Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

chương 149

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

phút sau, chiếc xe lái tới trường học rồi dừng lại bên lề đường, Hình Liệt Hàn mở cửa xe bước xuống, Đường Tư Vũ ở bên kia cũng đã xuống xe, cô vứt cốc cafe vào thùng rác rồi cúi đầu đi tới cổng chính của trường.

Hình Liệt Hàn bước theo sau nhìn cô. Anh đã từng điều tra qua hoàn cảnh của cô.

Năm tuổi mẹ cô mất, người tình của cha cô đưa một người con gái về nhà học Đường, có thể thấy từ lúc đó vị trí của cô trong Đường gia đã không còn rồi.

Không rõ vì sao, Hình Liệt Hàn lại có chút thương xót cho cô, nhưng không biết phải làm gì cho cô lúc này.

Quẹt thẻ bước vào trường, hai người thấy con trai ở khu vui chơi.

“Mami… daddy.” Cậu nhóc vô cùng vui mừng đeo balo chạy tới.

Đi lên phía trước, tâm trạng suy sụp lúc nãy của Đường Tư Vũ đã lập tức được thay bằng một nụ cười: “Tiểu Hi.” Nói xong, cô cúi người xuống rồi đi tới bế con trai lên.

Tim Hình Liệt Hàn như thắt lại vì trước mặt con người phụ nữ này lại có khả năng giấu đi toàn bộ cảm xúc trong lòng nhanh đến như vậy!

“Nói cho mami biết hôm nay con chơi có vui không?” Đường Tư Vũ nhìn gương mặt nhỏ đẹp trai của con trai, mọi phiền não đều tan biến.

“Dại Con chơi rất vui. Hôm nay con còn dạy các bạn đánh đàn đấy ạ!”

“Giỏi quá.” Đường Tư Vũ hôn lên trán cậu nhóc rồi cứ như vậy ôm cậu vào lòng.

Hình Liệt Hàn từ phía sau đi lên, bế con trai ra khỏi lòng cô, Đường Tư Vũ sững người, nhìn cậu nhóc và anh thân thiết, cậu nhóc ôm cổ cha hưng phấn hỏi: “Daddy, bao giờ cô nhỏ đến nhà mình ở vậy ạ?”

“Khả năng là ba ngày nữa! Có điều, cô phải đi học thêm nên chắc là phần lớn thời gian cô phải ở nhà người khác, chỉ hai ngày cuối tuần mới về nhà mình thôi.”

“Tại sao ạ? Cô nhỏ phải ở đâu ạ?”

Ở nhà chú Ôn đó!”

“Ò! Chính là cái chú đẹp trai sẽ dạy thêm cho cô nhỏ đấy ạ?”

“Đúng rồi!” Hình Liệt Hàn cười nói, cũng đến hôm nay anh mới nhận được điện thoại của mẹ, vì học lực của em gái kém quá, Ôn Lương Diệu quyết định để Hình Nhất Nặc ở luôn Ôn gia, cậu ấy sẽ có thêm nhiều thời gian dạy cô nhóc hơn.

Mối quan hệ tốt đẹp giữa hai nhà Hình Ôn cũng khiến họ cũng yên tâm giao Hình Nhất Nặc cho Ôn Lương Diệu dạy dỗ.

Tuy nhiên, chỉ có một người duy nhất không bằng lòng, đó chính là Hình Nhất Nặc, lúc biết tin này cô đã chống đối, phản kháng rất nhiều nhưng không có tác dụng.

Ai bảo cô học yếu như vậy? Đã lớp , sắp lên lớp rồi, nếu cô không nghiêm túc học hành, thi đại học chắc chắn sẽ là một vấn đề lớn!

Tại bãi đỗ xe, Đường Tư Vũ dắt con đi bộ về nhà để Hình Liệt Hàn đỗ xe vào bãi.

Trên đường, Đường Tư Vũ và con trai vui vẻ trò chuyện với nhau về nhà.

Sau khi Hình Liệt Hàn đỗ xe xong, anh đứng ở giao lộ đợi hai mẹ con. Ở con đường nhỏ được phủ xanh cách đó vài trăm mét anh đã nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của hai mẹ con bước đến phía anh, con tim Hình Liệt Hàn hơi sững sờ, một cảm giác vui sướng vô hình chung ngự trị trong lồng ngực.

“Daddyl” Cách anh khoảng mét, cậu nhóc bắt đầu vui vẻ chạy tới, có lẽ trời sinh cậu nhóc đã như vậy!

Đường Tư Vũ nhìn thân hình nhỏ bé của con trai chạy về phía Hình Liệt Hàn, rồi lại nhìn Hình Liệt Hàn nhắc bổng cậu nhóc lên cao, khóe miệng cô cũng không nhịn được nở một nụ cười hạnh phúc.

Cảm giác vui vẻ yên bình này, có lẽ đến cô cũng chưa từng được trải qua.

Trên đường đi vào thang máy, lại gặp bạn học của Đường Dĩ Hi, mẹ của bạn học này lại cảm thán: “Đường phu nhân, cô thật hạnh phúc!” Nói xong, nhanh chóng liếc sang nhìn Hình Liệt Hàn, vì người đàn ông này quá nổi bật, khiến nhiều người con gái đến dũng khí đối mặt với anh cũng không cói Đường Tư Vũ chỉ mỉm cười, không nói nhiều.

Cũng may hai mẹ con nhà này rất nhanh đã ra khỏi thang máy.

“Manii, tại sao mẹ Tiểu Khải lại gọi mẹ là Đường phu nhân vậy!”

“Vì cô ấy tưởng mami là vợ của daddy, cũng nghĩ rằng daddy họ Đường, vì con trai thường sẽ theo họ cha, nên mới gọi mami con là Đường phu nhân.”

“ÒIVậy con có thể lấy theo họ của daddy không?”

“Hình Dĩ Hi nghe không hay lắm con à, thôi cứ gọi là Đường Dĩ Hi đi.” Đường Tư Vũ trực tiếp cắt ngang ý nghĩ của con trai.

Hình Liệt Hàn không biết nên nói gì nữa.

Có điều anh cũng không quan tâm con theo họ ai, chỉ cần con ở bên anh là được!

“Vâng ạt Cậu nhóc phồng má, không nhắc đến nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio