Chủ nhận như đúng lời anh ta hẹn gặp tại công ty Tần - Hàn Thị cho nên cô thức dậy rất sớm
Chuẩn bị tươm tất cá nhân cho đến trang điểm nhẹ lên khuôn mặt sắc sảo của mình
Rồi sau đó mới đi ra khỏi phòng của mình
Tất nhiên do cô mặc chiếc đầm đen bó sát nên chẳng tiện đi xe moto mà không đi moto chẳng biết đi bằng xe gì
" Chị Nhi cho em mượn chiếc xe hơi đen kia của chị được không "
" Được em nói bác quản gia là được nhé "
Tần Nhi đang ngồi xem ti vi gì đó cùng bọn trẻ vì Vương Gia Uy nay phải bay qua Ý để đi công tác chuyên đoàn nên Tần Nhi khá nhớ lẫn thiếu thiếu gì đó nhưng hên là có Lãnh Minh An
" Em đi nhé chị "
" Ừa "
Nói rồi cô chạy thẳng ra khỏi ngoài nói vài câu gì đó với bác quản gia xong mới vuột xe đi
Nói thẳng thừng ra chiếc xe cadillac này là của Vương Gia Uy nhưng Tần Nhi nằn nặc rồi nũng nịu nên anh mới phải tặng cho Tần Nhi
" Em đến đúng hẹn lắm "
" Anh khen rồi "
Lãnh Minh An thật chán ghét bộ dạng dở mèo này của anh ta nên chỉ dùng những câu trong trạng thái cho qua mà thôi
Lúc này đằng sau cô thấy Hàn Thiên đang đi vào , anh một nổi bật ở giữa với dáng vóc chuẩn khuôn mặt cao ngạo lạnh lùng
Hôm nay anh mặc bộ vest đen trông lịch lãm làm sao , theo sau anh là Tề Thần và Tề Thịnh cô cũng hiểu rõ hai người này theo anh chỉ có một việc là bảo vệ
Hàn Thiên thì thản nhiên lướt qua bên trên thì nhìn thấy dáng vẻ của cô ,
Ánh mắt vẫn không dao động gì nhưng thực trong lòng lại xao động vì vẻ đẹp góc khuất đó của cô
Nói thật thì ngoài cô em gái mình anh chưa từng chứng kiến hay nhìn một người phụ nữ mặc chiếc váy bó xát người đẹp xao lòng như cô
" Chủ tịch ngài sao vậy "
" Không gì "
Tề Thần đang đi chập chờn ở phía sau thì nhìn thấy anh đang ngẩn mãi ra đó cho nên mới đi lên hỏi vặn
Khi cả ba người bước vào đã nhìn thấy cô và anh ta đang ngồi yên chổ ở phía ngồi chủ tịch kia
Khuôn mặt anh ta tỏ ra kiêu ngạo lẫn tự tin hơn hẳn
" Chào chủ tịch "
Anh không nói gì mà đi đến chiếc ghế phía đối diện cách hai người ba ghế , lạnh nhạt cầm ly rượu trên tay ngước đổ ực vào miệng
" Nếu chủ tịch không muốn dòng do thì tôi cũng nói thẳng luôn "
" Tự nhiên "
Thiết Sang cau mày khó chịu trong lòng nghĩ Hàn Thiên có bị gì hay không biết rõ là sắp mất Tần Thị mà còn trạng thái thoải mái như thế
" Bây giờ trong tay tôi có % mà bạn gái tôi cầm giữ và số tiền ba trăm tỉ có thể mua Tần Thị rồi chứ chủ tịch "
" Chắc chắn "
Giọng nói lạnh nhạt vang lên làm cho anh ta có phần run người mà dè chừng anh
" Chủ tịch nói vậy là có ý gì "
" Ý gì hả thì nghĩ anh hai nên nhìn vào những tấm hình này sẽ biết thôi "
Lãnh Minh từ bên ngoài bước vào trong tay cầm bộc hồ sơ màu bạc bước vào , trên người là một bộ thể dục đen Adidas
( Tí lộ nha Lãnh Minh bây giờ là thuộc hạ của Hàn Thiên đó nha đồng thời là Giám đốc bên Tần Thị nha )
" Thiết Minh sao mày đến đây "
" Đến để xem anh trai của tôi thấy bại ra sao mà quên bây giờ tôi tên Lãnh Minh không phải Thiết Minh nhớ rõ "
Cậu vung tay quăng thẳng bộc hồ sơ xuống trước mặt anh ta rồi sau đó lùi về đứng sau Hàn Thiên
Anh ta cũng không chần chừ mà gỡ bộc hồ sơ đó ra , đập vào mắt anh ta chính là những tấm hình cha mẹ anh ta đang bị dụng hình
Khuôn mặt hắn trở nên tối xầm lại dần dần , bàn tay lập tức dùng sức vò nát những tấm hình đó
Lãnh Minh An ngồi kế bên cho nên những chi tiết trong tấm ảnh đó điều lọt vào mắt cô
Cô thật không ngờ Hàn Thiên lại tàn nhẫn như vậy ra tay một chút một phút cũng không nương tay nhìn ra cũng có thể nhận ra bọn họ đang nửa sống nửa chết kia mà
" Tại sao ... Tại sao như thế chứ cha mẹ "
Thiết Sang mất bình tĩnh khi nhìn cảnh cha mẹ anh ta bị dụng hình đến chết đi sống lại như thế mà tức giận vô cùng
" Bây giờ Thiết thiếu gia nghĩ sao khi đánh đổi "
" Tần Thị - Gia Tộc - Tính mạng cha mẹ mình "
Hàn Thiên lúc này mới lên tiếng ngay cả anh cũng không ngờ Lãnh Minh đường đường cũng mang dòng máu Thiết Gia mà ra tay dụng hình tàn nhẫn như thế mới đủ chuẩn tiêu của anh
( Hahaa bật mí tí Lãnh Minh là một fan to của Hàn Tử đó nha )