Chap ji và snow mất tích.
Mặc dù trên người jun đầy vết thương, nhưng tối jun vẫn đến bar với nó. vừa bước vào chỗ ngồi thường xuyên nó, jun với emma ngồi. emma thấy jun đầy vết thương thì lo lắng hỏi
“mày bị sao vậy, sao người đầy vết thương vậy”
“tao bị mấy đứa trong trường đánh, chúng nó muốn đuổi tao ra khỏi trường, bảo là tao đòi làm người yêu joo nên cho đánh cảnh cáo tao, tụi nó đông quá tao đánh không lại”-jun tức giận khi nhắc đến chuyện này.
“sao họ lại làm vậy chứ, thật quá đáng mà”-emma cũng bức xúc theo
“giờ mày tính sao”-emma
“tao sẽ trả cho chúng gắp đôi những gì chúng gây ra cho tao”-jun nghiến răng nói
Chỉ có nó nãy giờ im lặng nghe jun với emma trò chuyện, khi nghe đến khúc jun sẽ trả bọn hắn gấp đôi thì nó cười khinh jun. thấy nãy giờ nó không nói gì thì emma hỏi nó
“sao mày im lặng vậy”
“để hai tụi mày nói”-nó nói cách thản nhiên làm cho jun với emma chỉ biết lắc đầu.
“ không phải mày hay tới bar này lắm sao, chắc mày có quen mấy tên đàn em của bang B.V (blackvampire) chứ”- jun
“có, chi?”-nó
“mày nhờ tụi nó bắt con ji vs snow cho tao đi, tao không làm gì được bọn joo thì tao sẽ hành hạ bạn gái tụi nó”-jun độc ác.
Nó không nói gì chỉ gật đầu “thật ấu trĩ”-nó nghĩ
“thôi tao về trước đây, người tao nhức quá, về ngủ cái đã”-xong jun quay qua emma “mày về không”
“uhm, tao cũng về khuya rồi, mắc công baba tao lo”-emma.
Thế là jun với emma về, còn mình nó ngồi lại bar nhâm nhi cho hết ly rượu của mình, sau đó nó ngoắc một tên phục vụ bar lại nói nhỏ gì đó. Rồi tên đó lật đật chạy vào trong. Một lát sau tên con trai khác chạy ra, cung kính với nó
“phó bang có gì căng dặn”-tên đó
“……………….”- nó nói thầm vào tai tên đàn em
“dạ phó bang” tên đó sau khi nhận lệnh thì cho đàn em đi làm ngay.
Sau đó nó đứng dậy đi về, nhưng vừa mới đứng dậy thì nó cảm thấy choáng váng, té phịch xuống ghế. Nó cảm thấy vừa chóng mặt đầu vừa đâu nữa. nó nghĩ chắc do nó dạo này nó uống giảm đâu đầu nhiều quá nên có phản ứng phụ do thuốc gây ra. Nó cũng không thèm đi bệnh viện. ngồi một lát cho hết choáng nó mới về.
Sáng hôm sau, khi tụi hắn đến lớp thì vẫn chưa thấy snow và ji tới, gọi điện thì cả hai đều không bắt máy, làm cho bọ hắn sốt ruột. hắn gọi điện cho người cô nhi viện nơi ji và snow đang ở (snow vào đó ở chung với ji cho vui) thì họ nói cả hai đi học rồi.
Hắn thấy vậy nhanh chóng gọi cho người của mình đi tìm cả hai. Jun ngồi bên này nghĩ “ice đã ra tay rồi sao, cũng nhanh dữ, hừ cứ tìm đi lúc các người tìm ra cũng chỉ tìm thấy xác bọn nó thôi, hahaha” rồi cười thầm trong bụng.
Tại một nơi khác, âm u, ẩm ước trong căn nà đó tối om mùi ẩm móc nồng nặc, thật đáng sợ.
“ice, tụi nó đâu”-jun
“trong, mày tự giải quyết đi, làm gì làm đừng có giết tụi nó, joo mà điều tra được chỉ có nước bóc lịch, tao chắc sẽ thoát được còn mày tao không chắc”-nó
“ tao biết rồi mày yên tâm”-jun cười đểu
Sau khi chia tay nó, jun bước vào căn phòng nhốt ji và snow
“chào”-jun
“jun…. jun sao lại là cô, thả chúng tôi ra”-ji hét lên
“thả, hahahah, nực cười, bọn mày phải gánh lấy hậu quả mà mấy thằng bồ mày gây ra cho tao”-jun độc ác
“ấu trĩ, ngu si”-snow
“mày nói gì con kia”-jun quát snow
“mày tự hiểu, IQ của mày chắc cũng cao chứ”-snow lạnh lùng nói
“hừ, tụi mày… đánh nó cho tao”- jun ra lệnh cho đàn em
Thế là cả đám bay vào đánh ji và snow. Hai người chỉ biết chịu đòn chờ đợi bọn hắn tới cứu.
Trong lúc này bọn hắn đã cho người tìm kiếm rồi mà vẫn không thấy, soo lôi điện thoại ra gọi cho ji thêm lần nữa thì chuông reo, nhưng không ai bắt máy. Thấy vậy joon hỏi
“sao?
“chuông reo nhưng không bắt máy”-soo rầu rỉ
“joo, không phải cậu là hacker ah, cậu định vị đi”-joon
“ừ ha, sao không nhớ ta, đợi tý”- hắn bắt đầu lướt những ngón tay thật điêu luyện trên bàn phím. Khoảng phút sau, hắn đã tìm được vị trí của chiếc điện thoại.
Ba người nhanh chóng chạy tới vị trí hiện trên máy tín, trước mặt họ là căn nhà hoang, âm u, lạnh lẽo làm bọn hắn cũng phải rùng mình.
“rầm”-hắn đá bay cái cửa, cả ba chia nhau tìm bỗng joon hét lên
“snow, em sao vậy, em đừng làm anh sợ”
“ji, em…em”-soo
“bình tỉnh đi, đem hai người họ tới bệnh viện đã”-hắn hối thúc
Tại bệnh viện
“hai cô ấy sao rồi”-soo
“hai người họ không sao, mấy cậu có thể vào thăm”- bs
Bước vào phòng trước mặt ba người là hai cô gái lại, nhìn tới nhìn lui cũng không thấy ji với snow đâu, tụi hắn lại bắt đầu cuốn cuồng gọi bs
“bác sĩ, bác sĩ đâu”-joon hét
“có chuyện gì vậy”-bác sĩ
“bạn tôi đâu”-hắn
“là hai cô gái đó, chính mấy cậu đưa họ tới đây mà”-bác sĩ ngơ ngác
“chuyên này là sao chứ”-joon
“đợi họ tỉnh lại rồi chúng ta sẽ hỏi”-hắn là người bình tĩnh nhất lúc này
Nữa tiếng sau, hai người con gái đó tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trong bệnh viện. thấy họ tỉnh lại hắn hỏi
“mấy cô là ai tại sao lại giả dạng bạn tôi, giờ họ đang ở đâu”- hắn lạnh giọng
“chúng tôi là những người hóa trang, chúng tôi nhận được lệnh từ phó bang phải hóa trang làm sao để giống hai cô gái nào đó. Còn phó bang đưa họ đi đâu chúng tôi không biết.” người con gái giả ji
“phó bang? Là ai?”-joon
“chúng tôi là người của bang B.V tức là blackvampire. Chúng tôi chưa từng nhìn thấy mặt phó bang, chỉ nhận lệnh lại từ đàn em của phó bang”-cô gái giả snow giải tích.
Cùng thời gian, trong một biệt thự gần biển
“mấy người là ai, tại sao bắt chúng tôi”-ji hét lên.
“câm miệng nếu không muốn biến mất khỏi thế gian này” tên cầm đầu lạnh lùng nói, làm cho ji rung sợ
“ai sai mấy người”-snow vẫn bình tĩnh hơn
“chuyện đó cô không cần biết” nói xong hắn ra lệnh cho đàn em của mình “đem họ vào phòng canh cho cẩn thận, họ mà bị gì thì phó bang sẽ giết mấy người đó
“vâng, đại ca”-mấy tên đàn em.
Trong phòng nhốt ji với snow
“tại sao họ lại bắt mình chứ, mấy tên đó nói cái gì mà phó bang nữa, có khi nào là đường dây buôn bán người không”-ji sợ sệt
“không có đâu, nếu mà buôn bán người sẽ không nhốt mình ở nới sang trọng như vậy, hai đứa mình không bị trói nữa, thôi cứ đợi tụi joo tới cứu.
End chap