Trang Noãn Noãn nhu thuận nhắm mắt lại, cũng mạnh dạn đưa tay ra, vòng lấy hông của anh, áp vào ngực của anh.
Kiều Mộ Trạch đang ôm, đột nhiên lại đẩy cô ra, Trang Noãn Noãn kinh ngạc, ngắng đầu, cũng cảm giác người đàn ông bá đạo tới gần, còn chưa phản ứng kịp, đã bị trừng phạt hôn lên.
Nụ hôn này, trút ra điều gì đó.
Lúc Trang Noãn Noãn sắp bị hôn đến không thở nỏi, điện thoại di động của Kiều Mộ Trạch đẻ lên bàn vang lên, anh mới buông tha cho cô, quay đầu cầm điện thoại di động lên nghe.
“Alol”
Alo, Kiều tổng, anh hãy cùng Noãn Noãn đi một chuyến tới đồn cảnh sát! Vừa rồi cảnh sát bên kia gọi điện thoại tới rồi.” Chu Đào nói.
“Được! Chúng tôi lập tức tới.” Kiều Mộ Trạch trả lời một câu rồi cúp điện thoại.
Trang Noãn Noãn đỏ bừng khuôn mặt xinh xắn, nhìn anh: “Đi tới chỗ cảnh sát sao?”
Kiều Mộ Trạch khóa chặt ánh mắt trước mặt cô, nghiêm túc nói: “Một hồi đi tới chỗ cảnh sát, em chỉ cần nói ngày hôm nay xảy ra chuyện gì, không nên đề cập đến chuyện của ba mẹ em được không?”
Trang Noãn Noãn mặc dù không biết anh có ý gì, thế nhưng, cô nghe anh.
“Được! Em sẽ nói có người muốn hại em.” Trang Noãn Noãn gật đầu.
Kiều Mộ Trạch hài lòng đưa xoa xoa lấy mái tóc dài của cô: “Không cho em nói, là bởi vì bây giờ không muốn cảnh sát nhúng tay vào, anh có dự cảm người ở đằng sau kia, cảnh sát cũng không có khả năng làm gì được, trước tiên ngày hôm nay chờ cảnh sát bắt lại hai người kia, rồi cho anh chút thời gian, anh sẽ điều tra ra người đằng sau kia.”
Trang Noãn Noãn cũng biết, chuyện của ba mẹ đã kết án, coi như lật lại bản án cũng là một vụ án lớn, cũng không có chứng cứ mới xuất hiện, cảnh sát cũng không có manh mối. Hai người khởi hành đi tới cảnh sát lấy khẩu cung, Trang Noãn Noãn nói đúng theo sự thật, một mình ở nhà nghỉ ngơi, đột nhiên bị cúp điện, sau đó gặp hai tên tội phạm giả trang sửa dây điện.
Còn Kiều Mộ Trạch thì qua đây đúng lúc gặp phải chuyện này, cùng với chuyện đánh nhau trong phòng, cũng thành thật báo cáo.
“Được rồi, Trang tiểu thư, Kiều tiên sinh, cảnh sát chúng tôi sẽ lập tức truy tìm hai tên tội phạm này, có tin tức, chúng tôi sẽ thông báo cho hai người trước tiên.”
“Vâng, làm phiền cảnh sát rồi.” Kiều Mộ Trạch gật đầu đáp lại, đưa Trang Noãn Noãn rời đi.
Lúc này, trên một sườn núi rừng rậm ở thành phố A xa Xôi, Lý Đạt thấy hai tên thát thủ, cầm trong tay một túi tiền mặt, nhìn hai người bọn họ nói: “Các người thật sự làm tôi thất vọng, chẳng qua là cho các người giải quyết một người phụ nữ tay trói gà không chặt, vậy mà cũng thất bại, cầm lấy, đi càng xa càng tót, tuyệt đối không để bị cảnh sát bắt lại.”
“Lý ca, không phải chúng tôi không làm được, mà là người đàn ông kia phía sau xông tới thực sự lợi hại.”
“Đừng nói nhảm, các người đi nhanh lên, về sau tự mình trốn đi.” Lý Đạt nói xong, lập tức đi vào trong một chiếc xe rời đi, mà hai người kia cầm túi tiền mặt, mau chóng trốn đi.
Lý Đạt đến trung tâm thành phó đổi xe một lần nữa, rồi trở về nơi ở của Kiều Huy Dương, lúc này sắc mặt Kiều Huy Dương u ám ngồi ở trên ghé sofa, trong tay kẹp một điều xì gà.
Lý Đạt đi tới, không khỏi gục đầu xuống giống như một người có tội, đứng trước mặt của ông ta: “Kiều phó tổng, xin lỗi, là tôi sắp xếp người quá vô dụng rồi.”
“Đều đuổi đi rồi sao? Để cho bọn họ cút đi càng xa càng tốt, vĩnh viễn không nên xuất hiện ở trong thành thị này.”
“Đã để cho bọn họ cút, bọn họ dự định trú ngụ ở biên giới.”
“Trang Noãn Noãn bây giờ không chét, là tính toán sai của tôi, bây giờ thân phận của tôi sắp không dấu được nữa, đứa cháu kia của tôi không phải ngồi không.” Kiều Huy Dương tức giận đập bàn.
“Sớm muộn gì nó cũng sẽ tra tới trên người của tôi.” Kiều Huy Dương gầm lên lần nữa.
Lý Đạt run lên một cái, nhanh chóng khuyên nhủ: “Kiều phó tổng, không có dễ dàng như vậy, chuyện năm đó kia, chúng ta cũng không có trực tiếp nhúng tay mài!”
Ánh mắt Kiều Huy Dương lại không có lạc quan như vậy, ông ta vốn tưởng là lần này có thể loại bỏ Trang Noãn Noãn, nhưng Trang Noãn Noãn còn sống, mà ông ta cũng đánh giá thấp việc Kiều Mộ Trạch thích cô.
Lần này ông ta cho Lý Đạt thực hiện cuộc gọi lần này, cũng đã tiết lộ ra một tin tức cho Kiều Mộ Trạch, ba của anh không phải là hung thủ, Kiều Mộ Trạch trì trệ không dám đi điều tra chân tướng chuyện này, không phải cũng bởi vì chuyện này liên quan đến ba của anh sao?
Bây giờ, nếu như anh biết chuyện này, kế tiếp là anh không cần lo lắng điều tra, mà ông ta lần trước cũng vô tình hay cố ý để lộ ra, cái chết vợ chồng Trang Nghiêm Minh cùng ba của anh có quan hệ.
Ngộ nhỡ anh nghỉ ngời đến trên người của ông ta, sau này, anh sẽ nhìn chằm chằm vào ông ta, mặc dủ trong khoảng thời gian ngắn anh tra không ra cái gì, nhưng sau này sẽ khó nói được.