Ba người bạn tốt của Lan Sơ tuyệt đối đều là tài liệu giảng dạy tốt, kể từ xác định cô muốn đem đứa nhỏ sinh ra, ba người chính là dù bận rộn thế nào đầu óc choáng váng, cũng nhất định sẽ mỗi ngày chia ra rút ra một khoảng thời gian đến nhà trọ Lan Sơ chiếu cố bà mẹ này. Mà cuộc sống Lan Sơ, lại giống như bà lớn, vô cùng yên tâm thoải mái hơn cơm tới há mồm, quần áo đến lười biếng vươn tay.
Nhưng mà, duy nhất làm cho cô cảm giác không thông chính là cô tìm không ra cơ hội giày vò thí nghiệm khoa học của mình.
Đối với chuyện này, Hồng Quyên quyết tâm là không chịu nhường nửa bước. Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể mượn cơ hội về nhà thăm lão mẹ cô, len lén ở nhà giày vò một chút công cụ thí nghiệm của mình, làm cho đỡ nghiện.
Thái độ mẹ Lan Sơ đối với Lan Sơ cũng thay đổi °.
bà cũng không có nói câu nào lớn tiếng đối với Lan Sơ nữa, cho dù Lan Sơ đem trong nhà làm cho không khí ngột ngạt, bà cũng chỉ là nhắc nhở một câu, để cho cô cẩn thận chớ thương tổn đứa trẻ.
Trừ lần đó ra, phàm là thời điểm Lan Sơ ở nhà, mẹ cô đối với cô chăm sóc đều là cẩn thận. Bất luận cô muốn ăn cái gì, nghĩ muốn cái gì, muốn làm cái gì, mẹ cô cũng tuyệt đối sẽ không nói với cô một chữ ‘ không ’.
Hơn nữa, mẹ cô còn mua được một đống lớn len sợi. Lan Sơ không ở nhà thì bà liền ở nhà làm rất nhiều bộ quần áo nho nhỏ. Mỗi lần Lan Sơ về nhà, bà đều sẽ mặt kiêu ngạo lấy ra thành quả của mình đem cho cô thưởng thức.
Cuộc sống gia đình của Lan Sơ tạm ổn một trăm phần trăm chính là trôi qua càng thoải mái, vượt qua càng sảng khoái, nhưng cuộc sống của Đông Lý Lê Hân đáng thương bị cô mê gian lặng lẽ mượn mầm mống, lại hoàn toàn khác biệt trời vực.
Đông Lý Lê Hân kể từ đêm hôm bị một nhân vật thần bí không giải thích được mê gian, tựu như là bị ôn thần quấn lên thân, chuyện xui xẻo liên tiếp đánh về phía hắn.
Đầu tiên là Uông Tĩnh Phong mỗi ngày đều sử dụng hết tất cả hơi sức đi điều tra, nhưng thủy chung điều tra không ra bất kỳ vật hữu dụng gì. Bị dày vò gầy đi một vòng lớn, Uông Tĩnh Phong quả quyết sẽ không sẽ tiếp tục điều tra. Mặc kệ Đông Lý Lê Hân phát giận uy hiếp như thế nào, hoặc là chính cậu ta đi gây sức ép, dù thế nào đi nữa hắn cũng không lãng phí thời gian đi điều tra chuyện này nữa rồi.
Tốn thời gian dài như vậy đều tìm không ra chút đầu mối nào, hắn hoài nghi hoặc là Đông Lý Lê Hân lầm đem ác mộng xem như sự thật, hoặc là chính là hắn mộng xuân.
Tiếp theo, nếu không phải là Đông Lý Lê Hân phát hiện kịp thời, ba người bạn tốt không chừng sẽ tặng hắn một phần đại lễ a. Ba người bạn vô lương, bí mật thương lượng phải giúp hắn tìm kiếm chân tướng sự tình thì cũng thôi đi. Nhưng mà, biện pháp bọn họ tìm kiếm, lại là dự định hướng toàn thế giới tuyên truyền sự kiện bí mật không thể nói, Đông Lý Lê Hân trong một buổi tối bị một nhân vật thần bí mê gian.
Sự phát hiện này, khiến Đông Lý Lê Hân hoàn toàn nổi bão tố. May mắn hắn kịp thời phát hiện cũng ngăn lại, nếu không hắn chính là treo cổ tự tử cũng không kịp tránh né chuyện này cuối cùng trở thành nỗi sỉ nhục to lớn với hắn.
Nhưng cũng không phải ba người bạn tốt của Đông Lý Lê Hân muốn làm như vậy vừa làm trò khôi hài vừa mang đến cho hắn kích thích lớn lao như vậy, đến nước này, hắn chợt bắt đầu gặp ác mộng. Hắn thường ở lúc nửa đêm từ trong mộng thức tỉnh, mỗi lần lúc thức tỉnh, đầu cũng đổ đầy mồ hôi lạnh. Hơn nữa, hắn cơ hồ đều không thể ngủ tiếp nữa.
Này, liên tiếp nhiều sự việc tuyệt đối là sự việc chuyển biến ngày càng xấu.
Đông Lý Lê Hân thiếu ngủ nghiêm trọng, tính khí càng ngày càng ác liệt, tinh thần cũng càng ngày càng uể oải. Thường là một chút xíu việc vặt vãnh, là có thể làm cho hắn giận dữ. Nhưng điều này cũng không tính vào đâu, dù sao sẽ không uy hiếp được an toàn tính mạng của hắn.
Chân chính nguy hiểm là trong vòng một tháng, Đông Lý Lê Hân thế nhưng xảy ra ba tai nạn xe cộ.
May mắn hắn bỏ ra số tiền lớn mua xe hơi đều không phải là vô ích, cho dù sườn xe bị đụng thê thảm không nỡ nhìn, nhưng hắn lại may mắn không có bị tổn thương gì, chỉ là đáng tiếc mấy chiếc xe tốt.
Cứ như vậy bị giày vò thời gian gần ba tháng, sau đó Đông Lý Lê Hân rốt cuộc quyết định buông tha ý tưởng hắn muốn báo thù. Bất luận đêm hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu hắn không có bất kỳ tổn thất, vậy thì hắn tại sao không thể quên, để cho mình tốt hơn một chút đây?
Sau khi đưa ra cái quyết định này, Đông Lý Lê Hân thần kinh một mực căng thẳng cuối cùng cũng từ từ buông lỏng xuống. Từ đó, những sự kiện xui xẻo làm cho người ta buồn bực, cũng dần dần cách xa hắn.
Nhưng kỳ quái là, hắn bắt đầu thỉnh thoảng sẽ ở trong mộng, mê mang nhìn thấy một người mang một bộ mắt kiếng to ở vành mắt. Ở trong mộng, hắn từ đầu đến cuối đều nhìn không rõ mặt cùng thân hình của đối phương. Chỉ có thể miễn cưỡng phân biệt ra được, giống như có một mắt kính lớn gọng kính vô cùng to. Mà mỗi lần tỉnh mộng, hắn cũng đều sẽ quên không còn một mống.
Từ từ, chuyện ban đêm ngày đó, tựa hồ lại thật sự gió êm sóng lặng xuống. Cuộc sống Đông Lý Lê Hân một lần nữa trở lại trên quỹ đạo vốn có của hắn, giống như mọi không vui đều chưa từng xảy ra qua.
Có lẽ là báo ứng, cuộc sống tốt đẹp của Lan Sơ lại từ từ thay đổi không thể nào tốt đẹp rồi.
Xưa nay không kén ăn Lan Sơ có thai phản ứng dị thường nghiêm trọng, ăn một chút gì chung quy lại đem mình ói gần chết, có lúc uống nước cũng sẽ ghê tởm thật lâu, bị dày vò cả người cũng gầy đi một vòng lớn.
Mặc dù theo thời gian từ từ trôi qua, Lan Sơ gian nan chịu đựng phản ứng nghiêm trọng nhất trong quãng thời gian ba tháng, nhưng cô cũng mệt lả không sai biệt lắm.
Nhưng mà, tình trạng nôn nghén của cô mới vừa vặn có chút chuyển biến tốt, Hồng Quyên, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh giống như là ước định tốt vậy, đột nhiên, tất cả đều bận rộn cơ hồ không có thời gian rảnh nửa ngày để chạy đến nhà trọ phục vụ chăm sóc cô.
Đáng thương cô cả ngày lẫn đêm buồn bực ở trong nhà trọ không một người nói chuyện thì cũng thôi đi, thỉnh thoảng phản ứng có thai vừa xảy ra, ngay cả người bưng chén nước cho cô cũng không có. Càng thê lương chính là, cô thường ói ngay cả eo cũng không đứng thẳng dậy, thật vất vả cho mình cầm ăn chút gì, uống đủ, đôi tay lại run rẩy làm cho cô ăn không vô cũng uống chẳng được.
Nhìn Lan Sơ đáng thương, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh nhiều lần đều không nhẫn tâm nghĩ lặng lẽ đem Lan Sơ mang tới sàn nhảy COOLKOU đi buông lỏng tâm tình một chút. Kết quả, cũng bị Hồng Quyên mạnh mẽ ngăn cản kéo về.
Bất đắc dĩ bị buộc chạy về nhà đi, cuộc sống cũng không dễ chịu. Mẹ Lan Sơ chỉ cần gặp Lan Sơ một cái, sẽ không ngừng truyền thụ tựa như niệm kinh kinh nghiệm bí quyết khi bà có thai bồi dưỡng, làm cho Lan Sơ thiếu chút nữa mắc chứng uất ức trước khi sinh. Nghĩ tới làm thí nghiệm, tâm tình đổi một cái, nhưng cô bên này còn chưa có động thủ, bên kia cũng đã ói ra.
Nhưng Lan Sơ tuyệt đối một trăm phân là mẹ tốt, bất luận cô bị giày vò thành cái dạng gì, cô thủy chung cắn răng kiên quyết. Sau đó một lần lại một lần bản thân cùng bảo bối trong bụng thỏa hiệp, cầu xin nó để cho mình tốt hơn một chút. Chỉ là rất dễ nhận thấy, cô ăn nói khép nép thỏa hiệp không có lần nào là thành công.
Mắt thấy bụng từng chút từ từ lớn lên, Lan Sơ lại có một chút an ủi trong lòng. Nhất là bộ ngực của cô, cũng rõ ràng lớn hơn rồi.
Dần dần, cuộc sống Lan Sơ không hề khó khăn như vậy nữa, Hồng Quyên cấm lệnh đối với cô không cho phép đi sàn nhày COOLKOU cũng bắt đầu buông lỏng. Mặc dù tạm thời cô vẫn chỉ là được phép vây xem ở ngoài cửa, không thể vào sàn nhảy, nhưng đối với cảm xúc Lan Sơ, lại có ảnh hưởng vô cùng tích cực.