Ở trong buổi tiệc,Rika bắt đầu hành động,tách rời Hạ Hy khỏi Hắc Thiên để có cơ hội hành động.
- “Hạ Hy cậu ra ngoài với tớ một chút được không,tớ có chuyện cần bạn với cậu”
- “Được” Hạ Hy đồng ý rồi quay sang Hắc Thiên hỏi sự cho phép.
Hắc Thiên trong lòng có hơi nghi ngờ nhưng cũng đồng ý cho Hạ Hy ra ngoài.
Cô hẹn Hạ Hy ra ngoài rồi cho người đi đằng sau chụp thuốc mê cô rồi bắt Hạ Hy xuống tầng hầm của tòa nhà giải quyết.
Chờ tầm đến phút thì cuối cùng Hạ Hy cũng tỉnh.
Cô tỉnh dậy bất ngờ với tay chân bị trói người trước mặt ngồi chéo chân tỏa ra sự uy quyền không ai khác là Rika:
- “Ri…Rika cậu đang làm cái quái gì vậy?”
- “Hứ cậu còn có thể nói ra lời này ư?”
- “Ý cậu là sao?”
- “Cậu đang giả ngốc sao? Được tôi nhắc cho cậu nhớ.
Cậu biết tôi yêu thầm Lục Hắc Thiên vậy mà cậu còn có thể đâm sau lưng tôi mà tới với anh ấy sao”-Rika tức giận la lớn
- “Rika chuyện này… đúng là chuyện này mình sai, mình đã định nói với cậu sớm hơn nhưng… mình chẳng biết nên nói với cậu sao nữa”-"Hạ Hy ngập ngừng nói.
- “Cậu không biết hay không muốn tôi biết?”
- “Mình…”
- “Hứ, cậu khỏi giải thích từ nay tôi và cậu chẳng còn mối quan hệ nào nữa.
Và sẵn đây tôi sẽ nói với cậu tôi chính thức giành Lục Hắc Thiên với cậu”
- “Tôi biết tôi sẽ chẳng bao giờ có cơ hội vì trong tim anh ấy bây giờ chỉ có cậu.
Nhưng tôi tin chắc rằng mọi việc tôi chuẩn bị làm với cậu chắc chắn anh ấy sẽ rời bỏ cậu không thương tiếc”
- “Ý cậu là sao? Cậu định làm gì mình”- Hạ Hy ngạc nhiên với lời cảnh báo của Rika, tay của cô thì nhanh chóng cởi vỏ dây trói.
- “Lát cậu sẽ biết”
Vừa nói xong cô tay vẩy tay ra hiệu cho thuộc hạ của mình tiến hành.
Hai người đàn ông đó đi tới lôi Hạ Hy đi nhưng Hạ Hy đã cởi bỏ được dây trói đứng lên tấn công bọn họ tự về bản thân mình.
Rika bất ngờ khi thấy như vậy,chỉ biết đứng bên ra lệnh cho hai tên đó bắt Hạ Hy cho Bằng được:
Hạ Hy chỉ cần tung vài cước là có thể hạ được hai tên.
Nhưng rất nhanh hai tên đó lại đứng lên nhanh chóng đánh lại Hạ Hy.
Cả hai tên đàn ông to lớn chè ép đánh người phụ nữ.
Sau khi Hạ Hy hạ hai tên đó,Hạ Hy quay đầu lại, trông thấy vẻ mặt cứng đờ của Rika thì liền bật cười.
- “Rika cậu n hỏ mọn đến mức này sao?”
Rika lạnh mặt, vung tay cho người ở ngoài cửa tới giữ người Hạ Hy xuống.
Hạ Hy nất tập trung nên bị gì người xuống, sau đó chỉ vào mặt cô, nói đến khó nghe:
- “Cô đừng nghĩ Hắc Thiên xem trọng cô liền muốn làm gì thì làm.”
Hạ hy nhún vai, cười như không cười, ngữ khí khinh miệt chán ghét:
- “Hứ là bạn với nhau mà cậu phải làm đến mức này sao? Có phải là tồi quá rồi không?”
Dứt lời, Hạ Hy liền đứng thẳng, vờ lấy tay phủi nhẹ bộ lễ phục trên người, thấp giọng:
- “Nếu không phục thì cứ việc động thủ với mình đi.
Mình là người rất thẳng thắn, việc gì động thủ được thì khỏi cần động khẩu, muốn cái gì thì trực tiếp luôn đi, đừng chơi ám chiêu sau lưng người khác.”
Câu nói ấy đã làm Rika nổi điên hoàn toàn.
Cô ta tức đến lồ ng ngực phập phồng lên xuống, bất chấp tất cả lao vào Hạ Hy
Hạ Hy nhếch môi cười lạnh, đang định tung một cú đấm thì ngay lúc đó đã có người kéo ngược cô ra sau.
Thân hình cao gầy che chặt cho cô, bàn tay thon dài vững vàng đón lấy cú đấm chuẩn bị hạ xuống của Hạ Hy
Hạ Hy ngẩng đầu lên, có chút sửng sốt.
Cao Lâm cất giọng rất nhẹ và vô cùng trầm thấp:
“Tiểu thư Thẩm, đánh người yếu thế là tác phong của Thẩm gia dạy dỗ cô sao?”
Hạ Hy bất ngờ, cô ngạc nhiên đến mức phải đứng hình s, cô không ngờ quản gia chăm sóc cô suốt năm tại Pháp lại có thể đứng ra bảo vệ bạn của cô mà chẳng cần nghĩ đến chủ nhân.
Đầu óc bắt đầu sáng tỏ dần lên, cô nhìn chằm chằm, tuy không biết trong lòng Cao Lâm này đang nghĩ gì, nhưng cô thấy tâm hồn mình rét lạnh.
- “Cao Lâm Tại sao anh lại dám xen vào chuyện người khác hả?”
Sắc mặt Cao Lâm vẫn bình thản, không giận dữ cũng không phẫn nộ, mang một vẻ lạnh lùng vô cảm trái ngược hoàn toàn với Hạ Hy.
Ngay lúc này, một vệ sĩ chạy đến nói nhỏ vào tai Cao Lâm mấy câu.
Sắc mặt Cao Lâm ngay lập tức trở nên trắng bệch, nhìn Hạ Hy chằm chằm, tay vô thức rút về.
Hạ Hy nhìn sắc mặt của Cao Lâm, sau đó hơi cúi đầu nhìn bàn tay đang nắm tay cô, bàn tay ấy không dùng quá nhiều sức, nhưng sức lực đó đủ khiến cho cô không giằng ra nổi.
Ngón tay thon dài mang hơi ấm thấm vào da thịt, rồi lại như chảy tràn vào từng mạch máu, rồi lại từ mạch máu tràn vào tận đáy lòng.
- “Hoá ra là cô hiện giờ là bạn gái của Lục Hắc Thiên.
Xem ra bổn thiếu có chút thất lễ.”
Cao Lâm đột ngột thay đổi thái độ, hoà hoãn tao nhã vô cùng, khoé môi còn treo lên ý cười lấy lòng.
Hạ Hy nhìn Cao Lâm, cất giọng trầm lạnh:
- “Cao thiếu chỉ là đùa giỡn hơi quá trớn, không có gì là thất lễ cả.”
Cao Lâm đột ngột rời đi, bỏ lại Hạ Hy ở đó khi nghe lệnh của cấp trên.
Phía sau đột ngột vang lên tiếng cười trầm thấp mềm mại, lại mang theo một chút dụ hoặc, thấm đến tận xương cốt.
Hạ Hy xoay người lại.
Minh Vương ngồi đối diện từ lúc nào, từ đầu đã nghe và thấy mọi quá trình diễn ra, vẫn đang không nhịn được, chống một tay lên trán cúi đầu cười khẽ, không cười quá to, nhưng lại rất giống như đang thông đồng với màn hỗn loạn mà cô gây ra.
Minh Vương hướng đôi mắt hoa đào hơi xếch và đượm chút xấu xa đong đầy những ánh nhìn dịu dàng về phía Rika:
- “Rika,Em về rồi sao?”
Rika cười phá lên, sau đó rút tay ra khỏi người Hạ Hy rồi chạy lại chỗ Minh Vương
(Minh Vương,người yêu thầm Rika từ lâu nhưng rika chỉ xem anh là bạn thân.)
“Nhìn cậu xem, sau ba năm có vẻ càng soái hơn rồi.”
- “Haha, ô kìa xem ai kia? Tại sao mọi việc lại trở nên như vậy chứ?.
Chẳng phải hai người là bạn thân sao vậy mà bây giờ hêt như kẻ thù chứ”-Minh Vương lên giọng ý nói mỉa mai.
- "Minh Vương à, là cậu không hiểu đấy thôi.
Bạn thân gì mà đi cướp người yêu của nhau vậy thì có xứng làm bạn thân không chứ"Rika vừa nói để cho Hạ Hy nghe thấy và ánh mắt nhìn Hạ Hy như đang trêu đùa chọc tức.
- “Hứ …”
Nói rồi anh ta đứng lên đập mạnh vào phía sau gáy của Hạ Hy làm cô bất tỉnh rồi bế Hạ Hy lên phòng đã được sắp đặt trước.
Anh và Rika thoát y cho Hạ Hy rồi đắp chăn lại.
- “Phần còn lại là việc của cậu, nhớ đừng làm tớ phải thất vọng”-Rika nói
Nói xong cô ta rời đi.
Còn Minh Vương, xem ra anh ta còn chút tình người.
Dù gì gia thế và uy quyền của Hạ Hy vẫn cao nên anh ta không dám lộng hành.
Chỉ có thoát y cho bản thân rồi nằm cạnh Hạ Hy giả vờ như cả hai đã làm chuyện gì đó.
…
Hắc Thiên bên này không thấy Hạ Hy thì bắt đầu cho người đi tìm kiếm.
Tìm được tầm phút vẫn không thấy cô thì anh bắt đầu lo lắng.
Huy động toàn bộ vệ sĩ của mình lục tung tòa nhà này tìm Hạ Hy.
Trong lúc đang tìm kiếm, bỗng có tin nhắn nhắn tới máy Hắc Thiên
" Thẩm Hạ Hy đang ngủ trong căn phòng tại tầng dãy "
Nhận được tin nhắn,Hắc Thiên lập tức phi nhanh tới đó.
Tới nơi anh không chần chừ gì nữa mà phá mạnh cửa xông vào.
Anh chết lặng người khi nhìn thấy cảnh trước mắt giây phút này thế giới của anh như sụp đổ.
Hắc Thiên đứng đó rồi nhanh chóng đi lại.
Minh Vương lúc này giả vờ như vừa tỉnh dậy rồi diễn:
- “Anh là ai? Tại sao anh lại vào đây?”
Hắc Thiên không nói không rằng mà trao cho Minh Vương hẳn một cú đấm.
Hạ Hy bây giờ nhận thấy ồn ào thì mới giật mình tỉnh dậy.
- “Hắc Thiên sao anh lại ở đây”
Cô vô thức hỏi Hắc Thiên.
Nói xong cô nhìn qua Minh Vương rồi nhìn lại cơ thể mình không còn mảnh vải che thân thì giật mình lấy chăn túm chặt lại rồi vội vàng giải thích:
- “Hắc Thiên mọi chuyện là do anh ta dàn dựng” Cô mếu máo vừa nói vừa chỉ tay vào Minh Vương tố cáo.
Hắc Thiên bây giờ tức giận chẳng muốn nghe điều gì mà tức giận rời đi.
Anh rời đi nhanh chóng đi ra xe về khách sạn.
Rika đứng trong góc khuất ngoài khách sạn chứng kiến được cảnh này thì mừng thầm cười đểu..