Hôm nay Như xuất hiện với một chiếc váy dạ hội màu tím vẻ quý phái và chững chạc hơn nhiều so với lứa tuổi của cô, mái tóc được cất cao gọn gàng, chỉ vài lọn tóc rủ xuống.... tiếng vỗ tay của mọi người thay cho những lời chào đón mỗi lúc một lớn. Như mỉm cười, cô nhìn quay lại phía trên lầu như đang đón chờ điều gì đó, mọi người cũng hướng mắt nhìn theo...
Từ ở phía trong một cô gái bước ra với bao anh mắt ngưỡng mộ, Cô gái có đôi mắt trong veo bước từ từ xuống chỗ Như, Phải đó chính là Vy. Trong bữa tiệc hôm nay Vy mặc một bộ váy trắng, chiết eo, váy dài ngang đầu gối, không phải vẻ đẹp quý phái kiêu kì mà vẻ đẹp của một thiên thần, mái tóc thả xuông, thêm vài phụ kiện cho đôi tay thon dài, Như nắm tay Vy bước xuống trước nhiều con mắt đố kị của mấy cô nữ sinh
Thấy có gì đó hơi lại, Khánh cũng ngước lên nhìn thử đập vào mắt cậu là một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết đang từ từ tiến đến chỗ cậu, làm tim cậu đập lệch đi một nhịp, Lần đầu tiên trái tim cậu lại dao động hơn năm nay
- Anh Khánh –giọng nói của Như kéo Khánh ra khỏi tình trạng " thẫn thờ"
- Gì hả nhóc? – giật mình, Khánh hỏi lạiVy rướn người lên thì thầm vào tai Khánh
- Anh thấy hôm nay chị Vy có đẹp không?? – mắt Vy chớp chớp
- Bình thường thôi – Khánh đáp
- Xí
- Làm sao
- Lúc chị Vy bước xuống em để ý thấy mắt anh tý thì rơi luôn ra ngoài
- Lúc nào chứ - Khánh liếc qua nhìn Vy một lần nữa
- Anh tự biết, xí Như đẩy Vy qua chỗ Khánh
- Giờ em phải đi, anh phải chăm sóc cho chị Vy giúp em, lát nữa em quay lại không thấy chị Vy đang đi với anh thì anh sẽ....- Như nói với giọn đầy quyền lực
- Không cần đâu
- Em nói không được cãi, hôm nay là sinh nhật em, hai người nghe chưa- Như lại hạ một câu nói quyền lực
Hai người kia miễn cưỡng nghe theo
Như quay người đi với nụ cười đắc thắng, Như muốn giúp hai người kia bên nhau đây màTrong suốt buổi tiệc Khánh và Vy luôn đi với nhau, nhưng họ không biết rằng có một người vẫn luôn để ý họ từ đầu đến cuối với ánh mặt bực tức không thể kiềm chế, ánh mắt đó nhìn Vy như muốn ăn tươi nuốt sống Vy, vô cùng đáng sợ.Nhưng ở phía xa ông Vương cũng đã dõi theo hình dáng của đứa con trai mình cùng với cô bé bên cạnh, ông mỉm cười mãn nguyện, con bé Như này quả là làm được việc
Buổi tiệc sắp kết thúc Như chạy lại chỗ Khánh
-Anh đưa chị Vy về đi, phải đưa chị ấy về đến nhà
- Tại sao?
- Là mệnh lệnh, hôm nay là ngày của emVy đang ngỡ ngàng thì lại bị như kéo lên phòng
-Giày này em mua cho chị, mai chị nhớ phải đi đấy, không đi em sẽ giận chị - nói xong cô lại kéo Vy về chỗ Khánh
– Em giao chị Vy cho anh, anh không đưa chị ấy về nhà em sẽ tính sổ với anh – nói xong Như lại quay phắt đi không để cho hai người kia có cơ hội nói gì
Hôm nay Gia Như giống như một vị nữ hoàng có thể sai khiến được tất cả mọi việc, quả thật là không đơn giản Khánh và Vy phải lặng lẽ " tuân lệnh " một đứa nhóc kém tuổi, Khánh đành phải đưa Vy về, không khí trong xe vẫn vậy, vẫn im lặng, ngột ngạt...
Vy về đến nhà mệt mỏi bước về phòng thay đồ, tẩy trang,.. rồi leo luôn lên giường đi ngủ, cô ngủ không biết trời trăng gì một mạch đến sáng mai