NGƯƠI MUỐN CHẾT ĐÚNG KHÔNG ?
“Cô muốn chết đúng không ?”Lâm Lập Phong lớn tiếng hỏi nàng.
Nàng nhắm chặt mắt lại không rên một tiếng.
“Mau đứng lên uống thuốc !” hắn kéo nàng .
Nàng đẩy hắn ra , tiếp tục nằm trên giường , kéo chăn trùm kín .
“Rốt cuộc cô muốn thế nào ?” hắn lại một lần nữa kéo nàng .
Nàng mở mắt lạnh lung nhìn hắn "Việc của tôi , không cần anh lo !”
“Cô là thê tử , chuyện của cô , dương nhiên tôi phải lo! Mau uống thuốc !” hắn dưa thuốc tới miệng nàng .
Nàng hất thuốc trên trên hắn ra , thuốc rơi trên giường . Lâm Lập Phong tức giận nắm lấy cằm nàng , hốt lấy những viên thuốc trên giường , trực tiếp nhét vào miệng nàng . Nàng mím chặt môi , không chịu uống thuốc .
“ Chết tiệt ! Cô mau mở miệng uống thuốc vào !”
Hạ Tử Tình cứng đầu không chịu mở miệng ,
“Cô! Chết tiệt !” Lâm Lập Phong nheo mắt nguy hiểm , bỗng nhiên giữ chặt môi nàng , hắn thô bạo mà chà đạp môi nàng , thẳng đến nàng cảm thấy đau đớn . Nàng tức giận cố đẩy hắn ra , thế nhưng không suy chuyển thân thể cao to của hắn .
Nàng thống khổ khó chịu mà hé miệng , khiến cho cái lưỡi của hắn thừa cơ yham lam tiến vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng , sau đó hắn buông môi của nàng ra , nhân cơ hội mà nhét thuốc vào miệng nàng .
Nàng thiếu chút nữa nghẹn thuốc mà chết , Lâm Lập Phong lập tức đưa ly nước cho nàng , nàng vội nhận lấy uống một hơi cạn sạch . Đợi sau khi thuốc trong miệng nàng trôi xuống , nàng phẫn nộ cầm ly nước trong tay ném vào tường , ly thủy tinh lập tức vỡ thành muôn mảnh .
Lâm Lập Phong nhìn những mảnh vỡ thủy tinh ,đưa mắt sắc bén nhìn nàng “Tốt ! Tốt! Cô muốn chết !Tôi không cản cô ! Cô thích làm thế nào thì làm ! Bất quá , tôi cảng cáo cô , cấm chết trong nhà tôi ! Muốn chết ra ngoài mà chết !”
Hạ Tử Tình cười lạnh một tiếng , quay mặt qua chỗ khác không nhìn hắn . Lâm Lập Phong thấy dáng dấp quật cường của nàng , cũng vô tình không để ý đến sự sống chết của nàng , hắn đứng lên , nhanh chóng ra ngoài .
Hạ Tử Tình thấy hắn ra ngoài , thả mình trên giường nghỉ ngơi . Thế nhưng tâm nàng rất phiền muộn ! Vừa nghĩ đấn hoàn cảnh bi thảm của Vĩ Hoành và Lý thúc thúc , dì Lý , tâm nàng rất khó chịu ! Tất cả đều tại nàng ! Nàng đã không dứt khoát trong mối quan hệ này !
THẤT TUNG
Nàng mở to hai mắt , chiêm ngưỡng khuôn mặt đẹp lạ thường của nam nhân ngoại quốc .
“Cô không sao chứ ?Tiểu thư !” nam nhân ngoại quốc dùng tiếng Trung hỏi nàng .
“Anh nói tiếng Trung rất khá .” Hạ Tử TÌnh nở một nụ cười quyến rũ.
“Cảm tạ” hắn tươi cười lộ ra dáng người lỗi lạc .
Hạ Tử Tình gật đầu , thoát ra khỏi vàng tay ôm ấp của hắn , rồi lại lần nữa ngã xuống , nam nhân ngoại quốc lại đỡ lấy nàng .
“Búp bê Trung Quốc , Nhà cô ở đâu ?Tôi đưa cô về !”
“Ta một mình” nàng vừa nghĩ đến hình ảnh lãnh khốc vô tình của Lâm Lập Phong thì tức giận, hắn vì sao không cản nàng chết chứ ? Hắn vì sao không thể buông tah người nhà Vĩ Hoành chứ ?
Nàng không phải người nhà của hắn ! Nàng không muốn thừa nhận là người nhà của hắn !
“Tôi đưa cô đến khách sạn nghỉ ngơi nha !”
“Không cần”Hạ Tử Tình đẩy hắn , tự mình đi không vững . Bỗng nhiên , từ hai bên mốt người đột nhiên lao tới , va vào nàng , đầu nàng va phải cái cột phái trước , trước mắt nàng bỗng tối sầm lại ,….
Lý Thành nguyên ở một quán bar theo Hạ Tử Tình , chỉ mới đi toilet một chút , đã không thấy tăm hơi hình bóng nàng . Hắn tìnm khắp quán bar , đều không thấy bóng dáng nàng . Nàng rốt cuộc đã đi đâu ? Mặt hắn lập tức trắng bệch .
“Cái gì ?! Không thấy nàng đâu ?!” Lâm Lập Phong nhận được điện thoại , tim như ngừng đập “Ngươi ở nơi nào tìm đi , ta đến ngay”
Hắn lập tức lái xe rời công ty , bằng tốc độ nhanh nhất tới quán bar . Thấy Lý Thành , hắn liền hỏi “ Thế nào đã tìm thấy chưa ? Một người lớn như vậy , nhất định phải tìm thấy bóng dáng chứ ?”
“Tôi không biết” Lý Thành cúi đầu không dám nhìn ánh mắt đầy phẫn nộ của thiếu gia .
“Đã hỏi xung quanh quán bar chưa ?Có lẽ có người thấy bóng hình của nàng !” Lâm Lập Phong lo lắng hỏi .
Lý Thành lắc đầu “Tôi đã hỏi rất nhiều người . Bọn họ đều nói không thấy thiếu phu nhân .”
“Chết tiệt ! Nàng rốt cuộc đã đi đâu?”Lâm Lập Phong nắm chặt bàn tay . Nữ nhân này thật phiền phức ! Thế nào lại mang thêm lo lắng cho hắn !
Quán bar này rất phức tạp ,nàng một nữ nhân tới đây uống rượu , thục sự cái gì ngoài ý muốn đều phát sinh ! Nữ nhân chết tiệt này đã đi đâu ?
TÌNH MỘT ĐÊM
Làm sao bây giờ ? Làm sao bây giờ ? Ai có thể nói cho nàng biết rốt cuộc tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì ?Trong đầu nàng lần nữa hiện lên khuôn mặt Lâm Lập Phong đương phẫn nộ ….
Trời ạ ! Nàng một đêm không về nhà ! Hắn nhất định tức giận muốn giết người
Làm sao bây giờ ? Làm sao bây giờ ? Cái đầu thông minh của nàng hỗn loạn ? Bỗng nhiên , nàng nghe được một âm thanh , nàng hướng ánh mắt đến nơi phát ra âm thanh , một nam nhân người mặc quần , thân trên hoàn toàn không gì che đậy đi tới , vóc người hắn cao ngất , cơ ngực rắn chắc , tóc vàng ánh rực rỡ , thân càn ướt nước . Rõ ràng vừa tắm xong .
Hạ Tử Tình hách dịch nhìn hắn !Hắn không phải là người đẹp trai tối hôm qua nàng say rượu gặp phải ?!
“Anh, anh là ai ? Tại sao tôi lại ở đây ? Nơi này là đâu ?” Hạ Tử Tình khẩn trương kéo quần áo của mình tránh ra xa hắn nhất , một đôi mắt đẹp hơi tức giận nhìn hắn.
Nam nhân lộ ra nụ cười đẹp mê hồn , đôi mắt màu xanh cười khanh khách nhìn nàng chăm chú “Tôi là Just , đây là nhà trọ của tôi.”
“Đây là nhà trọ của anh ! Anh vì sao đưa tôi đến nhà trọ của anh ?” Hạ Tử Tình rất tức giận chất vấn hắn .
“Tôi nói đi khách sạn , cô nói không đi . Tôi cũng còn cách đưa cô về nhà trọ của tôi .” Just nhìn vẻ mặt buồn của Hạ Tử Tình . Cái này xem ra Búp bê Trung Quốc không biết tối qua đã xảy ra việc gì ?
Mặt Hạ Tử Tình nhất thời đỏ lên , nàng tối hôm qua dĩ nhiên đã ngủ ở nhà hắn . Hơn nữa hắn bây giờ còn nữa người . Lẽ nào , lẽ nào tối qua bọn họ đã …..? Trời ạ! Tại sao có thể như vậy ? Nàng không dám nghĩ nữa ….
“Tôi , quần áo của tôi đâu ?”Nàng hận không thể lập tức thay quần áo mà đi khỏi đây . Ở đây khiến cả người nàng không được tự nhiên .
“Quần áo của cô ? Tôi không cố ý , tối hôm qua đã quá lực , đem xé rách mất rồi !” Just vẻ mặt vô tội nhìn nàng .
Xé rách ?! Không phải đâu! Bọn họ tối hôm qua sao có thể kịch liệt như thế ? Tại sao nàng một chút ấn tượng cũng không có ? Hạ Tử Tình mặt đỏ tựa như bị nhìn thấu .
“Anh , anh nói cho tôi rõ , chúng ta , chúng ta có đúng hay không thực sự , thực sự cái kia ?” Hạ Tử Tình cố lấy dũng khí hỏi hắn .
“Cái kia ? Chính cô là ai ?” Just kì quái nhìn nàng .
Hạ Tử Tình hầu như muốn cắn dứt lưỡi mình , hắn là người ngoại quốc , dương nhiên nghe không hiểu tục ngữ này của người Trung Quốc .
Nàng suy nghĩ một chút “ Tôi hỏi anh, anh tối hôm qua có khi dễ tôi hay không ?”
Làm tình nhân của tôi
Nàng cư nhiên cùng cái người đàn ông ngoại quốc này trải qua đêm tình sao?Nàng có điểm xúc động muốn khóc! Tại sao lại có thể như vậy?Vì sao nàng lại uống rượu chứ?Vì sao nàng lại cùng Lâm Lập Phong hờn dỗi? Hiện tại đã hại chính mình rồi!
Hiện tại nàng làm sao bây giờ? Nàng cả người cứng ngắc! Suy nghĩ một hồi lâu, vấn đề hiện tại của nàng chính là tìm cách che miệng của hắn lại,chuyện lớn này ko nên để người thứ biết!Nếu như có sơ hở,nàng chết là cái chắc!
Nàng vội vã móc ví của mình, đem tất cả tiền bên trong đưa cho hắn
"Đây là toàn bộ số tiền trên người của tôi,tôi mong muốn anh có thể đem toàn bộ tất cả chuyện hôm qua giờ này khắc này quên sạch!Sau đó mặc kệ là anh gặp tôi ở đâu, cũng phải giả vờ như ko quen biết . Được chứ?"
Khắc Just nhìn tiền trên tay nàng, đại khái cũng chỉ là mấy nghìn mà thôi. Hắn lúc nào đã trở nên kém giá như vậy?
Hắn có chút hứng thú nhìn nàng, "Cô cho rằng xì cho tôi ít tiền như vậy thì có thể bịt được mồm tôi sao?"
"Vậy anh muốn thế nào?"
Hắn lôi kéo tay nàng, đem nàng ngồi xuống đùi hắn, mùi long thủy trên người hắn lập tức xông vào khứu giác nàng, "Tôi muốn em làm người tình bí mật của tôi, bảo bối!"
Hạ Tử Tình lập tức đẩy hắn ra, con mắt mỹ lệ tràn ngập ý giận: "Đừng mơ tưởng!!Cái đồ xấu xa, vô lại này!"
Khắc Just khêu gợi mỉm cười quyến rũ: "Em ko sợ tôi đem chuyện tối hôm qua toàn bộ nói cho chồng em, Lâm Lập Phong?"
"Anh, anh biết hắn? !" Hạ Tử Tình thân thể cứng đờ!
"Trong cái thành phố này, ko ai ko biết chồng em là Lâm Lập Phong cả.Hắn gần như đã trở thành danh nhân." Khắc Just buồn cười nâng mi.
cũng đúng! Trong cái thành phố này, có ai mà ko biết Lâm Lập Phong chứ?Doanh nhân thành đạt Lâm Lập Phong, trưởng tôn của Lâm thị gia tộc,Lâm Lập Phong vạn người mê. . . . . .Hắn biết Lâm Lập Phong cũng chẳng phải là lạ.
"Như vậy đi, em cứ suy nghĩ. Anh cho em một ít thời gian để suy nghĩ."
"Ko cần suy nghĩ!Tôi hiện tại trả lời! Không bao giờ! Anh thích nói cho hắn thì cứ nói đi!" Nàng tức giận đá cửa rời đi
"Em muốn như vậy rời đi sao?"Khóe môi hắn hiện lên nụ cười xấu xa.Nhản thần quan sát nàng từ đầu đến chân, trong mắt trần ngập ý đen tối.
Định Ra Khế Ước
đi ra, sau khi rửa mặt, chải đầu, khuôn mặt hồng hồng của nàng càng xinh đẹp động lòng người, con mắt tinh linh có thần,mũi xinh đẹp, đôi môi đỏ bừng khêu gợi. Thật không hỗ là người mẫu thế giới!
Lâm Lập Phong đúng là biết chọn vợ!Hạ Tử Tình mỹ lệ , khêu gợi như vậy,quả thật nàng có thể bức điên đoàn nam nhân a! Hình dạng. Vóc người. Khí chất đều là thượng đẳng! Hắn đột nhiên thấy đố kỵ với Lâm Lập Phong!
"Em rất đẹp!" Khắc Just không khỏi ca ngợi nói.
"Cảm tạ."
"Xem ra em rất thích hợp làm người mẫu quảng bá sản phẩm cho chúng tôi,chi bằng em làm người đại điên cho sản phẩm của chúng tôi đi." Khắc Just bỗng nhiên nói thẳng
"Nga?Đây ko phải là quần áo của công ty anh sao?" Hạ Tử Tình xoa xoa chiếc váy trên người
"Đúng vậy. Chúng tôi là doanh nhân nước ngoài.Tôi là tổng giám đốc chi nhánh Châu Á. Lần này cố ý đến Trung Hoa Trung Quốc là muốn mở rộng thị trường công ty.Tôi còn lo lắng ko biết tìm ai là người phát ngôn,hiện tại tôi nghị đã tìm được rồi." Khắc Just vẻ mặt thưởng thức mà nhìn nàng.
Hạ Tử Tình suy nghĩ một chút, nói: "Nếu tôi chấp nhận làm người đại diện cho công ty anh,anh sẽ giúp tôi bảo mật chuyện tối qua chứ?"
Đôi môi duyên dáng nhấc lên nụ cười nhạt, " đương nhiên."
"Được! Tôi chấp nhận!" Hạ Tử Tình sảng khoái mà nói.
Khắc Just đem hợp đồng đưa ra trước mặt nàng, "Đây là hợp đồng,cô xem kỹ rồi kí."
Hạ Tử Tình cầm lấy hợp đồng xem, nghũ ngợi lúc.Phải kí năm sao?
"Một quý thôi có được ko ? Một năm thì dài quá." Hạ Tử Tình đề nghị.
"Không được!"
"Vậy nửa năm đi." Hạ Tử Tình đề nghị lần nữa.Nếu như thời gian dài quá, nàng e rằng Lâm Lập Phong sẽ ko đồng ý.
"Ko được đâu.Em thích thì kí vào, không thích thì ko cần kí.Tôi ko ép buộc em!" Khắc Just ngồi trên sofa nhàn rỗi nhìn nàng.
Hạ Tử Tình bất đắc dĩ nhìn hợp đồng rồi kí tên mình vào
Tuy rằng Lâm Lập Phong không thích nàng làm người mẫu, nhưng vì bảo vệ danh dự của mình,nàng phải đem chuyện này làm thật tốt.Hi vọng Khắc Just là người biết trọng lời hứa, không đem chuyện tối qua nói cho người khác.
Nhưng khi nghĩ đến chuyện tối hôm qua, nàng cùng cái tên nam nhân này làm chuyện vô liêm sĩ trên giường thì toàn thân nàng da gà đều nổi hết lên cả. . . . . .
Khi Hạ Tử Tình vừa về đến nhà,nàng cư nhiên đã thấy Lâm Lập Phong ngồi chờ ở phòng khách, hắn không cần đi làm sao?Hiện tại đang là buổi trưa, tại sao hắn lại ở nhà?