Tuyết Nhi chỉ về phía một cô gái mặc váy trắng rất gợi khoác tay đi cùng một soái ca. Tuyết Thu quay đầu nhìn hai con người, bất giác gọi
"Thúy An"
Thúy An nghe có người gọi tên mình liền quay qua. Thấy Tuyết Thu và Tuyết Nhi thì cười toe toét, vẫy vẫy tay. Kéo bạn trai đang như ôsin cầm hết túi lớn đến túi bé đi tới.
"Ủa Thu, Nhi."
"Ai thế, mới thuê ôsin à?"
Nhi tỏ vẻ thắc mắc. Thu mặc dù hơn Nhi tuổi, hơn An tuổi nhưng về bản tính mê trai lại là số một.
"Khổ thân, đẹp ngời ngời vậy mà lại đi làm ôsin cho con An. Thôi về với em, em không để anh khổ vầy đâu."
Hạo Thiên vừa nghe thấy chữ 'ôsin' lập tức sát khí nổi lên bừng bừng. Quăng hết đống đồ xuống, chạy lại nắm tay Thúy An, trịnh trọng tuyên bố
"Tôi chính là bạn trai của babe và sẽ là chồng của em ấy."
Nói xong anh hôn lên má An để khẳng định chủ quyền.
"Babe á?"
Tuyết Nhi vừa nói vừa cười nắc nẻo.
"Ha ha... babe... ha ha... babe của anh "
Tuyết Thu chỉ còn nước nằm bò ra đất mà cười lăn lộn. Thúy An thấy mặt đỏ tía tai, đẩy Hạo Thiên ra, hùng hồn
"Ai là chồng.... chồng của em chứ? C... cái gì mà ba... be của anh. Ai thèm! "
Nói rồi An cúi xuống nhặt những túi đồ lên nhét vào người Hạo Thiên
"Anh an phận mà làm ôsin đi!"
"Em nói ai là ôsin, hả? Anh về "
"Em bỏ "
Anh nãy giờ đang tức giận nhưng vừa biết mình lỡ lời, cũng biết An dỗi rồi. Nhanh chóng lôi ánh mắt long lanh ra cầu xin
"Thôi mà, anh biết, anh sẽ an phận làm ôsin, làm ôsin cho em cả đời luôn. Đừng giận nữa mà! nhà! babe của.... à lộn, em yêu của anh đừng giận nữa nha! nhà! "
"Em yêu? " Thu và Nhi đồng thanh với dấu hỏi chấm to trên mặt. An quay sang lườm anh một phát tưởng như con mắt sắp lòi ra ngoài. "Thôi! thôi! hai chị ưm tôi về đây. Anh chị cứ ở đây mà ân ân ái ái nhá "
Thu nói rồi lôi Nhi đi. Nhi cũng hiền quá mà
"Ừ đúng đó! Có nhiều bóng đèn quá là không tốt đâu chị ha. Ăn nhiều giấm cũng không tốt "
Nói rồi hai người họ nhanh chóng leo lên xe đạp mau chóng về nhà.Để lại hai con người với muôn màu cảm xúc.
Tại nhà Hạo Thiên, Hạo Nam ở nhà một mình cũng chán. Sao cậu lại có thằng anh dại gái vậy không biết, cậu ngồi cũng khá lâu không thấy Hạo Thiên về nên cũng bỏ đi.
Trong một quán bar khá lớn nằm trong con hẻm nhỏ. Cậu chọn một góc khuất ngồi uống rượu. Một phần vì tâm trạng không tốt, một phần vì cậu mà ra ngoài kia thảo nào cũng bị lũ con gái lẳng lơ ở đây vây lấy. Tới giờ đêm, cậu vẫn còn uống rượu nhưng không nhiều đến mức lú lẫn. Chưa bao giờ cậu cho phép mình say. Đột nhiên điện thoại cậu vang lên một hồi chuông quen thuộc.Chắc Hạo Thiên đã đi chơi xong với babe gì đó của anh rồi nên mới nhớ tới cậu. Cậu nhấc máy giọng lè nhè
"Chuyện gì?"
"Đi đâu rồi hả?"
anh lo lắng hỏi
"Bar, say rồi tới đón "
Mấy chữ chẳng đâu vào đâu này làm anh lo muốn chết.Chạy ra quán bar mà anh mà cậu hay đến, quả thật là cậu ở đó.
Xung quanh còn có mấy con "vịt hồng công " vây kín. Anh đi lại phán một câu làm chúng nó đứa nào đứa nấy mặt xanh là tái mép
"Nó gay đấy. Tao là vợ nó "
Rồi anh vất vả lắm mới nhồi được cậu vào xe.
hết chương cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình