Phần : sóng gió ập tới và hạnh phúc mỹ mãn.
Văn án:
Nàng - diệp song đình thâm tình nói : « tuy ta không thể tặng chàng nửa giang sơn gấm vóc nhưng ta vẫn nguyện một lần nữa hy vọng chàng sẽ chấp nhận một phần tư giang sơn hèn mọn còn lại, cực khổ chịu đựng sống bên cạnh ta mãi mãi nhé »
Hắn – lương hàn kỳ phát huy bản sắc mặt dày nói : « giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, nhưng ta vẫn sẽ… mặt dày bám nàng cả đời »
Hắn - ngạo thiên cuồng kiêu ngạo nói : « nếu không phải vì nàng thì ngươi đừng hòng chạm vào chỉ một ngón tay… »
Nàng – lăng nhã tuyết mắt rưng rưng, bật cười nói : « đồ nam nhân ngốc, ta cấm chàng không được chết… »
Hắn – lục phàm thuần phát hiền lành nói : « thê tử… nàng hãy trở lại nàng như ngày xưa đi… »
Bé trai – tiểu u ba tuổi bập bẹ nói : « thế ai rốt cuộc là cha cha của u u nhoa… »
Đôi song sinh hoàng tử công chúa - ngũ nhị và tuyết liên ba tuổi lấy tay nhỏ nhắn chỉ vào một nam nhân cao to, đáng yêu nói : « tiểu tử ngươi là đồ ngốc, hắn mới là cha ngươi nhoa… »
Thái hậu, thái thượng hoàng, thái phi của diệp quốc với thái thượng hoàng thất tinh quốc thâm ý liếc nhìn nhau rồi cười đểu một cái : « âm mưu đã thành công… »
~ end
~