Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

chương 319: hẹn gặp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đội nhiên nghĩ tới cái gì đó, Mai Tuyết Yên bỗng trở nên vui vẻ, đôi mắt xinh đẹp híp lại, nụ cười tỏa sáng rực rỡ, âm thanh ngọt ngào và vô cùng trong trẻo vang lên làm Hà Linh ngồi ở bên cạnh cũng phải vứt công việc lại, trợn mắt giỏng tai nghe ngóng hóng hớt, tuy cô chưa tiếp xúc nhiều nhưng cái giọng ngọt ngào hơn mật ong này một khi phát ra chắc chắn là cô ấy đang có suy nghĩ xấu xa.

Và không làm cô thất vọng, Mai Tuyết Yên nói ra mấy câu sặc mùi âm mưu:

- Chu Văn Tuệ? Chu bàn tử?

Bên kia nghe thấy giọng Tuyết Yên thay đổi cực kỳ êm tai, Chu mập thoáng ngẩn người, hắn nghi ngờ hỏi:

- Tôi đây.

- Tối nay đi ăn cơm với mình nhé.

Mập mạp trợn mắt, tay cầm điện thoại hơi run:

- Này, đừng bảo sau bao ngày xa cách cậu chợt nhận ra mình thích tôi nhé? Tuy cậu rất đẹp nhưng tôi tự nhận mình không có khả năng với tới, mong cậu tha cho tâm hồn nhỏ bé yếu đuối này đi.

Giọng Tuyết Yên trợn lạnh lại, cô quát:

- Cút. Đầu cậu đầy bã đậu à?

Mập mạp bị chửi không những không buồn mà ngược lại thấy đây mới là sự thật của cuộc sống a, hắn cười hả hả:

- Thế là không phải rồi. May quá. À, sao lại tự dưng tốt bụng mời tôi đi ăn như vậy?

- Tôi còn chưa nói hết cậu đã phun ra một tràng rồi, là tôi nói mới cậu đi ăn cơm với tôi, nhưng không có nghĩa là đi ăn riêng với nhau hiểu chưa. Lát nữa tôi sẽ gọi cho cả Dương Triệu Vũ và Trúc Nhã. Dù sao lâu rồi mọi người chưa gặp nhau. Sao hả? Có được không? Nếu không đi đừng nói là

tôi quên anh em bạn bè nhé.

- Ồ, thế thì ok. Tưởng chuyện gì, à mà cậu không đi họp lớp có biết chuyện gì hot chưa?

Mai Tuyết Yên chớp chớp mắt, cô dỏng tai nghe, không thể không nói dù có thế nào đi nữa phụ nữ vẫn rất thích hóng tin hot:

- Ừm, mau tiết lộ một chút.

- Nghe bộ dạng này là chưa có ai kể rồi, trong buổi gặp mặt lần trước có một đôi dắt tay nhau đến ném thức ăn cho lũ cẩu độc thân chúng tôi đấy.

- Dương Triệu Vũ và Trúc Nhã?

- Ừm, sao biết?

- Cậu nghĩ tôi bị ngơ à? Không phải tôi vừa nhắc đến hai người này thì cậu đột nhiên nhớ ra cái

drama đấy sao? Ai mà chả đoán được. Mà hai người này thành đôi cũng chẳng có gì lạ, ngay từ cấp ba họ đã lén lút hẹn hò rồi mà.

- Đúng là nói chuyện với người thông minh thật chán. Được rồi. Cậu gọi điện cho họ đi, à mà tối nay đến đâu đây? Mà nghỉ hè rồi chắc ở Vĩnh Hà rồi chứ?

- À, tôi vẫn đang ở Hà Đô.

- Vẫn còn ở đấy làm gì nữa? Để tham gia lớp vũ đạo mùa hè à? Cậu chú ý sức khỏe đi, đừng có mà

cố quá rồi hỏng bét đấy.

- Cảm ơn, nhưng tôi tạm nghỉ lớp đó rồi. Giờ đang có việc khác. Cụ thể thế nào tối nay gặp tôi sẽ nói. Ok?

- Ok. Thế cho xin cái địa chỉ. Có cần bọn này lên đó không?

- Không cần. Mọi người cứ đến nhà hàng Tuyết Yên cơ sở số 1 đi. Tôi sẽ gọi điện đặt bàn trước. 7 giờ tối nhé. À. Tôi có thể sẽ đem theo một chị gái xinh đẹp, cậu nhớ ăn mặc cho gọn gàng chút.

- Này. Cái tính lôi thôi đấy tôi đã sửa lâu rồi nhé. Mà giờ tôi không còn là Chu mập nữa rồi. Hì. Tối

nay cậu đến sẽ biết, đừng có thấy tôi quá đẹp trai mà đổ nhé.

- Nếu cậu đẹp trai hơn anh tôi thì khả năng tôi sẽ xem xét.

- À, cái đó thì... chắc cũng không kém bao nhiêu đâu.

- Hi vọng tôi không phải đeo kính râm khi ăn.

- Này, cậu đừng có mà xúc phạm nhau quá đáng. Được rồi, không chấp. Nhà hàng Tuyết Yên cơ sở

số 1 – 88 Vân Xã, ngã tư Vân Xã (cơ sở đầu tiên), tối nay đúng 7 giờ gặp mặt.

- Ok. Thế nhé. Bye.

...

Đặt điện thoại xuống, cô mỉm cười, nụ cười rất rực rỡ còn tỏa nắng hơn ánh mắt trời ngoài kia.

- Này, em vừa lừa được ai à? Là bạn?

Mai Tuyết Yên lắc đầu:

- Còn chưa. Phải tối nay mới biết. Tuy họ còn chưa có nhiều kinh nghiệm nhưng với tài năng của họ thì nếu chúng ta kéo họ vào đây thì chắc chắn công ty sẽ có một diện mạo mới rất đáng trông chờ đó.

- Hì. Người mà Tuyết Yên nhắm chắc chắn không phải đơn giản rồi.

- Thật ra đấy là bạn của anh em, nhưng em cũng chơi khá thân với họ. Có lần anh đã nói sau này em bước chân vào showbiz mà khó khăn có thể xin sự trợ giúp của họ. Tuy giờ còn hơi sớm, họ còn đang đi học nhưng em tin là chỉ cần có quyết tâm chúng ta sẽ chơi ra trò.

- Người anh này của em có vẻ rất thú vị nha. Xin lỗi chị không cố ý nghe nhưng mà khi nãy em nói anh em đi nhập ngủ rồi hử? Vì không thi được hay sao? Chẳng phải nếu nói một tiếng cha mẹ em sẽ tìm được một chỗ cho cậu ta làm mà. Việc gì phải tham gia quân đội, chị cũng có vài người bạn đi lính, họ nói vừa vất vả mà lại quá nghiêm khắc, đến nỗi thời gian tìm bạn gái cũng chẳng có, suốt ngày chúng nó than ngắn thở dài mỗi khi họp lớp.

Tuyết Yên lắc đầu, đôi mắt hiện lên vẻ sùng bái, có lẽ trên thế giới này không ai có thể tuyệt vời hơn người anh này của cô, nhưng việc cô lộ một chút thân thế thì không sao nhưng anh cô mà lộ ra là sẽ có nhiều chuyện lớn. Tuy không phải cô không tin chị Hà Linh nhưng làm gì cũng phải cẩn thận là trên hết. Chưa kể anh cô còn có những bí mật mà càng người biết đến càng tốt, nếu thân

thế này lộ ra thì sẽ có nhiều kẻ khác nhắm đến tập đoàn và gia đình họ.

Cô nói:

- Suy nghĩ của anh ấy chẳng ai biết được. Anh ấy đột nhiên đang học lại thích đi lính, mọi người tưởng anh ấy hâm nhưng em biết anh trai có mục đích cả. Mà thôi không nói chuyện anh trai em nữa, nếu chị làm cùng em một vài năm thì sẽ biết về anh ấy thôi.

Cô chuyển hướng chủ đề:

- Mà khi nãy em cố tình ngồi đây là để chị nghe một chút thông tin đấy nên chị không cần xin lỗi. Như chị đã biết, tối nay chúng ta sẽ có một buổi gặp mặt, ừm, lần này chị sẽ được nếm thử món ăn tại cơ sở số 1 của nhà hàng Tuyết Yên, nơi đây tuy hiện tại không có đầu bếp xuất sắc nhất nhưng nó chính là nơi chuỗi nhà hàng này bắt đầu. Hì. Mọi thứ phong cách đến thiết kế đều vẫn giữ

nguyên trạng, khác hẳn với vẻ hào nhoáng ở các cơ sở khác.

- Ồ, em nói làm chị cảm thấy bụng bắt đầu sôi lên rồi đây. Nếu mà không phải được em giải thích

về sự lợi hại trong từng nguyên liệu, cho đến cách chế biến thì chắc chị còn tưởng nơi này cho thuốc phiện vào thức ăn làm thực khách bị nghiện chứ.

- Hì. Thôi chị làm tiếp đi, em gọi cho hai người nữa, hi vọng tối nay sẽ là tối thành công đầu tiên của Ngôi Sao Mới.

- Ừm, cố lên.

Hai chị em cùng giơ nắm tay lên khích lệ nhau, họ đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi.

...

Vì là chủ nhà mời khách nên Mai Tuyết Yên cùng Hà Linh tới sớm trước 30 phút. Tối nay Mai Tuyết Yên mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài tay, lịch sự, cúc áo được đóng khá kín chỉ để hở cúc cổ trên cùng, ở trước bụng, phần tiếp giáp với quần skinny xanh (là một dạng quần dài có ống rất nhỏ, bó sát chân, thường được làm từ vải jeans) được buộc lại gọn gàng thành hình chiếc nơ xinh xắn, và

như vậy cô chỉ hở ra một chút da thịt trắng mịn ở vùng eo, nhưng phần hở ra cũng rất ít.

Dù đã được Hà Linh nhắc cô nên đổi một bộ quần áo khác tốt hơn nhưng Tuyết Yên xưa nay vẫn luôn giữ hình ảnh của một cô gái lịch sự, kín đáo vì thế dù tiếp nhận ý kiến của người chị này nhưng cô chưa thể thay đổi trong ngày một ngày hai được.

Tuy vậy, không thể không nói bộ quần áo này kết hợp với đôi giày cao gót màu trắng nhìn cô vẫn rất xinh đẹp. Dù kín nhưng vẫn đầy vở gợi cảm.

Có lần Vân Tú cũng đã nói: “Nếu em đổi phong cách ăn mặc chắc chắn sẽ làm cả nam lẫn nữ bị hút mất hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy.”

Gương mặt được trang điểm nhẹ chút phấn, đôi môi đã luôn đỏ hồng xinh đẹp nay lại được phủ lên một lớp son bóng không màu khiến nó càng căng mọng gợi cảm, khiến người khác nhìn vào chỉ muốn cắn một miếng.

Mái tóc đen dài hơi xoăn nhẹ phần đuôi tóc được thả bồng bềnh tự nhiên phía sau lưng.

Mọi thứ ngoại hình của Tuyết Yên đều hầu như đã vô cùng hoàn hảo rồi, nếu chỉnh cũng chỉ là làm cặp lông mi đen dài uốn cong lên làm lộ ra đôi mắt đen láy long lanh, ướt át. Chỉ sợ có người khi nhìn thấy sẽ dễ dàng bị hãm sâu vào đôi mắt trong sáng ấy.

Gương mặt trái xoan mịn màng, không tỳ vết, chiếc mũi cao vừa phải, nhỏ nhắn vô cùng phù hợp với vẻ đẹp mơ màng, dịu dàng, ngây thơ của cô.

Hôm nay trông cô giống như một nữ doanh nhân thành đạt xinh đẹp tuyệt trần. Ừm, mà hôm nào cô cũng đã rất đẹp rồi chỉ là thay đổi chút ít làm vẻ đẹp ấy được bộc lộ rõ hơn một chút mà thôi.

Nhưng dường như cô gái này không nhận ra mình là một mồi ngọt chết người mà vẫn ngây thơ đứng ở gần cửa ra vào để đợi đón bạn.

Nhìn đám đàn ông phụ nữ đi qua ai cũng phải mở to mắt kinh diễm nhìn cô là đủ hiểu rồi. Hà Linh cười khổ, tuy cô cũng là một cô gái xinh đẹp nhưng khi đứng cùng cô bé này mọi ánh sáng của cô đều bị hút mất. Tuy vậy, cái cô quan tâm hiện tại chính là tình hình này diễn ra như vậy có chút không ổn a, bởi vì, có nhiều người thay vì đi vào nhà hàng lại dừng lại chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô công chúa này.

Mà rồi điều phiền phức mà cô không muốn cũng đã tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio