Và sau một buổi trưa thì Hắc Thiên vẫn tiếp tục với công việc của mình.
Còn Hạ Hy xem phim chán thì lấy bảng vẽ ra thiết kế.
Cả hai cùng say mê với công việc của mình mãi cho đến tôi.
Bạch Phi trợ lý của anh vào xin phép về:
- " Tổng Giám đốc,hôm nay tôi có thể về sớm một lúc được không ạ? Do hôm nay sinh nhật bà nội tôi nên tôi không thể về muộn"
- "Được, tôi có chuẩn bị quà cho bà rồi.
Cậu đưa nó và chuyển lời tới bà giúp tôi"
- " Gi...giám đốc t...tôi không thể nhận được ạ"
- " Tôi tặng bà không phải tặng cậu"
- "Nhưng..."
- "Không Nhưng nhị gì cả,cậu còn đứng đó thì tiền lương tháng này trừ %"
- "Dạ dạ cảm ơn tổng giám đốc".
Nói rồi Bạch Phi chuồn ngay lập tức,anh sợ sẽ chọc giận ông chủ của mình và tai họa sẽ ập đến với bản thân.
Hạ Hy ngồi đó cũng chứng kiến được chuyện này thì trong lòng cô cũng có thay đổi một chút về con người của Hắc Thiên.
Cô bây giờ giống như bị anh thao túng tâm lý.
Bất kì hành động nào của anh cũng có thể khiến cô động lòng.
Cô đứng dậy và đi tới cạnh Lục Hắc Thiên rồi nói:
- "Tôi đói rồi anh mau đưa tôi đi ăn đi"Cô vừa nói tay vừa xoa bụng,trên miệng còn chu miệng trông vừa buồn cười vừa đáng yêu.
Xem ra cô cũng đã chủ động làm nũng trước Lục Hắc Thiên rồi.
Anh nghe cô nói vậy thì lập tức dừng mọi công việc mà quay sang hỏi Hạ Hy?
- " Đói? Được vậy tôi đưa em đi ăn."
Hạ Hy nghe vậy lòng vui sướng mà gật đầu lia lịa.
Lục Hắc Thiên đưa cô tới nhà hàng sao dành cho giới thượng lưu, ở đây có tất cả các đầu bếp nổi tiếng thế giới được chọn lọc kĩ lưỡng.
Phong cảnh thiên nhiên dịu dàng lãng mạn khiến cô phải rung động xao xuyến vì ở đây thật sự rất ngọt ngào.
Amh và cô được ngồi ở hạng vip là được ngồi ở vị trí cao nhất của nhà hàng.
Mọi thức ăn trông bắt mắt ngon miệng đã được dâng lên tận bàn.
Nhìn chỉ muốn ăn hết nhưng cái dạ dày của Hạ Hy có chứa nổi hay không thì còn là phụ thuộc vào cô.
- "Woa ở đây đẹp tuyệt!"
- "Em thích nó lắm sao?"
- "Ừm"
Cô gật đầu rồi cười mãn nguyện
- "Được vậy tôi mua nhà hàng này cho em"
- " Trời ạ ai lại làm như thế cơ chứ....!Cái.....cái gì? Anh vừa nói anh định mua cả nhà hàng này hay sao? Anh có bị điên không đấy"
Cô không tậo trung chỉ lo nhìn ngắm không gian của thành phố rồi trả lời trong vô thức.
Nhưng chỉ vài giây sau câu nói đó được cô load kĩ lại thì cô há hốc mồm đến mức phải nói lắp.
Trái với cô,Hắc Thiên vừa cắt beefsteak cho cô vừa trả lời thản nhiên
- " Có gì mà em phải toái hỏa lên như thế, tôi thấy nó rấy bình thường."
- " Thôi thôi tổng giám đốc Lục, anh để yên cho mọi người cùng hưởng cảnh đẹp ở đây với nào.
Đừng chỉ thích mà phá nát chén cơm của người ta."
Lục Hắc Thiên nghe tới đây thì cũng im lặng rồi cong môi cười nhẹ.
Anh đưa đ ĩa thịt bò được anh tỉ mĩ cắt cho cô rồi rót nước ép việt quất cho cô nhưng nhận lại từ cô là một ánh mắt lườm dịu dàng.
- " Tôi bị dị ứng với việt quất."
- "Để tôi gọi nước khác"
Nói rồi anh gọi phục vụ đem soda dâu cho cô, đây là thức uống cô yêu thích nhất.
Nói thật thì phục vụ Hạ Hy ăn uống còn khó hơn anh kí hợp đồng tỉ usd.
Cái này ăn chả được cái kia ăn chả xong.
Dị ứng này kia, rồi cả không thích mùi của nó.
Trời ạ nghĩ đến thôi mà nổi cả da gà.
Không biết sắp tới nếu cô là vợ của anh chắc anh ngày đêm phải lập chế độ ăn khoa học quá.
Cả hai đang ăn thì gặp Lâm Pha Muy là người yêu thầm Lục Hắc Thiên.Cô ta đang đi cùng với nhóm bạn thân của cô ta.
Thấy anh thì ngay lập tức cô đi đến cạnh anh khi thấy Hạ Hy bên cạnh thì cô tò mò hỏi:
- " Thiên đây là..."
- "Bạn gái tôi"
- "Cái cái gì bạn gái chẳng phải anh luôn độc thân hay sao?"
- "Lúc trước khác bây giờ khác"
Lâm Pha Muy nghe vậy cơn ghen nổi đùng đùng cô như muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Hy.
Hạ Hy cũng đã chú ý được ánh mắt của cô ta nên cô cũng lên tiếng:
- "Đừng nhìn tôi với ánh mắt đó, chưa có ai dám dùng ánh mắt đó với tôi"
Nghe Hạ Hy nói vậy cô ta như sét đánh ngang tai vì lần đầu có người dám trả trêu với cô như thế.
- "Hứ,cái loại phụ nữ chỉ biết lên giường làm thỏa mãn cho Hắc Thiên thì sớm muộn gì cũng bị Thiên vứt bỏ"
Lục Hắc Thiên nghe đến đây lập tức tức giận,đập mạnh tay xuống bàn làm cả hai giật mình:
- "Cô mau thôi đi nếu không muốn có chuyện"
- " Thiên anh vì cô ta mà dám mắng em?"
- " Đã nghe vậy rồi còn mặt dày đứng dựng cột ở đây sao?"
- " Cô...cô cứ đợi đó mà xem,tôi sẽ không bỏ qua cho cô"
Nói rồi cô ta bỏ đi với dáng mạo nghênh ngoan tức giận.
- "Haizz chỉ muốn ăn một bữa thôi mà khó khăn vậy sao? Xem ra anh đến đi đến đâu thì cũng sẽ có ngưòi chửi tôi thẳng mặt tại đó."
- " Khó chịu?"
- " Đúng rất khó chịu, khó chịu vì đường đường là Thẩm Hạ Hy mà suốt ngày bị chửi chẳng ra gì"
- " Nếu em muốn tôi có thể làm những người chửi em biến mất"
Hạ Hy nghe tới đây thì tái xanh mặt mày,cô chỉ muốn khịa anh tí thôi nhưng anh lại xem đây là thật.
Cô biết anh nói được thì cũng sẽ làm được.
Nên cô nhanh chóng lắc đầu thu lại câu nói vừa nãy để bảo tồn sinh mạng cho những người đó.
- " Không không tôi nghĩ lại rồi, có họ mới vui chứ lâu lâu bị ăn chửi cũng coi như lấy làm bài học đáng nhớ cho bản thân"
Anh nghe tới đây thì bật cười,anh không ngờ cô lại ngây thơ như thế.
"Hắc Thiên, anh thực sự có yêu tôi không?"
Đây là câu hỏi bây giờ cô muốn hỏi anh nhất.
Cô cứ nhìn anh rồi lại xúi xuống ăn rồi lại ăn.
...----------------...
Có phải Thẩm Hạ Hy đã phải lòng Lục thiếu gia ác ma lạnh lùng tàn nhẫn này không? Mọi người cùng theo dõi mình nha.
Mọi người có thể thích,cmt rồi vote giúp mình để mình có động lực không ạ..