Editor: May
“Tôi thật không rõ, hiện tại tôi và anh không có chút quan hệ nào, vì sao anh luôn không có việc gì để ý tới chứ? Anh không biết anh thật rất nhiều chuyện ư?”
Thẩm Lương Niên đối mặt với sự tức giận của Cảnh Hảo Hảo, cánh môi gắt gao mím một chút, sau đó, mới mở miệng, nói: “Hảo Hảo, anh không có ý tứ khác, anh chỉ là không muốn thấy tương lai em sẽ bị thương tổn.”
“Thẩm Lương Niên, anh không cảm thấy từ khiến em thương tổn trong miệng anh, nghe được không muốn để cho em chịu thương tổn, đặc biệt buồn cười ư?”
Đổi lại trước đây, Thẩm Lương Niên đối mặt với lãnh phúng nhiệt trào của Cảnh Hảo Hảo, luôn trầm mặc không nói, nhưng lúc này đây, anh như là nóng nảy, mở miệng nói: “Hảo Hảo, em đừng quên, hôn lễ trước đây của các người, còn chưa có tổ chức liền xóa bỏ, Từ Dung từng nói với anh, nói em là bị anh cả anh ta bức đi, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ nhà họ Lương bọn họ hoàn toàn sẽ không tiếp nhận em, em cùng một chỗ với anh ta như bây giờ, em có nghĩ tới tương lai của em hay không?”
“Hôm nay, trong nhà em, đổi thành một người đàn ông khác, anh sẽ không nói gì, nếu em thật tâm thích, anh cũng có thể chúc phúc cho em, nhưng Hảo Hảo, Lương Thần thật sự không thích hợp với em, em đừng quên xuất thân của chúng ta, em lại nghĩ xuất thân của Lương Thần đi, anh ta và chúng ta hoàn toàn không phải là người trong cùng một thế giới. Hảo Hảo, em đừng ngây thơ như vậy, trên thế giới này, hoàn toàn không có chuyện tốt bay lên làm phượng hoàng!”
Thẩm Lương Niên nói tới đây, có thể ý thức được khẩu khí của mình có chút gấp, liền hơi dịu đi một chút: “Hảo Hảo, anh là thiệt tình muốn tốt cho em.”
Sắc mặt Cảnh Hảo Hảo hơi có chút tái nhợt, nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên, thật lâu sau, mới lên tiếng nói: “Thẩm Lương Niên, tôi thiệt tình không hiếm lạ chuyện anh muốn tốt cho tôi!”
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo lập tức xoay người, không có dừng lại gì đi vào trong lầu.
Thẩm Lương Niên nhìn thân ảnh Cảnh Hảo Hảo biến mất không thấy, trong sân tiểu khu trống không, chỉ có một mình anh, gió cuối mùa thu, thổi vù vù, anh ngẩng đầu, nhìn một cái cây sắp mất sạch lá cây, nghĩ đến mỳ sợi trứng gà chính mình nhìn thấy ở trong nhà Cảnh Hảo Hảo, sau đó liền nghĩ đến, Cảnh Hảo Hảo từng ở trong mùa đông rét lạnh, nấu cho mình bát mỳ sợi trứng gà kia.
Trong chén kia của anh, có hai trứng gà, là hai quả trứng gà chỉ có trong nhà Cảnh Hảo Hảo lúc ấy.
Chẳng bao lâu sau, những thứ kia vốn là chỉ thuộc về một mình anh, những tốt đẹp nhìn như bình thường lại thực đả động lòng người đó, Cảnh Hảo Hảo đã bắt đầu cho một người đàn ông khác?
......
Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng nói không rõ vì sao chính mình phải đi gấp như vậy, cô miệng cứng rắn nói với Thẩm Lương Niên như vậy, không hiếm lạ hảo tâm của anh, nhưng đáy lòng của cô, lại vẫn bởi vì lời nói của anh, bị hung hăng đả kích đến.
Cô biết, những lời nói của Thẩm Lương Niên, là thật.
Lúc trước khi cô cầm video của cô và Lương Thần rời đi, không nghĩ tới anh và cô sẽ có tương lai.
Cho dù hiện tại, anh và cô thường xuyên liên hệ như vậy, cũng không nghĩ tới tương lai của mình và anh.
Cho nên, cô nghe xong những lời này của Thẩm Lương Niên, hẳn là đáy lòng không có cảm thụ gì, dù sao đây là những chuyện mà trong lòng chính cô cũng biết rõ ràng, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại phát hiện, khi Thẩm Lương Niên vạch trần hết thảy, đáy lòng mình lại nhiễm một cỗ áp lực đau đớn.
Cửa thang máy mở ra, Cảnh Hảo Hảo có chút mất hồn mất vía đi ra từ bên trong, cô đứng ở trước của phòng của mình, lấy chìa khóa ra vừa định mở cửa, lại đột nhiên liền dừng lại, cô có chút không dám đối mặt với Lương Thần bên trong.