Tổng Quản Thái Giám Phúc Hắc Của Trẫm

chương 29: mẫu hậu là số 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bước đến thỉnh an bốn người, nàng ngồi vào ghế lót nệm nằm bên phải ghế quý phi.

Ngồi xuống chưa kịp ấm chỗ, mẫu hậu đã cười nham nhở cầm lấy tay nàng hỏi thăm:

- tiểu đình đình ngoan, sao con không đến thăm mẹ già của con thế, ta mà không nhắc chắc con quên ta mất thôi.

Vừa nghe cái tên kia, nàng liền nổi da gà, khuôn mặt giật giật, miệng cười hắc hắc:

- mẫu hậu à, người biết mà, thần nhi rất có hiếu đó, con muốn bốn người mẫu hậu an hưởng tuổi già…, à không, không phải, ân ân ái ái, đúng, là ân ân ái ái, nên không cam lòng làm phiền mọi người đành đứt gan đứt ruột quên đi nỗi nhớ nhung mà không đến làm phiền đấy chớ.

Vừa nãy còn cười nham nhở, thái hậu liền chuyển sang thái độ nghiêm túc:

- giỏi xảo biện thật, không biết con giống ai nữa, vừa không giống ta vừa không giống phụ thân đáng yêu của con. (mm: vâng, là ai thì tự biết ạ :)

Vừa nói vừa liếc mắt đưa tình với thái thượng hoàng đang ngồi cười hiền lành bên cạnh, thấy bà liếc tới phụ hoàng càng cười đến tận mang tai.

- Mà dạo này con quấn quít cung phi quá nhỉ, con mà đối với nam nhân như thế cũng đỡ, làm chuyện đó mau mau tý cho phụ hoàng mẫu hậu ngươi càng sớm được ôn cháu chắt.

Nói xong liếc nhìn sang rồi mĩm cười với hai vị thái phi đang ung dung ngồi bên cạnh:

- con xem, ngay cả thẩm ngôn của nam cung cũng sắp có vợ rồi, uẩn uẩn với thuần thuần thì sắp có thai đến nơi rồi, con sao còn chưa có gì hết thế, không bằng đệ đệ muội muội của mình nữa à.

Hai vị thái phi đang an nhàn uống trà long tĩnh bên cạnh nghe xong “lời vàng ý ngọc” liền phun ra hết nước trong mồm, khóe miệng giật giật, trán nổi gân xanh, lấy tay áo khẽ lau mồ hôi lạnh đang chảy ra, một lúc sau bình tĩnh lấy lại tinh thần, nghiến răng nghiến lợi, gào thét trong lòng: GIỎI LẮM DIỆP LẠC NGUYỆT, TỐI NAY NÀNG CHẾT VỚI TA.

Cuộc lảm nhảm một mình của mẫu hậu và khuôn mặt co giật liên tục của mọi người xung quanh cứ thế trải qua, sau một bài diễn văn, bà phán một câu:

- con cũng đã rồi, ở tuổi này con gái người ta đã ôm đến , mụn con, hoàng hoa thuê nữ cũng đủ rồi, ta nghĩ con cũng đã đến lúc con nạp nam phi rồi, sao, nhìn cái gì, ta nói sai àh. Bà liếc nhìn khinh bỉ, xong thao thao nói tiếp. Ta biết thừa con sẽ từ chối, nhưng đã kéo dài quá lâu rồi, không phí thời gian nữa, ta cũng tuyển sẵn cho con vài chàng trai có gia thế tốt đây.

Tay bà khẽ đưa về sau lưng rút ra mấy tập tranh khá dày, giục xuống cái bàn trước mặt song đình.

- chàng trai ở trang đầu tiên là người mà ta đã lựa chọn, hắn sẽ trở thành nam hậu của con, còn lại lựa cho tốt, tuyển nhiều vào ẫu hậu .v.v..( tiếp tục giảng giải~ing)

Nàng ngớ người nhìn tập tranh, trải qua sự sốc nặng và mồm miệng không ai chen vào được, nàng cũng bình tĩnh lại, tò mò mở tập tranh nhìn chàng trai mà mẫu hậu nhắc đến.

Một khuôn mặt cực phẩm tuấn mỹ nam nhân xuất hiện, mắt phượng khẽ híp lại hững hờ, mũi cao thẳng, môi bạc mỏng gợi cảm, người đó mặc bằng một bộ quần áo màu vàng thêu tứ trảo kim long tượng trưng cho thân phận thái tử của mình.

Toàn thân của hắn tỏa ra khí chất lạnh lùng tà mị, hờ hững, khó gần.

Trong bức tranh chàng đang đứng trước một bức tường khắc hình thất tinh bắc đẩu-tượng trưng cho quốc gia của hắn- đế quốc Thất Tinh.

( mm: e hèm, xin giải thích ở đây một chút: tại sao gọi là đế quốc thất tinh? Là vì gồm một quốc gia rộng lớn, qua bao nhiêu đời vua đấu tranh xâm chiếm mở rộng lãnh thổ hiện nay quốc gia có nước thuộc địa nên gọi là thất tinh. Ngoài ra diệp quốc là một trong đế quốc của đại lục.

tại sao nhân vật cao quý như thái tử lại chấp nhận thân phận sang ở rễ? đó là vì cha mẹ hai bên đều cực kỳ bất lương, chàng thì chưa chồng..quên, chưa vợ, nàng thì chưa chồng, hai bên muốn xem ai phải lòng ai trước thì phải sang bên đó ở, tại chàng phải lòng trước nên... ờ thì, phần sau sẽ rõ )

Chàng trai này, hắn…hắn…nàng…nàng THÍCH.

Đẹp trai quá đi, vừa nhìn thấy hắn thì hàng loạt tiếng động phát ra.

Phụt…phạch…xoạt…(mm:@,@)

Mọi người quay ngắt lại phương hướng phát ra tiếng động, thì thấy song đình đang nhàn nhã cầm quạt phe phẩy che mặt.

Thấy mọi người chầm chầm nhìn nàng, đỏ cả mặt, nắm tay che miệng ho làm lơ:

- hừm, hừm… e hèm, nóng quá nhỉ.

Mọi người nhìn khinh bỉ, mùa đông mà lạnh gần chết mà nóng nỗi gì, quay lại sang chỗ khác tiếp tục bàn sang chuyện khác.

Thở phào nhẹ nhõm, nàng lau lau lấy máu mũi đang tràn ra.

(mm: phụt là phun máu mũi, phạch là tiếng phắt quạt ra che mặt, xoạt là gỡ khăn ra che mũi lại ạ :)

Nàng lén giơ ngón cái lên.

Mẫu hậu là số a.

Lúc nàng đang cười sung sướng thì không để ý thấy một chàng trai đứng bên cạnh đang đang híp mắt âm trầm , giận tái mặt.

lời tác giả: xin lỗi vì các chap nó ghi lỗi hơi nhiều, mong mọi người thứ lỗi vì vừa hoàn thành xong liền up nên chưa coi kĩ lại.tks

tóm tắt phần sau: một trong những người được chọn chính là thái tử của đại quốc bên cạnh, một chàng đẹp trai tà mị, ba mẹ chàng kêu anh chàng sang làm sứ thần qua nước nàng, vừa gặp đã yêu, tìm mọi cách quyến rũ nàng, đưa nàng lên giường, ê ấp tình thú.(lúc này song đình chưa biết đến tình cảm của hàn kỳ, đối với nàng ai cũng như nhau, nàng lên giường với thái tử chẳng qua là muốn truyền giống mà thôi, thái tử thì thật lòng, dù chỉ có được thân thể của nàng thì cũng đủ r) ( sẽ có cảnh nóng)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio