Không phải chứ, cậu cũng cần người giúp sao? Gia Khánh của cậu đâu – Vũ nói với giọng giễu cợt
- Biết rõ rồi còn, mà cậu nói vậy sẽ có người buồn đấy, không phải Vy và anh Khánh đang quen nhau sao
- Tất cả chỉ là...- Vy lên tiếng
- Thôi đùa đủ rồi, làm đi – Vũ cắt ngang lời Vy, có ý không muốn cô nói ra – cậu đừng nói gì với Hạ My – Vũ thì thầm với Vy
- Ò – Vy gật đầu
Buổi cắm trại diễn ra khá là vui vẻ,mọi người cùng nhau ăn uống, sinh hoạt cùng nhau....
- Phương Vy, tối nay lúc h gặp cậu ở trên phía đầu suối nhé – Hạ My nói với Vy
- Có chuyện gì sao? có thể nói luôn đây không
- Không được, tối nay mình gặp rồi nói – Hạ My nói rồi quay đi
- Cô ta lại có âm mưu gì? – Một luồng suy nghĩ chạy qua đầu cô
Cả buổi chiều không thấy Sơ Vũ đâu, không phải cậu ra luôn quấn lấy Vy sao, không biết cậu ta lại định giở trò gì? – Vy cảm thấy có chút gì đó sai sai