Chu Tuệ nhìn thấy bọn hắn cũng khiếp sợ, thế này cũng quá trùng hợp rồi.
Hàn mẫu nhìn thấy Ngu Ái thì rất vui: "Ngu Ái? Con về nhà mẹ sao?"
"Dì Hàn, con đến đưa cho dì một ít trái cây ạ." Ngu Ái đưa đồ qua: "Không nghĩ tới nhà có khách, làm phiền rồi ạ."
Hàn mẫu nói: "Không sao, có muốn ở lại ăn cơm với dì không?"
"Dạ không cần đâu ạ."
Ngu Ái còn chưa nói xong đã bị Hàn Hạo Vũ chen vào: "Mẹ, người ta đã không muốn ở lại ăn cơm, mẹ giữ lại làm gì?"
"Thằng nhóc này, nói cái gì đấy?" Hàn mẫu không vui nói: "Con thật không lễ phép gì cả.
Tiểu Ái đặc biệt tới đây đưa trái cây cho chúng ta, mau xin lỗi đi."
Ngu Ái lập tức giải vây: "Dì Hàn, Tiểu Vũ cũng không có ý gì cả, chúng con đã ăn cơm ở nhà rồi ạ."
Hàn mẫu lẩm bẩm: "Vẫn là con gái tri kỷ, không biết thằng nhóc nhà dì bao giờ mới có thể mang bạn gái về nhà." Ánh mắt thì lại nhìn về phía Chu Tuệ.
Chu Tuệ lập tức phản bác: "Dì à, con với Tiểu Vũ là bạn tốt.
Nếu có cơ hội, con sẽ giới thiệu cho cậu ấy."
Cô ta nói xong lại bắt đầu hối hận, tất cả mọi người đều nhìn cô ta, đặc biệt là biểu tình của Hàn mẫu lập tức thay đổi.
Ứng Nghi nắm chặt tay Ngu Ái: "Dì Hàn, bọn con không quấy rầy nữa, xin phép về trước ạ."
Hàn mẫu nói: "Ừ, được được, khi nào rảnh lại qua đây chơi nhé."
Đợi hai người đi rồi, Hàn mẫu nhìn Chu Tuệ cũng không nói gì.
Bà còn tưởng đây là bạn gái của con trai mình, xem ra không phải, cô gái này còn vội vã phủ sạch quan hệ nữa đấy.
Nếu không phải quan hệ yêu đương, sao có thể tuỳ ý đến thăm nhà con trai chứ.
Về sau thái độ với Chu Tuệ cũng lạnh nhạt hẳn, khi ăn cơm còn bồi thêm câu: "Con nhìn xem chồng của Tiểu Ái thật lễ phép, lại thông minh, còn có một người vợ tốt."
Hàn Hạo Vũ lòng đầy phiền muộn chen vào: "Mẹ, mẹ không ăn cơm sao?" Hắn thật sự ghét bị so sánh với Ứng Nghi, từ hồi cao trung, lần đầu tiên Ngu Ái mang Ứng Nghi về nhà, mẹ hắn thường ẩn ý nói con cái nhà người khác thật tốt.
Khi còn nhỏ bị so sánh với Ngu Ái, lớn rồi còn bị so sánh với chồng cô ấy.
- --------------Yêu nhaaaa--------------------
Trên đường trở về, Chu Tuệ gửi tin nhắn cho Ứng Nghi, nói cô ta chỉ là tới nhà Hàn Hạo Vũ ăn cơm mà thôi, không có gì khác.
Ứng Nghi còn không nhìn một cái, hắn quan sát biểu cảm trên mặt Ngu Ái, như chẳng có gì cả, so với bình thường giống nhau.
Ngu Ái ở bên này cũng nhắn tin cho Hàn Hạo Vũ.
Tiểu Vũ, Chu Ái là bạn gái cậu sao?
Hàn Hạo Vũ: Không cần cậu quản.
Âydo, tính tình không nhỏ nha.
Ngu Ái tắt điện thoại, bắt đầu cùng Ứng Nghi nói chuyện phiếm.
Hàn Hạo Vũ bên này đợi lâu, trên màn hình vẫn là tin nhắn của hắn, đối phương thế mà không đáp lại hắn.
Hàn Hạo Vũ cắn răng! Cô gái này! Nhớ tới bộ dáng thương tâm lúc trước của cô, có việc liền tìm hắn, giờ thì hay rồi, ra ngoài chơi với Ứng Nghi một chuyến liền tốt, không có việc gì thì vứt hắn ở tận chân trời!
Lúc chuẩn bị đi ngủ, Ứng Nghi ôm Ngu Ái nói: "Ái Ái, Chu Tuệ cô ấy..."
"Em mệt rồi." Nữ nhân xoay người nhắm mắt, cũng không nghe ra tâm tình gì.
Ứng Nghi cảm thấy tuy rằng bọn họ cùng chung một vòng tròn, nhưng Ngu Ái có thể rộng lượng coi như việc kia chưa từng phát sinh, nhưng hắn lại không thể.
Về sau có thể không gặp thì không gặp đi.
Hắn dứt khoát đem phương thức liên lạc của Chu Tuệ kéo đen.
(Tài khoản của bạn đã bị chặn =))))
Ứng Nghi từ phía sau ôm Ngu Ái vào ngực.
Gần đây hắn lo được lo mất, tuy rằng Ái Ái vẫn đối xử với hắn như thế, nhưng hắn có cảm giác bọn họ có chút gì đó xa cách.
Đặc biệt là từ lần chơi bóng với Chu Tuệ trở về.
- -------- Got to believe in magic~ ----------
Chu Tuệ nhìn que thử thai hiện hai vạch thì vội muốn chết.
Đã hai tháng rồi cô ta chưa có kỳ, quả thực đã dính.
Đứa này này không phải là của Ứng Nghi.
Buổi tối hôm đó Ứng Nghi uống say giống cá chết, có thể xảy ra chuyện gì chứ.
Hiện trường đều là do cô ta ngày hôm sau sắp xếp, thật vất vả mới đến gần Ứng Nghi một chút.
Hắn kết hôn với Ngu Ái, cô ta sao có thể can tâm được chứ.
Nếu là hai tháng trước thì chỉ có thể là Hổ Kiến.
Cô ta câu dẫn nhiều người như thế, vậy mà lần đầu tiên câu nhầm người/
Hổ Kiến xuất hiện ở quán bar cô ta làm việc.
Lúc đó, hắn còn ôm trong ngực công chúa xinh đẹp nhất quán bar, cả đêm ra tay rộng rãi, làm cô ta phí hết tâm sức mới có thể câu dẫn được hắn.
Thời gian đó Ứng Nghi cùng Ngu Ái chuẩn bị kết hôn.
Cô ta không dư tinh lực như thế, kết quả cô ta tốn nhiều tâm tư như thế mà lại không phải là con rùa vàng, chỉ là kẻ lừa đảo.
(Ý là lúc đấy UN chuẩn bị kết hôn, thế là con ả không để ý UN nữa, để ý lừa đảo này nè.)
Hồ Kiến chẳng phải là công tử nhà giàu gì cả, hắn chính là lưu manh đường phố, bên ngoài còn nợ một đống.
Lúc đó cô ta vì thể hiện mình ngây thơ không tỏ vẻ mà cho đối phương mượn không ít tiền.
Hiện tại thì hay rồi, tiền không đòi được, còn mang thai!
"Chu Tuệ, cô làm gì trong WC đấy?" Bạn cùng phòng bên ngoài gõ cửa, bất mãn nói: "Cô đã ở trong đấy một giờ rồi.
Mọi người đều đang chờ để tắm rửa đấy.
Thật bất lịch sự."
Bạn cùng phòng đều cảm thấy Chu Tuệ thật phiền phức, thường xuyên nửa đêm mới vác mặt về, mỗi sáng thì gọi điện cho đàn ông, làm tất cả mọi người không ngủ được, đến phép lịch sự cơ bản cũng không có.
"Biết rồi." Chu Tuệ mở của WC ra: "Giục gì mà giục?" Cô ta kéo cửa phòng ra ngoài.
"Đã chiếm phòng tắm ch ung mà còn tỏ ra có lý?" Nữ sinh kia nhìn bóng dáng của Chu Tuệ thì tức sôi máu.
Từ bé đến lớn giờ chưa thấy con người kiêu ngạo thế này.
"Được rồi, được rồi." Bạn nữ bên cạnh khuyên nhủ: "Cô ta là như vậy đấy, phòng chúng ta có cô ta là do chúng ta xui xẻo."
Các cô đều biết Chu Tuệ ở trường học đặc biệt nhiều bạn khác phải, cả ngày cùng đám con trai xưng huynh gọi đệ, đến một nữ sinh cũng không thích chơi cùng cô ta.
Và tất nhiên, Chu Tuệ không để bụng mấy chuyện này.
Lần trước, các cô không thích Chu Tuệ đi khuya về sáng ảnh hưởng đến mọi người, báo cáo với quản giáo.
Kết quả thì sao, bị một đám nam nhân vây lại uy khiếp, còn cô ta thì ra vẻ yếu đuối tội nghiệp.
Bởi vì Chu Tuệ làm ảnh hưởng đến cả phòng, nữ sinh có bạn trai đều dọn ra ở riêng.
Hiện tại còn dư lại hai cô, chỉ có thể khuyên chính mình ẩn nhẫn đến khi tốt nghiệp.
Chu Tuệ gọi cho Ứng Nghi vài cuộc, đều không được chấp nhận.
Xem ra hắn muốn cùng cô ta phủi sạch quan hệ sao?
Sao có thể dễ dàng thế.
Cô ta liền đi tới tiểu khu của Hàn Hạo Vũ.
Hắn ta cũng không để cô ta ở lại, chỉ đưa cô ta đến một cái khách sạn gần đó.
Chu Tuệ nhìn thân ảnh Hàn Hạo Vũ, kì thật so với Ứng Nghi thì hắn cũng không thua kém.
Chỉ là cô ta hiện tại đã quen chèo cao, thấy vòng bạn bè của Mạc Nghị Hàn sinh hoạt sang trọng, sao có thể can tâm.
Đột nhiên, cô ta nhớ tới bộ phim cung đấu lần trước, thời gian mang thai cũng kém hai tháng.
Nếu sinh non, chắc là không có vấn đề gì nhỉ?
- ------------Sống vô phước sẽ bị trời phạt------------------------
Mặc Nghị Hàn đợi lâu rồi mà vẫn chưa thấy Tiểu Ái nhắn tin cho hắn.
Trong khoảng thời gian này, dường như mỗi ngày đều nói chuyện với nhau, lúc hắn kiếm chế không được chuẩn bị gửi tin nhắn thì hắn nhận được tin nhắn.
Anh trai, ngày mai chúng ta gặp mặt nhé?
Em không xinh đẹp lắm, anh sẽ không để ý chứ?
Còn kèm theo một cái meme anime thẹn thùng.
Mặc Nghị Hàn nhếch môi.
Tiểu tình nhân Ái Ái của hắn đây là không nhịn được rồi? Rốt cuộc muốn cùng hắn ngả bài?"
Ngón tay thon dài đánh chữ trên màn hình, chỉ ngắn gọn: Địa chỉ.
Thấy đối phương chia sẻ địa chỉ, ý cười Mặc Nghị Hàn càng sâu.
Nếu hắn nhớ không lầm, thì đây là một khách sạn nổi tiếng cho các cặp đôi..