Hơi thở yếu ớt, đau đớn làm cô rơi nước mắt.
Cô – nên sớm biết, chỉ cần gặp gỡ hắn, cô không thể có cuộc sống tốt đẹp! Tiên sinh làm nhục cô, cho tới bây giờ đều khai triển đến cuối cùng, như vậy, cô còn có cái gì để cầu xin, sinh mạng của cô không phải do hắn điều khiển sao?
Cằm của cô bị ngón tay giữa của hắn nâng lên, sợi tóc che khuất khuôn mặt cô, bởi vì hơi thở rối loạn mà lay động, tất cả người làm đều không dám lên tiếng, lẳng lặng nhìn tiên sinh làm nhục cô!
Mỉm cười! Thẩm Tường Vi, mới vừa học được cách mỉm cười, mày đã vứt đi đâu rồi?
Âm thầm hít sâu một hơi, mắt núp ở dưới những sợi tóc khẽ nhắm lại, sau đó, chậm rãi mở ra, cô nhịn thân thể nóng rực cùng cảm giác nhoi nhói, dùng sức cong đôi môi lạnh lẽo, cứng rắn nâng lên thành nụ cười nhạt, cố gắng lên Thẩm Tường Vi, cố gắng lên!
Vậy mà, cử động nhẹ như vậy, nhưng không tránh được con ngươi đen như mực của hắn, trong một lúc, như bờ đê bị suy sụp, nước lũ trong nháy mắt trút xuống, hắn chợt nói, kéo lấy mái tóc đen dài, mềm mại của cô.
"Đúng là tiện nhân, dám cười với tôi!"
Hắn tin vào hai mắt của mình, cho dù có một ít sợi tóc che giấu, hành động nhỏ bé của cô vẫn không tránh khỏi cái nhìn chăm chú và điên cuồng của hắn, cô cười yếu ớt, không thể nghi ngờ gì nữa, nụ cười yếu ớt của cô đã gây ra trận thịnh nộ trong hắn, trong nháy mắt, lửa giận được hắn kiềm chế lại nổ tung!
Cố gắng, cố gắng mỉm cười. Đúng, cô muốn mỉm cười! Con ngươi đen yếu ớt chuyển động, xuyên thấu qua những sợi tóc, ngừng trên gương mặt của hắn, tiên sinh thật là đẹp mắt! Mỗi lần nhìn, cô đều không nhịn được mà thở dài, hắn là người đàn ông đẹp nhất mà cô từng gặp.(T: Con gái ak, con sắp bị cường bạo, là cường bạo đấy, thế mà con vẫn còn tâm trạng ngắm zai ak????)
Năm mười tuổi, sợ hãi thoáng qua, cô nhớ tới hai con người đen như mực, sâu không thấy đáy, so với sao trên trời còn chói lọi, sáng lấp lánh hơn, cô từng một mình ngắm bầu trời đêm đầy sao, mắt hắn như sao, làm cho cô say mê.
Vậy mà, tuổi càng lớn, mắt hắn phát ra tia sáng tàn nhẫn càng nhiều, thể hiện sự điên cuồng, cô cố gắng chịu đựng, mỗi lần thân thể đau, trong lòng cũng đau theo, dần dần cô mới phát hiện, hắn đang ở một độ cao, mà đối với cô mà nói, cô không thể chạm vào hắn, xa xôi như vậy, để cho cô nhìn theo bóng lưng của hắn, làm cô chảy mồ hôi lạnh cả trong ác mộng!
"Cười? Đợi lát nữa cô còn cười nổi không?"
Hắn như nổi điên lên, níu tóc của cô, xách cô qua đống dầu mỡ trộn lẫn máu của cô!
A…..
Váy dưới bị hắn xé rách, phá vỡ sự im lặng kinh người trong phòng ăn!
Cô bị hắn cứng rắn kéo dậy, rồi đẩy ngã cô trên bàn ăn lạnh lẽo!
Thân thể đang bị thương, đột nhiên bị đẩy ngã, vòng eo như muốn gảy lìa!
"Không….!!!"
Khi cô ý thức được, hắn chuẩn bị làm gì, cô đã không có hơi sức ngăn cản sự tức giận của hắn rồi!
Tất cả người làm cũng bị hoảng sợ, tất cả đều vội vàng cúi đầu, không dám ngước mắt, chỉ thờ ơ nhìn tiên sinh đẩy ngã Tường Vi lên bàn, nghe tiếng váy bị hắn xé rách, trong lòng đều hoảng loạn!
"Cấp độ dụ dỗ đàn ông của cô không phải là rất tốt sao? Mới hai ngày không có đụng cô, cô đã không kiềm nén được mình, đi ra ngoài dụ dỗ đàn ông sao?"
Hắn bị điên rồi!
Nhìn ánh mắt hắn thì biết rõ, cặp mắt kia đã từng làm cho cô rung động, lúc này, màu của nó đều là màu máu!
Hắn xé rách làn váy dính dầu mỡ, kéo hai chân cô ra, những chỗ bị mảnh vỡ chén làm bị thương, hắn đều nhìn bằng cái nhìn khinh thường, một tay xé rách quần nhỏ của cô, ngay trước mặt người làm, điên cuồng, nhục nhã, thậm chí là xả giận, tay hắn đâm thật sâu vào tiểu huyệt của cô…..
"A…!!!!"
Đột nhiên bị hắn xâm nhập, tiếng kêu thảm thiết từ trong môi cô bật ra, nước mắt nhịn không được mà rơi xuống, lặng lẽ chảy xuống.
Cô cắn chặt cánh môi tái nhợt, hai chân muốn thoát khỏi sự kiềm chế của hắn mà thu hẹp một chút, cô biết nơi này, không chỉ có cô và hắn!
Còn có những người làm im lặng nhìn thấy hết tất cả!
Hắn đối đã cới cô rất tàn nhẫn, ở trong cơ thể cô luật động, khóe môi lạnh lung cong lên….
"Thế nào? Saokhông cười nữa? Không phải cô rất thích giả bộ cầu xin sao? Ngoan ngoãn cầu xin tôi đi!"
Hắn tà ác chơi đùa cô, ở trước mặt những người làm, hắn không che giấu sự khinh bỉ của mình, hắn muốn cho tất cả mọi người biết, cô là đồ chơi của hắn, mặc cho hắn cho hắn chơi đùa, ai cũng không có quyền ngăn cản hoặc là phản kháng, bao gồm cả cô!
Cảm giác nhục nhã tràn đầy làm lòng cô không chịu nổi, hắn là vua, một tay che trời, hắn muốn đùa giỡn cô như thế nào, cô đều không có cách nào chống lại!
Như vậy, Dick, cười có hiệu quả không?
Nước mắt nóng bỏng từ khóe mắt cô chảy xuống, cô nằm trên bàn ăn lạnh lẽo, dầu mỡ dính đầy vào than, hạ thân bị tay hắn điên cuồng ra vào mà đau đớn, ái dịch nhanh chóng tiết ra!
"Quả nhiên là thứ dâm đãng! Nhanh như vậy đã ướt, hả?"
Hắn cười tà lạnh (tà ác+ lạnh lùng) một tiếng, con ngươi tàn nhẫn nhìn chăm chú vào thân thể yếu ớt của cô, không thể không thừa nhận, người phụ nữ này làm cho hắn nghiện, đoạt lấy cô là sở thích của hắn, nhưng hắn chưa từng nghĩ, thân thể của cô giống như rượu mạnh, ủ càng lâu thì càng thơm!
Bọn người làm ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, chỉ cúi đầu, nghe âm thanh Tường Vi bị làm nhục, cái trán khẽ toát ra mồ hôi lạnh !
Tường Vi suy yếu, mỗi người đều cảm nhận được! Bị một canh nóng làm bị thương, bị một ít mảnh vỡ của chén làm bị thương, lúc này, còn bị tiên sinh giày xéo không hề thương tiếc.
Việc tàn nhẫn như vậy, bọn họ đoán không ra!
Giống như trong truyền thuyết, tiên sinh là ma quỷ hắc ám, con của Diêm Vương, Bá tước địa ngục!