Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

chương 1347

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Vâng.”

Cảm tình của Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn tốt hơn hai người Diệp Mạn Ni, bởi vì tính cách của hai người giống nhau, đều mong theo đuổi âm nhạc chứ không phải để tâm danh lợi.

Trang Noãn Noãn tới tiểu khu, cô lập tức trùm mũ đeo khẩu trang, phẩy tay một cái với Lam Sơ Niệm: “Sơ Niệm, mai gặp.”

“Mai gặp.” Lam Sơ Niệm phát tay một cái, đưa mắt nhìn cô ấy.

Trang Noãn Noãn cúi đầu, đi vào trong tiêu khu, đây là một khu nhà đã cũ, thế nhưng chỗ này mười lăm năm trước từng là một khu nhà xa hoa, chỉ vì thời gian quá lâu, chỗ này đã trở nên cũ nát dần rồi.

Mười lăm năm trước thành phố phát triển ở phía mới, chỗ này xem như khu cũ của thành phố đi. Mục tiêu của chính phủ không còn ở đây chỗ này cũng thành một nơi dưỡng sinh.

Trang Noãn Noãn bước nhanh vào trong thang máy, gặp gỡ mắy hàng xóm quen biết.

“Noãn Noãn về rồi à.” Có một bà nhìn cô, thấy cô đeo khẩu trang thế nhưng mặt mày xinh xắn, khen ngay: “Đúng là con gái ngày càng đẹp hơn.”

Trang Noãn Noãn híp mắt cười, lúc bà ấy ra thang máy, cô còn giúp bà ấy đầy xe thức ăn.

“Cảm ơn Noãn Noãn.”

Trang Noãn Noãn ở riêng trong thang máy, có hơi hốt hoảng, cô vừa qua tuổi thôi mà như đã qua rất nhiều việc vậy.

Lấy chìa khóa mở cửa, Trang Noãn Noãn thấy bà ngoại đang quét nhà, cô vội đi lên kéo chổi lại: “Bà ngoại để cháu làm.”

“Không sao, bà ngoại già rồi nhưng có thể làm việc được.” Bà lão cười nói.

Trang Noãn Noãn vẫn lấy chỏi trong tay bà làm hộ, bà hỏi: “Noãn Noãn, chuyện biểu diễn thế nào rồi?”

“Đang dàn dựng và luyện tập tiết mục đây à. Sẽ tiến hành thành công thôi.”

“Được, cháu có thành tựu như vậy bà rất vui. Nhưng bà vẫn nói câu đó, nhảy múa thì được thế nhưng phải chú ý chút đừng mặc đồ lộ quá.”

Bà không thích máy show của người trẻ lắm thế nhưng yêu cầu của bà với cháu gái cũng chỉ có thế. Lên tivi đừng hay mặc máy đề lộ rốn, hay là quần ngắn quá, bà không thích.

Trang Noãn Noãn cười nói: “Cháu biết rồi, công ty đồng ý sẽ cho cháu đồ diễn kín đáo hơn.”

Đây cũng là điều Trang Noãn Noãn hứa với bà, từ lúc cô ra mắt tới giờ là một năm rưỡi, cô chưa từng mặc đồ quá lộ liễu, mà công ty cũng rất tôn trọng cô, mỗi lần đưa cho cô đều là trang phục kín đáo không ảnh hưởng quá tới vóc dáng cô.

Điều này Trang Noãn Noãn cũng lấy làm lạ, bởi vì cô thấy công ty quá quan tâm tới cô, vì vậy bình thường cô cũng không gây rắc rối gì cho công ty, cẩn thận làm công việc âm nhạc của mình thôi.

“Haizz, nếu như ba mẹ cháu còn sống, bọn nó sẽ mừng cho cháu, thật tiếc quá. Cái thân già này vẫn còn, mà bọn nó đã đi trước rồi.” Bà lão lại cảm thán cắt lời.

Trang Noãn Noãn đang quét nhà bỗng ngắn ra, cô quay đầu nhìn về phía bà ngoại: “Bà ngoại, bà có thể nói thêm chút về chuyện của ba mẹ cháu không, cháu muốn biết.”

“Biết thì sao? Cháu cũng làm gì được.”

“Cái chết của họ có phải liên quan tới tập đoàn Kiều gia không?

Bà ngoại, chờ lần này cháu lấy được tiền cháu có thể mời luật sự kiện bọn họ ra tòa, kiện tập đoàn Kiều gia lần nữa.” Trong mắt Trang Noãn Noãn ngắn nước mắt uất hận.

Nước mắt bà lão lại trào ra, bà lau mắt bảo: “Đứa nhỏ này, quên chuyện này đi. Cháu sống tử tế là xứng đáng với ba mẹ cháu rồi.”

“Cháu không muốn, cháu không thể để họ chết không rõ ràng được. Tập đoàn Kiều gia vẫn không cho cháu một câu trả lời hợp lý, lẽ nào mạng của họ không phải mạng sao?”

“Đứa ngốc này, sức của mình cháu sao đấu lại được người Kiều gia? Bọn họ đều là người có quyền thế.” Bà lão mang gương mặt lo lắng nói. Bà biết trong lòng cháu gái vẫn chưa thể nào buông bỏ chuyện này.

Trong mắt Trang Noãn Noãn hiện lên sự kiên định và phẫn nộ: “Chờ một thời gian thôi, chờ cháu có được tiền sẽ mời luật sư giỏi nhất. Cháu sẽ gửi văn kiện luật sư tới tập đoàn Kiều gia, cháu muốn bọn họ đưa ra sự công bằng.”

“Cháu biết ai đang làm đương gia của Kiều gia hay không?

Sớm đã thay một loạt người rồi.” Bà lão chỉ nhớ rõ trước đây chủ tịch tập đoàn Kiều gia là Kiều Đông Sinh, thế nhưng giờ ai nắm quyền thì bà không biết.

Trang Noãn Noãn lập tức nghiền răng nghiền lợi nói: “Cháu biết là ai, Kiều Mộ Trạch.”

Bà lão lại nhíu mày nói: “Đó là con trai Kiều Đông Sinh sao?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio