Editor: May
Nếu không phải tin nhắn tối hôm qua đầy đủ không tổn hao gì lưu ở trong điện thoại, Cảnh Hảo Hảo sẽ cảm thấy hết thảy đó giống như là một giấc mộng, hoàn toàn không phải thật.
Tối hôm qua cô bị tin nhắn của Lương Thần chấn động hồi lâu mới đi vào giấc ngủ, nhưng buổi sáng hôm sau, cô lại tỉnh lại rất sớm.
Mặc quần áo, Cảnh Hảo Hảo đứng ở cửa phòng ngủ, vòng tới vòng lui nửa ngày, cũng không có dũng khí đi ra ngoài.
Trời ạ...... Lúc cô và Thẩm Lương Niên cùng một chỗ, cũng không phải như vậy, nhưng vì cái gì, hiện tại, cô lại vừa nghĩ đến gặp anh, liền khẩn trương không biết làm sao?
Cảnh Hảo Hảo đối diện cửa, nhắm mắt lại, điều chỉnh tâm tình chính mình thật tốt một chút, mới nâng tay lên mở cửa ra, sau đó trước thò đầu ra ngoài, kết quả nhìn thấy trên ghế sô pha phòng khách trống rỗng, chỉ chừa chăn lộn xộn vùi ở nơi đó, Cảnh Hảo Hảo nhịn không được liền nhíu mi một chút.
Lương Thần đâu?
Cô cất bước đi ra phòng ngủ, nhìn quanh trái phải phòng một chút, không có nhìn thấy Lương Thần, liền mở bước chân, đi vào trong phòng tắm, chuẩn bị đánh răng rửa mặt trước.
Khóa cửa toilet của Cảnh Hảo Hảo có chút vấn đề, có thể đóng lại, cũng không thể khóa trái.
Cô không có tìm được Lương Thần ở trong phòng khách và phòng ăn, chỉ nghĩ rằng anh đã ra cửa, sau đó tiện tay liền đẩy cửa toilet ra, đi vào bên trong.
Cảnh Hảo Hảo mới vừa đi hai bước, lập tức liền đứng ở tại chỗ.
Lương Thần đứng ở trước bồn cầu, cũng sững sờ nghiêng đầu, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Cảnh Hảo Hảo, động tác trên tay anh trong nháy mắt liền dừng lại.
Dục vọng đàn ông vào buổi sáng là mãnh liệt nhất, huống chi, anh và Cảnh Hảo Hảo đã thật lâu không có thân mật qua, hiện tại cô liền ngủ ở phòng cách vách anh, chỉ một mình nghĩ nghĩ, anh liền cảm thấy toàn thân khó chịu, suốt một buổi tối đều bị vây trong xao động không thôi, cho nên cuối cùng rốt cục có chút nhịn không được trực tiếp đi tới toilet giải quyết vấn đề sinh lý của mình.
Mặc dù hai người từng có rất nhiều lần da thịt thân thiết, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong đời Lương Thần tự mình giải quyết lại bị người nhìn thấy, anh hơi lấy tay che bộ phận trọng yếu của mình, cố gắng làm cho thần thái của mình biểu hiện bình tĩnh như thường, thanh thanh cổ họng, giảm bớt một chút xấu hổ, mặt không đỏ tim không đập mở miệng, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Chào buổi sáng.”
Cảnh Hảo Hảo nghe được lời nói Lương Thần, lúc này mới bỗng dưng hoàn hồn, cô mở mắt thật to, nhìn một tay Lương Thần bảo vệ tiểu Lương Thần, lập tức hiểu được anh đang làm cái gì.
Chào buổi sáng...... chào buổi sáng con khỉ!
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo yên lặng mắng một câu, sau đó liền vẻ mặt đỏ bừng xoay người, vọt ra toilet, còn muốn hung hăng đóng cửa lại.
Cảnh Hảo Hảo không có dừng lại liền nhảy vào phòng ngủ của mình, cầm lấy chăn che ở trên đầu của mình, nghẹn hô hấp ngây người hơn nửa ngày, cô mới cảm giác được hai gò má vốn có chút nóng bỏng của mình hơi chút dịu đi, lúc này mới chậm rãi nâng đầu lên từ trong chăn.
Lúc Cảnh Hảo Hảo đang ở trong phòng ngủ, bị một màn như vậy làm cho xấu hổ khó nhịn, cửa phòng ngủ đột nhiên truyền đến một đạo tiếng đập cửa.
Thân thể Cảnh Hảo Hảo chợt kéo căng.
Giây tiếp theo, cửa phòng liền bị đẩy ra, quần áo Lương Thần chỉnh tề, vẻ mặt thoải mái tiến vào.
Trên mặt anh, không có chút xấu hổ, thần thái trong trẻo, mặt mày như họa, nhưng Cảnh Hảo Hảo nghiêng đầu, nhìn thấy dung nhan của anh, trong đầu lập tức liền hiện ra cảnh tượng mình đi vào toilet nhìn thấy anh tự mình giải quyết, khuôn mặt nhỏ nhắn thật vất vả mới khôi phục lại bình thường, lập tức lại nóng lên.