“Anh trai của Sơ Niệm đến rồi.” Lâm Thiến kích động kéo cánh tay của Diệp Mạn Ni.
Mặc dù Diệp Mạn Ni phải thừa nhận rằng Lam Thiên Hạo và Kiều Mộ Trạch đều có mị lực không ai sánh bằng, nhưng cô ta vẫn thích Kiều Mộ Trạch hon.
“Vậy còn không mau đi tìm Sơ Niệm, bảo cô ta giới thiệu cho cậu làm quen với anh trai của cô ta, nói không chừng cậu còn có cơ hội trở thành chị dâu của Sơ Niệm!” Diệp Mạn Ni đẩy Lâm Thiến, cô ta cũng muốn một mình đi làm quen với mọi người xung quanh.
Có Lâm Thiến đi bên cạnh thì hào quang của cô ta luôn bị phân tán.
Lâm Thiến lập tức vui mừng đi về phía Sơ Niệm, lúc này Lam Sơ Niệm còn chưa biết anh trai đã đến, vẫn đang nói chuyện cùng người quen, đúng lúc này Lâm Thiến nắm lấy cánh tay cô: “Sơ Niệm, anh trai của cậu đến rồi.”
Lam Sơ Niệm lập tức căng thẳng quay đầu lại nhìn về phía cửa lớn, nhìn thấy anh trai mình đang trò chuyện cùng đám người Kiều Mộ Trạch.
“Sơ Niệm, chút nữa giới thiệu cho mình làm quen với anh trai của cậu nha!” Vẻ mặt Lâm Thiến mong chờ nói với Lam Sơ Niệm.
Lam Sơ Niệm biết Lâm Thiền là fan của anh trai mình, vẫn luôn ngưỡng mộ anh nên cô liền gật đầu: “Được thôi! Đợi anh mình nói chuyện cùng bạn bè xong, mình đưa cậu đi.”
Sau khi Lam Thiên Hạo chào hỏi cùng với nhóm bạn làm ăn xong, ánh mắt anh hướng về phía Lam Sơ Niệm, vừa đúng lúc thấy Lam Sơ Niệm cũng đang nhìn mình, trên khuôn mặt đáng yêu của cô còn đang nở nụ cười.
Lam Thiên Hạo một tay đút túi thong thả từng bước đi đến trước mặt cô: “Đã ăn gì chưa?”
Lam Sơ Niệm ngoan ngoãn gật đầu: “Em ăn rồi, vừa đến là em đã đi ăn buffet rồi.”
Cuối cùng Lâm Thiến cũng được nhìn Lam Thiên Hạo ở khoảng cách gần, trái tim cô ta kích động đập thình thịch, cô ta nắm chặt cánh tay Lam Sơ Niệm nhắc nhở cô.
Lam Sơ Niệm ngay lập tức phản ứng lại, vội vàng nói với anh trai: “Anh, em giới thiệu với anh, vị này là đồng nghiệp của em, Lâm Thiến.”
“Lam tiên sinh, xin chào, rất vui được gặp anh.” Trong ánh mắt của Lâm Thiến có một sự ngưỡng mộ khó che dấu đối với Lam Thiên Hạo.
Lam Thiên Hạo liếc nhìn cô một cách lịch sự xa cách: “Xin chào.”
“Anh, anh ăn gì chưa?” Lam Sơ Niệm quan tâm hỏi.
“Vẫn chưa ăn.” Lam Thiên Hạo tăng ca họp qua video, cho nên đến đây đã là bảy rưỡi, anh vẫn chưa kịp ăn tối.
“AI Vậy anh mau qua quây tự chọn ăn chút gì đi!” Lam Sơ Niệm vội vàng thúc giục anh.
Ánh mắt Lam Thiên Hạo hiện lên một tia mệnh lệnh: “Em đi cùng anh.”
“Ò! Vâng!” Lam Sơ Niệm nhanh chóng trả lời.
Lâm Thiến ngay lập tức nói: “Tôi có thể đi cùng không? Tôi cũng đói rồi.”
Lam Sơ Niệm không nghĩ gì nhiều liền cười: “Được thôi.”
Ánh mắt Lam Thiên Hạo lóe lên tia khó chịu, nhưng dù sao thì em gái cũng đồng ý rồi, anh cũng không thể nói gì đành đi trước tiền về phía nhà ăn.
Sau khi Kiều Mộ Trạch rời khỏi ban công, ánh mắt của Trương Long không biết vô tình hay cố ý vẫn nhìn về phía ban công, bởi vì Trang Noãn Noãn quá thu hút anh ta, quả thực đây là một loại cảm giác hiếm thấy đối với anh ta trong những năm gần đây.
Cho nên, anh ta vẫn đang tìm cơ hội.
Kiều Mộ Trạch đưa tay lên nhìn đồng hồ, đã gần tám giờ rồi anh cũng nên rời khỏi đây.
Trang Noãn Noãn từ trên công đi ra, cô cảm thấy chỗ này cực kỳ vô vị, cô muốn cùng Lam Sơ Niệm nói một câu nhưng lại không nhìn thấy bọn họ nên chỉ đành lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho họ.
Gửi xong, cô hướng về phía cửa rời đi, mà Trương Long vừa đúng lúc này chú ý đến hành động của cô.
Anh ta nhìn thấy Trang Noãn Noãn rời đi một mình, quay đầu lại nhìn Kiều Mộ Trạch, thấy anh đang nói chuyện cùng với người tổ chức, anh ta không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ Trang Noãn Noãn vốn không phải là người phụ nữ của Kiều Mộ Trạch?
Hoặc có thể nói là Trang Noãn Noãn không thích Kiều Mộ Trạch?
Điều này có nghĩa là anh ta vẫn còn cơ hội! Ánh mắt của Trương Long không cam chịu, anh ta lập tức uống cạn ly rượu trong tay, đặt ly xuống rồi đi ra phía cửa, anh ta quyết định tìm cơ hội tiếp cận Trang Noãn Noãn một lần nữa, tốt hơn hết là có thể đưa cô về nhà.
Bóng dáng của Trương Long biến mắt ở phía cửa không lâu thì Kiều Mộ Trạch cũng đã chào hỏi xong bạn bè của mình, chuẩn bị rời đi.