"Như vậy thì càng phải giải quyết sớm, cô ta mới mười mấy tuổi mà đã có loại bản lĩnh này thì khi trưởng thành sẽ thế nào, ngày mai cậu dẫn theo mấy người đợi cô ta trên đường về nhà thì ra tay, nhớ không ra tay ở phố Tam Hoàng, không được để chạy thoát". Đây là kinh nghiệm, ở địa bàn của người ta giết người thừa kế mà để chạy thoát mới là lạ.
"Vâng". Người ngoài cửa gật đầu một cái, lạnh lùng, xem ra thành phố sắp nổi lên gió tanh mưa máu rồi, nếu đánh lén thành công thì cái chết của con gái sẽ làm Mộc gia không yên. Nếu không thành công, chỉ sợ Mộc gia sẽ vô cùng giận dữ.
"Đi đi! Làm cho sạch sẽ một tí, không được lưu lại bất kỳ chứng cứ gì". Người đàn ông lãnh đạm nói.
Người ngoài cửa đáp một tiếng, xoay người đi an bài . . . . . .
"Tiểu thư". Diêm đi tới xảo quyệt khoanh hai chân ngồi ở trên ghế sa lon nhìn Tiểu Ốc đang xem phim hoạt hình, không thể tưởng tượng được người thừa kế phố Tam Hoàng lại thích xem phim hoạt hình.
Tiểu Ốc đứng lên sờ sờ đầu cậu: "Diêm ngoan, về sau nhớ phải gọi ta là Tiểu Ốc tỷ tỷ."
Diêm: ". . . . . ."
"Có chuyện gì không"? TV đang chiếu phim Crayon Shinchan, Tiểu Tân đang nắm dưa chuột nho nhỏ cậu, chỉ to bằng hạt đậu tằm, thật không có mỹ cảm!
"Đậu thiếu gia tới, nói muốn gặp tỉ".
"Cái gì đậu? Đậu tằm còn là đậu vàng? Chắc không phải đậu xanh"! Nếu là một người đàn ông có dưa chuột giống như hạt đậu thì thật quá bi kịch ╮(╯▽╰)╭
"Là vị Đậu thiếu gia tỉ đã gặp ngày hôm qua ấy, công tử của Đậu gia thành Bắc – Đậu Diệc Phồn”. Diêm ở cạnh cô hàng ngày, mỗi ngày đều muốn hộc máu ngất xỉu, cô vừa bỉ ổi vừa thanh khiết, thật không hiểu đâu mới là con người thật của cô.
"A". Thì ra là "Đậu mỹ nhân", đúng như nàng đang nghĩ đến, dưa chuột của hắn không dài cũng không ngắn, không nhỏ, hình dáng rất đẹp.
"Tỉ không muốn gặp à? Đậu thiếu gia dẫn theo bảy tám người tới đây, đang ở lầu dưới, nói không nhìn thấy tỉ không về".
Tiểu Ốc mở cửa sổ liếc mắt nhìn xuống dưới, trời nóng như vậy mà làm khổ thủ hạ làm gì, đầu ai cũng đầy mồ hôi, thật đúng là làm thủ hạ thật không dễ dàng, không tính Đậu thiếu gia thì có người, cô móc túi lấy đồng tiền đưa cho Diêm: "Đi, mua ỗi người bọn họ một cái bánh pudding nhỏ, cậu cũng được một cái. Năm xu một cái, tám cái là đồng, còn một đồng cậu cứ để đấy cho tôi".
"Nhưng kia là Đậu thiếu gia"?