Những sợi tóc xõa trước trán, bị kẹp tóc cố định ở sau ót, nhìn có chút đáng yêu, lại không mất Điển Nhã. Một bộ ngân hôi trăm điệp, lộ ra cổ ngọc mảnh, trang phục đoan trang, lại không mất đi sự lãng mạn và dí dỏm.
Cô là cô gái, không cần trang phục lộng lẫy, xa hoa, lại làm cho người ta mất hồn, cam nguyện thần phục.
Triển Diệc Tường trố mắt thật lâu, lúc này mới hắng giọng một cái: "Mạn Đà La? Đêm đó đã thấy được, nhưng không ngờ hôm nay lại có may mắn gặp lại cô, vô cùng vinh hạnh, tôi là Triển Diệc Tường, cô có thể gọi tôi là Diệc Tường." Từ trước đến giờ, sức miễn dịch của đối với mỹ nữ là con số không, lúc nhìn thấy Tường Vi, nhịn không được mà âm thầm chắc lưỡi hít hà, thật là trách không được, lão Hắc đem người phụ nữ này ôm đi vào đêm đó, mỹ nhân như thế , sợ là trong thiên hạ không có người nào sánh bằng!
Khi Tường Vi thấy Triển Diệc Tường, hơi ngẩn ra, không phải là người đàn ông tìm tiên sinh hôm đó sao? Con ngươi thật nhanh buông xuống, cô rất sợ Triển Diệc Tường nhận ra cô.
Lúc Tường Vi xuất hiện, vốn đang ngồi trên ghế sa lon, Tả Đằng Triết Dã bỗng dưng đứng dậy, thân thể cao lớn đứng trước mặt Tường Vi, xoa xoa mu bàn tay của cô, cúi đầu, hôn nhẹ.
"A….." Tường Vi giật mình, bàn tay theo phản xạ muốn rút về, cô không có thói quen bị người khác đụng chạm, huống chi đối phương là một người đàn ông xa lạ!
"Ha ha, Mạn Đà La, tôi giới thiệu với cô, đây chính là người sắp thừa kế ‘ny Thường’- Tả Đằng Triết Dã!" Triển Diệc Tường nhìn một cái liền nhìn ra ý đồ của Tả Đằng Triết Dã, thầm nghĩ, nếu có thể lợi dụng Mạn Đà La làm lung lạc lòng của Thái Tử Gia, chưa chắc không phải là chuyện tốt!
Tả Đằng Triết Dã khẽ gật đầu, khóe miệng nâng tạo thành nụ cười nhạt, dùng tiếng Trung chuẩn nói: "Cô rất đẹp, Mạn Đà La!"
Dick, Triển Diệc Tường, Nhạc Tín Dương, thậm chí là Tường Vi, cũng bị người đàn ông này làm cho kinh ngạc!(T: Vì anh dùng tiếng Trung chuẩn để nói chuyện)
"Tiếng Trung của Tả Đằng tiên sinh thật tốt, tôi cần phải học tập ngài rồi."Giọng của Dick vẫn chứa khẩu âm của Hàn Quốc, mà Tả Đằng Triết Dã lại nói tiếng Trung như tiếng mẹ đẻ! Điều này thật sự là khiến người ta khâm phục.
Gương mặt tuấn tú của Đằng Triết, vẫn treo nụ cười nhàn nhạt, trong tròng mắt đều là Tường Vi:"Mạn Đà La, tôi đại diện cho ‘ny Thường’ rất cảm ơn cô, hôm nay gặp mặt, quả nhiên làm cho tôi cảm phục! Tôi còn chưa biết tên của cô."
Dick phát hiện Tường Vi đang khẩn trương, muốn giải vây cho cô, đang chuẩn bị mở miệng nói ra tên Tường Vi……
"Thẩm Mạn Vi!"
Cô bật thốt lên, không dám nói ra hai chữ Tường Vi, dù sao tiên sinh đã giới thiệu tên cô với Triển Diệc Tường.
"Thật là một cái tên dễ nghe, tôi có thể kêu cô là Mạn Vi không?" Tả Đằng Triết Dã dịu dàng kêu, trước giờ, anh đều không tin trên đời này có tiếng sét ái tình, hay là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng là giờ phút này, anh ti, tin một cách không nghi ngờ!
"Anh!" Lúc này, cô gái thứ hai ở trong phòng ngoài Tường Vi lên tiếng. Cô chính là bạn gái đi cùng Tả Đằng Triết Dã, nhưng thân phận thật sự của cô không phải là người phụ nữ của Đằng Triết, mà là em gái của anh, Tả Đằng Tây Tử!
Không cam lòng vì sự chú ý của mọi người đều tập trung vào Tường Vi, Tả Đằng Tây Tử không vui chu miệng lên, lại gần Tả Đằng Triết Dã, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Tường Vi, trong con ngươi sáng ngời tràn đầy địch ý: "Cô chính là Mạn Đà La? Hừ, chỉ có vậy thôi ư?"
Tiếng Trung của hai anh em này rất chuẩn, bọn họ thật sự là tò mò, rốt cuộc nhà họ Đằng là một gia tộc như thế nào?
"Tây Tử, không được vô lễ!" Tả Đằng Triết Dã giận dữ, thấp giọng mắng một câu, sau đó nói với Nhạc Tín Dương:"Nhạc tiên sinh, vì ăn mừng sự thành công của ‘ny Thường’, tôi định tổ chức một bữa tiệc vào cuối tuần, đến lúc đó sẽ tuyên bố Mạn Vi là người đại diện cho ‘ny Thường’ ở Châu Á, anh thấy có được không?"
Nhạc Tín Dương vừa nghe, lập tức cười tươi rạng rỡ,"Ha ha, đương nhiên là không có vấn đề! Chi tiết cụ thể, chúng ta sẽ bàn tiếp."
"Như vậy, tiểu thư Mạn Vi, ý cô thế nào?" Ánh mắt của Tả Đằng Triết Dã nhìn về phía Tường Vi, tỉ mỉ hỏi thăm ý kiến của cô.
"Tôi……." Tường Vi muốn cự tuyệt, nhưng có nhiều ánh mắt mong đợi nhìn chằm chằm cô, lời nói định nói ra không hiểu sao nghẹn lại trong họng, chẳng lẽ họ muốn cô lấy thân phận Mạn Đà La—Thẩm Man Vi mà xuất hiện sao?
Lắc đầu, Tường Vi khổ sở mỉm cười.
Thượng Đế, cô không thể tin được, đây không phải là ý của cô, cô chỉ là thuận tiện giúp Dick tiên sinh mà thôi!
“Đương nhiên là không có vấn đề! Như vậy, Nhạc tổng, chuyện hợp tác với ‘ny Thường”, các anh từ từ nói chuyện, bàn bạc, tôi đưa Man Vi về." Dick kéo có chút không biết theo ai, Tường Vi lễ phép khom người, đi theo mang cô đi ra khỏi phòng tiếp khách.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
"Dick! Tôi…..Chuyện này……tôi không thể đồng ý với anh!"
Vừa ra khỏi phòng khách, Tường Vi lập tức nói, cô vẫn chưa hoàn hồn, cảm giác như mình nói nhăng nói cuội với người khác! Cô rõ ràng là Thẩm Tường Vi, sợ Triển Diệc Tường biết thân phận của mình và cô đã lỡ giới thiệu tên khác với Dick ( là Thẩm Mạn Vi đó), bất đắc dĩ cô mới dùng tên là Thẩm Mạn Vi. Rõ ràng cô là một cô gái hèn mọn, sao lại có thể làm người đại diện cho ‘ny Thường’ ở khu vực Châu Á, xuất hiện trong ánh đèn flash?
"Ngàn vạn lại đừng cự tuyệt tôi, được không?" Ánh mắt chân thành, Dick cố gắng thuyết phục Tường Vi, mặc dù trong ký ức của anh, tên của cô hình như là Tường Vi, hoặc là anh nhớ lộn, thôi thì cứ coi cô là Thẩm Mạn Vi đi,"Tôi chân thành hi vọng cô có thể nắm chắc cơ hội này, tin tưởng tôi, trở thành người đại diện của ‘ny Thường’ ở khu vực Châu Á, sẽ thay đổi vận chuyển của cô!"
Dick đã đụng tới nơi yếu ớt của Tường Vi! “ Sẽ thay đổi vận mệnh”, cổ họng của cô cơ hồ bị tắc nhẹn, ánh mắt sáng rỡ, trong khoảnh khắc tụ tập một tầng sương mù thật mỏng.
"Thế nào?" Dick thấy cô như là muốn khóc, thiếu chút nữa đã bị cô hù dọa,"Man Vi, tôi nói sai cái gì sao? Ngàn vạn đừng khóc a!"