Hình Nhất Phàm cười lạnh: “Cô là ngại nói? Hay là xáu hổ về công việc hiện tại của mình?”
Mặt Bạch Hạ đỏ lên, người đàn ông này lẽ nào hiểu rõ lòng người sao chứ? Cô liền có chút sốt ruột nói: “Tôi thế nào mà ngại nói chứ? Tôi cũng không làm việc gì đáng xấu hỏ, lại nói, không phải chỉ là dọn dẹp nhà cho anh thôi sao? Có cần phải nghiêm túc tra hỏi vậy không?”
Tuấn nhan của Hình Nhát Phàm trầm xuống: “Vậy cô nói, là nhà cô vô cùng giàu có, hay là cô hiện tại được người giàu có bao dưỡng, mới có thể ở tại biệt thự đối diện tôi?”
Bạch Hạ nghe xong lập tức hiểu được anh đang nghĩ gì, cô tức giận trừng mắt nhìn anh: “Anh đừng làm nhục người khác, ai bị bao dưỡng hả? Đó là nhà của dì tôi, tôi trước mắt của nhà của dì ấy, anh có ý kiến gì sao?”
Hình Nhất Phàm nhìn biểu tình cô cũng không giống như nói dối, nhưng đáp án này vẫn không khỏi làm anh vừa lòng, ít nhất cô gái này không phải chim hoàng yến được người giàu có nuôi dưỡng.
Nhìn cô gái này, Hình Nhất Phàm không khỏi sờ nhẹ đôi môi mình, cô gái này bao nhiêu tuổi rồi? Thậm chí còn có thể mặc ngược quần áo.
“Trước khi cô dọn dẹp, tôi hảo tâm nhắc cô một câu, quần áo của cô mặc ngược rồi.” Hình Nhất Phàm tốt bụng nói.
Bạch Hạ lập tức cúi đầu nhìn, quả thực trước ngực trồng không một mảng, không phải là hình vẽ đáng yêu của cô, mặt cô liền đỏ lên, trời ạ! Thật xấu hỗ.
“Mượn phòng tắm một chút.” Bạch Hạ nhanh chóng đặt Đóa Đóa xuống, cô liền chạy vào phòng tắm. Trước cái gương trong phòng tắm, Bạch Hạ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng đem quần áo chỉnh lại.
Hình Nhất Phàm lắc đầu, rốt cục cũng gặp được được một cô gái còn ngốc hơn em gái mình.
Bạch Hạ đổi xong quần áo, Hình Nhất Phàm nói cho cô chỗ để dụng cụ dọn dẹp, anh liền ôm Đóa Đóa đặt vào nhà nhỏ cho mèo.
Mà Bạch Hạ thì sao? Dọn dẹp biệt thự của anh, quả thật không có thiên lý!
Bạch Hạ tự dọn dẹp nhà cửa của mình gần năm, vô cùng có kinh nghiệm, phải bắt đầu từ nơi nào trong lòng cô biết rõ. Vì cách bài trí của hai căn biệt thự giống nhau.
Hình Nhất Phàm đùa với Đóa Đóa, không nghe thấy âm thanh từ phòng khách liền biết cô gái này bắt đầu từ trên lầu dọn dẹp xuống dưới.
Bạch Hạ bắt đầu từ tầng cao nhất, cô lau kính thủy tinh trước mặt, tay vịn cầu thang, một đường đến lầu , cô lại từ phòng trên tầng cao nhát dọn xuống dưới. Đến lầu ba, sau khi dọn dẹp xong hai gian phòng khách, cô đứng trước phòng ngủ chính, thầm nghĩ có nên vào hay không?
Đây là phòng của người đàn ông này, cô hẳn là không nên nhìn đi! Ví như tìm thấy bao cao su vứt loạn hay nội y của phụ nữ linh tinh… Bạch Hạ nghĩ nghĩ, vẫn đầy cửa phòng ra. Cô làm tốt công tác chuẩn bị trong lòng, nhất thời nhìn thấy căn phòng ngăn nấp chỉnh tề, cô hơi giật mình một chút.
Không nghĩ đến bên trong phòng ngủ của người đàn ông này lại quá sạch sẽ, quá ngăn nắp vậy. Quả thật so với tưởng tượng của cô còn chỉnh tè hơn. Người đàn ông này không phải là có chứng cưỡng chế đi! Thậm chí đến cả chăn mền đều chỉnh chỉnh tề tề.
Nhưng trong khi khí vẫn có một loại hơi thở mang đầy hormone nam tính khiến cho Bạch Hạ vội vàng đóng cửa lại, sau khi rời đi cô khẽ thở phào một hơi. Thời gian bây giờ đã giờ , mà thân ảnh của Bạch Hạ rốt cục cũng đên phòng khách, chỉ còn một tâng này, cô mệt đên lưng cũng muốn gãy.
Nhưng, cô bình thường chạy bản thảo, vận động gân cốt cũng là việc tốt. Cô từ cửa thủy tinh đi ra ngoài sân, chuẩn bị lau cửa số sát đất một chút, thình lình nhìn thấy Đóa Đóa đang nằm ngửa trên cỏ, lộ ra cái bụng nhỏ để người đàn ông thoải mái xoa xoa.
Bạch Hạ không khỏi có chút ghen tị, rõ ràng Đóa Đóa là do một tay cô nuôi lớn, vì cái gì người đàn ông này xuất hiện, Đóa Đóa liền thay lòng đổi dạ rồi? Lẽ nào Đóa Đóa cũng biết anh lớn lên đẹp trai sao?
Hình Nhất Phàm nghe thấy động tĩnh sau lưng, quay đầu lại nhìn liền tháy Bạch Hạ cằm khăn lau dài, đang lau cửa sổ sát đất của anh, nhìn động tác cao thấp thuần thục của cô gái này, xem ra bình thường làm không ít.
Bởi vì Bạch Hạ đang ở trong biệt thự của cô mình, cô vô cùng bảo vệ nhà của cô mình. Cho nên khi không có việc gì cô liền dọn dẹp sạch sẽ.
Hình Nhất Phàm nhìn nhìn, liền thấy mỗi lần Bạch Hạ lau phía trên, áo bị kéo lên để lộ thắt lưng tinh té.
Một nữa vòng eo lộ ra bên ngoài, tinh tế trắng nõn, nhu thuận mềm mại, làm anh không khỏi muốn đo một chút, xem thắt lưng kia là bao nhiêu.
Bạch Hạ cũng không biết gì, vẫn tiếp tục lau, lau hết một lượt, cô đã kiệt sức, đang định trở về thì đột nhiên bị một chai nước đưa tới mắt.
Cô thật sự khát muốn chết, lập tức vươn tay nhận lầy, theo bản năng nói: “Cảm ơn.”
Nói xong, cô ngắng đầu liếc mắt nhìn người đàn ông vừa đưa nước cho mình, cô cảm ơn gì chứ? Còn không phải vì anh mà cô mệt sắp chết đây sao? Cô rất nhanh thu hồi lời nói này trong lòng. Tuy nhiên, vô tình thế nào mà nắp chai nước trên tay cô được thiết kế rất chặt. Dựa vào lực tay của cô, thế nào cũng không mở được.
Lúc cô đang không nói nên lời, chai nước trong tay bị người đàn ông lấy đi, anh nhẹ nhàng mở ra, lại đưa trở về cho cô.