Tổng Giám Đốc , Tôi Sai Rồi !

chương 11: tôi muốn từ chức

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại một lần bị anh ta cường hôn, Hạ Hải Dụ xấu hổ không thôi, nhưng là lần này cô cũng sẽ không để cho anh ta trắng trợn chiếm tiện nghi, tay nhỏ bé len lén đưa về phía túi, đem bình xịt hơi cay phòng thân lấy ra, sau đó nhắm ngay mặt Đường Húc Nghiêu mạnh mẽ phun xuống, “Đi chết đi!”

“A......” Tiếng người đàn ông kêu rên vang vọng trên vườn hoa sân thượng.

Mắt bị nước cay hay cái gì đó làm cho kích thích, Đường Húc Nghiêu đau đến không mở ra được, còn liên tục ho khan, nhưng sức lực cầm lấy cổ tay Hạ Hải Dụ không chút nào giảm, “cô gái, cô lần này gặp họa lớn rồi!”

Hạ Hải Dụ trợn tròn mắt, đây là kẻ ác cáo trạng trước sao, loại người như anh ta không thể nói lý được, cô không chạy nhanh sẽ xong đời, nhưng cổ tay bị anh ta cầm rất chặt, cô không có biện pháp thoát khỏi anh ta, trừ khi…

Con mắt khẽ nheo lại, cô há mồm hung hăng cắn vào cánh tay anh ta!

“A......” Bởi vì bị đau Đường Húc Nghiêu không khống chế được liền buông lỏng tay ra, trên trán gân xanh nhảy lên, môi mỏng nói ra lời ác độc, “Hạ Hải Dụ, cô đây là chống lại tổ chức tiến hành thương tổn thân thể người khác, chờ trừ tiền lương đi!”

Hạ Hải Dụ hướng hắn làm mặt quỷ, “Anh tỉnh lại đi! Tôi từ chức không làm!”

◎◎◎

“Cái gì?! Chưa đầy nửa năm chủ động từ chức phải bồi thường công ty năm vạn đồng?!” Hạ Hải Dụ nhìn điều khoản Phách Vương trong tay không khống chế được kêu lên, cô nhớ lúc kí hợp đồng không có điều khoản này, lúc nào thì thêm vào chứ ?!

Cái bẫy! Cạm bẫy! Âm mưu! Dương mưu!

Sát Thiên Đao đồ lưu manh!

XXX!!!

Hạ Hải Dụ ở đáy lòng đem Đường Húc Nghiêu nguyền rủa một trăm lần, sau đó thở phì phò trở về chỗ ngồi làm việc của mình, a, mình nhẫn!

Năm vạn đồng, cô mới không cần bồi thường một cách vô ích như thế!

Khụ, dĩ nhiên, cô cũng không có tiền để mà bồi thường.

Tiền tiền tiền, tiền rất quan trọng, cô muốn kiếm tiền! Kiếm thật nhiều thật nhiều tiền!

Hạ Hải Dụ cầm điện thoại chuẩn bị gọi điện cho bạn học, hừ, điện thoại công ty, không mất tiền a không mất tiền!

“Alo, Tiểu Mễ, tớ là Hải Dụ, hỏi cậu chút, cái bày hàng vỉa hè tình hình thị trường gần đây thế nào......”

Cũng trong lúc đó, trong phòng làm việc tổng giám đốc Đường Húc Nghiêu kết nối đường dẫn máy nội bộ, thời điểm nghe ba chữ “Bày hàng vỉa hè”, khóe miệng co quắp lại......

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio