Gã đi đến bậc thang ngồi xuống: “Vậy cũng được! Tao chờ”.
Tiểu Ốc quay đầu về phía vị chủ xe khác, người này so với gã răng vàng thông minh hơn một chút, ngoài ra xung quanh bỗng nhiên có thêm rất nhiều người do hắn gọi tới.
Vị chủ xe này khoảng gần ba mươi tuổi, bụng phệ, đáng tiếc không có bụng độ lượng, ỷ vào người đông thế mạnh nói với Tiểu Ốc: "Cô bé, nhìn cho rõ đi, cứ việc gọi cảnh sát giao thông tới xử lí, xe tôi vừa mới mua xong, vừa lái từ S tới, hóa đơn mua xe vẫn còn đây, tất cả thủ tục mua bán và đăng kí là hơn vạn, đầu xe là bộ phận quan trọng nhất, tôi sẽ không rao giá trên trời đâu, chỉ cần ồi thường vạn là được rồi, ở thành phố này tôi cũng có chút tiếng tăm cho nên thêm vạn phí tinh thần nữa””.
Nửa buổi cô mới nghe xong mà chỉ hiểu có một câu: “Ông cảm thấy một cái chăn rơi xuống chỉ đáng giá mười vạn phí tổn thất tinh thần”.
“Thế nào, cô không đồng ý?” Chủ xe bụng phệ gọi tới hai người đàn ông lực lưỡng đi tới trước mặt cô uy hiếp.
“Dĩ nhiên là đồng ý rồi”. Điều kiện tiên quyết là tinh thần của gã thật sự có tổn thất, hơn nữa tổn thất tinh thần đúng là phải mười vạn, lỡ như gã dọa thành bệnh tinh thần hay tê liệt thì sao!
"Vậy thì đưa tiền đi!"
"Chờ tôi một lúc, trên người tôi không có nhiều tiền mặt như vậy, tôi sẽ cho người đi lấy". Tiểu Ốc vừa nói vừa gội A Trung đến bênh cạnh nói nhỏ vào tai anh mấy câu.
Chỉ thấy A Trung vào trong nhà rồi nhanh chóng cầm túi đi ra, lái xe rời đi.
Trong nhà có bốn hộ vệ, Tiểu Ốc cử hai người đi rồi, còn lại hai người gác cửa, không thể để cho đám người kia vào trong nhà quấy rầy Mộc Trạch Khải xem ti vi được.
Khoảng , phút sau A Hổ đi mua khung xe trở về, anh đưa khung xe giao cho gã răng vàng: “Cho anh”.
Gã răng vàng nhìn một chút, khung xe mới tinh, còn có hóa đơn, liền ném vào chỗ ngồi phía sau xe, sau đó xòe tay về phí Tiểu Ốc: "Đưa tiền đây là tao đi ngay".
Ai ngờ Tiểu Ốc cùng lúc cũg đưa tay ra: "Đưa tiền cho tôi!"
"Có ý gì?" Gã răng vàng rống lên một tiếng.
"Ông nói năm phần mới, bồi thường , đúng không"?
"Đúng vậy!" Không sai !
"Nhưng tôi vừa mới mua một cái khung xe mới hoàn toàn, vậy thì nó trị giá một vạn, nhưng cái của ông chỉ còn năm phần mới, cho nên ông phải trả cho tôi ." Tiểu Ốc nói rất tự nhiên, không phải như vậy sao?