Khách sạn Đế Hào, bên trong một gian phòng ——
Trên vách tường có dán rất nhiều hình ảnh người mẫu khiêu dâm, nude, các bức tranh miêu tả cảnh làm tình làm cho người người phải đỏ mặt, xấu hổ. Không khí trong căn phòng này thể hiện rõ đây là nơi ăn chơi vô cùng trác táng, sa đọa.
Xung quanh chiếc bàn tròn lớn là hơn mười người đàn ông đang bị bao vây bởi men rượu và mùi khói thuốc lá đan xen.
Mặc dù trên người đều khoác lên những bộ âu phục hàng hiệu, thời trang, nhưng lời nói của bọn họ đa phần là thô lỗ, tục tĩu. Dáng người như thổ phỉ, đầu thì trọc, bụng phệ,… cũng đủ thể hiện ra bọn họ là người như thế nào.
Ngồi ở vị trí trung tâm là Hoắc Doãn Văn, tay cầm ly rượu trắng, nói với người bên cạnh: "Lão Tam, lần này khu vui chơi của Đế Vương có thể khởi công đúng hạn, tất cả đều nhờ vào công lao của anh, tôi mời anh một ly!"
"Đó là việc tôi phải làm mà. Hoắc tổng kính rượu, tôi nào không dám nhận!" Nói xong, người đàn ông tên lão Tam, vô cùng sảng khoái nâng ly rượu lên, một hơi uống sạch. Sau đó, úp ly xuống dưới, một giọt cũng không rơi ra.
Những người khác không khỏi vỗ tay khen ngợi.
Hoắc Doãn Văn sau khi cạn chén, cũng vỗ vỗ bả vai của lão Tam. "Tôi thích tính cách của anh, vậy chúng ta kết nghĩa huynh đệ đi!"
Việc này đối với lão Tam mà nói thì vô cùng có lợi. Nhưng anh ta lại có một tật xấu: thích nghe những lời xu nịnh, thích sĩ diện. Nếu người nào không nể mặt anh ta thì về sau sẽ gặp không ít khó khăn.
Với trường hợp này, Hoắc Doãn Văn tất nhiên là biết cách lợi dụng. Nếu anh ta thích sĩ diện thì Hoắc Doãn Văn sẽ cho anh ta đầy đủ mặt mũi. Chỉ cần anh ta trung thành là đủ.
Trước đây không lâu, anh ta phụ trách khởi công xây dựng hạng mục khu vui chơi Đế Vương. Nói là khu vui chơi chứ thật ra đây là nơi ăn chơi trác táng cao cấp. Hoắc Doãn Văn đang chuẩn bị mở rộng diện tích làm ăn thì vướng phải hạng mục này, anh đang phân vân không biết có nên phá hủy hay không! Nhưng khu vui chơi này làm ăn càng ngày càng phát triển, hơn nữa, chủ nhân thật sự của nó cũng là một nhân vật có tiếng tăm, khách ra vào cũng đều là người có lai lịch lớn.
Nếu hủy đi thì sẽ gặp khó khăn về sau!
Hoắc Doãn Văn cũng đã cho người cùng với chủ nhân kia thương lượng không dưới bốn lần nhưng không thành công. Bất đắc dĩ Hoắc Doãn Văn phải dùng chút thủ đoạn, tìm một tên xã hội đen phá hủy khu vui chơi này.
Dĩ nhiên, khu vui chơi kia cũng xuất thân từ xã hội đen, hơn nữa, cũng có danh tiếng, mà người dám chọc vào chính là lão Tam.
Anh ta quả nhiên rất lợi hại, không đến nửa tháng mà chủ nhân của khu vui chơi kia đã chủ động liên lạc với bọn họ, đưa ra giá hợp lý!
Không thể không nói, lão Tam là người làm việc rõ ràng, dứt khoát, hiệu quả cao!
Lão Tam vừa nghe Hoắc Doãn Văn nói thế, cảmthấy vinh hạnh, vội vàng nói: "Vậy anh sẽ là anh ta, huynh, đệ mời huynh!"
Nói xong, lão Tam liền cầm lên một ly, uống một hơi cạn sạch!
"Ha ha, người anh em nói đi, trừ vạn ra, còn muốn huynh đây thưởng gì nữa?" Hoắc Doãn Văn để ly rượu xuống, hào phóng hỏi.
"Anh thưởng thêm cho em thật hả?" Lão Tam mở to hai mắt: "Em thật sự có tư cách này sao?"
Hoắc Doãn Văn khẳng định nhìn lão Tam, vỗ bờ vai của anh ta."Chỉ cần đệ muốn!"
"Ha ha ——" nhóm người xung quanh chính là thuộc hạ của lão Tam bắt đầu cười trộm
Sau đó có người mở miệng nói. "Hoắc tổng, anh ba của chúng tôi, nhất là mỹ nữ ở Đế Hào, không những nghe nói họ có dáng người chuẩn, gương mặt gợi cảm, học vấn cao, mà còn có rất nhiều người là tiểu minh tinh. Anh ba của chúng tôi vẫn luôn tìm cơ hội để thưởng thức một chút!"